Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 158 - Chương 158. Tuyển Chọn Tư Công (1)

Chương 158. Tuyển chọn Tư công (1)
Chương 158. Tuyển chọn Tư công (1)

Một đêm mưa to.

Sáng sớm, cơn mưa tạnh, cầu vồng tan, ánh sáng xuyên qua kẽ mây.

Tống Tiềm Cơ chuyên chú quét dọn hoa rơi lá rụng, từ ngoài đường mòn quét vào ruộng hoa, để chúng từ từ phân huỷ, làm giàu chất dinh dưỡng cho đất, trở thành phân bón cho những chiếc lá non mới mọc đầu cành.

Sau cơn mưa lớn mùa hè, những con giun đất dài nửa thước chui ra khỏi mặt đất, chiếm cứ đường mòn.

“Các ngươi mấy vật nhỏ này bình thường thì đào huyệt xới đất, thay ta cải thiện chất lượng đất, âm thầm làm việc không kêu ca. Ta nhìn các ngươi mà động lòng từ bi….”

Lão hoà thượng hắn quen đời trước cứ mở miệng là nói từ bi, suốt ngày giảng giải ‘Quét đất chỉ sợ thương mệnh kiến, thương tiếc thiêu thân vải chụp đèn”. Lúc đó, hắn nghe được chỉ khịt mũi coi thường.

Lúc này, tự mình lại thốt ra được những câu như vậy, nhớ tới lão hòa thượng, Tống Tiềm Cơ không khỏi bật cười:

“Đời này, lão hoà thượng còn chưa gặp được, vậy mà ta đã nói trước lời của hoà thượng rồi”

Hắn nhẹ nhàng nhặt đám giun lên, đem từng con một thả vào trong ruộng, tránh cho bị người khác dẫm đạp.

“Quay về đi vật nhỏ”

Chính lúc này, Mạnh Hà Trạch và Kỷ Thần một trước một sau tiến vào viện, đúng lúc thấy Tống Tiềm Cơ đang mỉm cười nói chuyện với đám giun.

Kỷ Thần thoáng chốc khoé mắt ửng đỏ, lẩm bẩm tự nói:

“Chúng ta đều không ở đây, Tống huynh một mình lẻ loi biết bao”

Mạnh Hà Trạch không nói hai lời, đặt kiếm xuống, đeo lên tạp dề, bước vội vào trù phòng.

Hắn ở ngoài săn bắn, bận rộn mài giũa chiến kĩ, nâng cao tu vi, Tống huynh chẳng ăn chẳng uống, chỉ có thể một mình nói chuyện với đám giun.

“Đợi đã!”

Tống Tiềm Cơ thấy tình thế không ổn, một phen ngăn lại:

“Làm gì đấy?’

“Đi nấu mì”

Mạnh Hà Trạch hiện giờ đối với tay nghề của mình vô cùng tự hào, dù gì cũng quen tay hay việc.

“Trước đừng làm vội, có việc muốn nói với các ngươi”

Tống Tiềm Cơ vì để trì hoãn thời gian ăn mì mà đại não nhanh chóng chuyển động:

“Ta muốn tuyển một Tư công”

Mạnh Hà Trạch quả nhiên hiếu kì:

“Tư công là gì?”

“Thiên Cừ gió cát lớn, đất khô. Đêm qua mưa lớn dội rửa hoàng thổ, nước bùn chồng chất, cần làm sạch đường sông. Về sau phải khống chế xả cát xả lũ thế nào, chia nước tưới tiêu ra sao, không thể chỉ vùi đầu mà đào, phải có người thiết kế. Đợi đào thông đường sông xong còn phải xây cầu, sửa đường…”

Tống Tiềm Cơ ngẫm nghĩ một lúc rồi nói tiếp:

“Chức vụ Tư công này, có thể hiểu là tổng quản giám sát công sự, càng phải hiểu nông canh. Giống Tư nông Lưu tiên sinh, là phụ tá đắc lực của ta”

Mạnh Hà Trạch bừng tỉnh đại ngộ.

Kỷ Thần nhỏ giọng lẩm bẩm:

“Ta cứ tưởng rằng ta và Mạnh huynh chính là phụ tá đắc lực của Tông huynh chứ”

Tống Tiềm Cơ nghĩ thầm, tên nhóc ngốc nghếch này, trình độ trồng trọt của hai ngươi còn không bằng ta.

“Gần đây tu luyện gặp khó khăn gì không?”

Tống Tiềm Cơ hỏi, vừa bất động thanh sắc cởi ra tạp dề của Mạnh Hà Trạch.

Mạnh Hà Trạch chẳng hề phát giác, suy tư nói:

“Trước đây khi đệ muốn xuất kiếm liền có thể dễ dàng xuất ra. Nhưng dạo gần đây lại cứ có cảm giác kiếm chiêu đã xuất nhưng kiếm lại chưa đến. Cảm giác này rất không dễ chịu, tựa như một đôi bằng hữu dần dần xa lạ”

“Đây không phải vấn đề ở ngươi mà là ở kiếm của ngươi, ngươi nên đổi thanh kiếm khác được rồi”

Tống Tiềm Cơ đáp.

“Đổi kiếm?”

Mạnh Hà Trạch ngạc nhiên.

“Một thanh kiếm sơ cấp, cho dù ngươi có dùng cẩn thận đến thế nào, bảo dưỡng tốt ra sao cũng đến lúc không chịu nổi, đừng làm khó nó nữa”

Mạnh Hà Trạch rũ mắt nhìn kiếm, thương tiếc vuốt ve chuôi kiếm:

“Việc này cũng là một việc khó, ta biết tìm một thanh kiếm mới phù hợp với mình ở đâu bây giờ?”

Kiếm tốt dùng thuận tay, cũng giống như bằng hữu hợp tính, quả thực khó có.

Kỷ Thần âm thầm đếm số linh thạch trong túi trữ vật của mình:

“Chi tiền thuê luyện khí sư thì sao?”

Tống Tiềm Cơ lại đáp:

“Cũng không có gì khó, chọn ngày lành giờ hoàng đạo, ta đốt lò luyện một thanh cho ngươi thử xem”

Kỷ Thân kinh hỉ:

“Tống huynh còn hiểu cả luyện khí?”

Tống Tiềm Cơ:

“Coi như là hiểu một chút”

Đời trước Cô Quang Kiếm tung hoành thiên hạ với hắn, tịnh bình chứa Bất Tử Tuyền đang nằm trong tử phủ đều là pháp khí do hắn tự tay luyện chế.

Luyện khí sư thu phí cao, tán tu thông thường không mua nổi pháp khí đặt làm, hắn liền học chút thủ nghệ, miễn cưỡng duy trì cuộc sống.

Những đệ tử như Mạnh Hà Trạch, Kỷ Thần, tiên đồ tương lai còn dài. Ước chừng qua ba năm nữa, bí cảnh tu chân giới sẽ thường xuyên mở ra, thiên tài địa bảo bên trong như măng mọc sau mưa mà tràn ra.

‘Vượt bí cảnh’ là hoạt động du xuân tập thể của đệ tử đại môn phái, đại gia tộc.

Vượt qua thì thiếu niên thành danh, không vượt qua thì để trưởng lão môn phái, trưởng bối gia tộc đi đón, cũng không có gì gọi là khó coi.

Đây cũng là cơ hội trân quý để tán tu, tu sĩ tầng lớp dưới cùng tích luỹ tài nguyên.

Đời trước, Tống Tiềm Cơ từng nhiều lần mạo hiểm ra vào Lao Vong Sơn, Huyết Hải Cốc, Tử Hải mới tích luỹ được vốn liếng để xoay người.

Việc này chẳng có gì đáng để oán giận, sinh tử có số, phú quý do trời. Vượt qua thì là mệnh cứng, không vượt qua rõ ràng là không có bản lĩnh, chết cũng đáng đời.

Hắn hi vọng đời này, Mạnh Hà Trạch và Kỷ Thần sớm ngày trưởng thành, lớn rồi thả ra ngoài gây hoạ, không, là lang bạt tu chân giới mới đúng.

Người trẻ tuổi sớm muộn gì cũng phải ra ngoài xông pha.

Đến lúc đó nếu thật sự không vượt qua nổi… Vậy, vậy cũng hết cách.

Tống Tiềm Cơ cam chịu nghĩ thầm, cùng lắm thì ta đến đón. Hy vọng không làm lỡ vụ thu hoạch.

“Tống sư huynh tự mình đốt lò luyện kiếm cho ta, ta chẳng có gì báo đáp ——”

Mạnh Hà Trạch ôm quyền, cảm động đến mức nước mắt lưng tròng, lập tức xông vào trù phòng, nấu một nồi mì to bự.

Kỷ Thần bưng bát, đến canh cũng uống sạch, lớn giọng khen tươi ngon bình dị.

Tống Tiềm Cơ chỉ đành cam chịu nghiêm túc ăn, ăn đến là sạch sẽ.

…………

Hết chương 158.
Bình Luận (0)
Comment