Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 188 - Chương 188. Cánh Đồng Lúa Mạch (1)

Chương 188. Cánh đồng lúa mạch (1)
Chương 188. Cánh đồng lúa mạch (1)

“Tất cả mọi người lui về phía sau”. Tống Tiềm Cơ quay đầu về đằng sau quát to.

Hắn hiện tại liền lập tức phải độ kiếp.

Sự tình không muốn xảy ra nhất cuối cùng vẫn xảy ra.

Vệ Bình không đi:

“Ta ở lại hộ pháp cho ngươi”

Tống Tiềm Cơ thay hắn chặn lại một kiếm của Lận Phi Diên, tuy ngoài miệng nói chỉ bị thương một chút ở ngoài da nhưng miệng vết thương nơi bả vai đến giờ vẫn còn đang chảy máu. Ai biết được rốt cuộc thương thế của hắn như thế nào, có phải hay không chỉ là đang mạnh miệng.

Kỷ Thần cũng thể hiện ra sự cứng rắn xưa nay chưa từng có, mạnh mẽ kéo Vệ Bình lui trở lại:

“Ngươi phải tin tưởng vào Tống huynh. Ta biết ngươi có ý tốt, muốn thay hắn chống đỡ lôi kiếp nhưng như vậy sẽ khiến hắn càng thêm phân tâm để bảo hộ ngươi”

Lôi kiếp là khảo nghiệm của Thiên Đạo, nó bỏ qua tất cả trận pháp Phòng hộ. Nhưng đây cũng là Thiên Đạo đang ban ân, trong lôi kiếp cũng ẩn chứa năng lượng.

Hầu hết tu sĩ sau khi xuất quan lựa chọn độ kiếp đều sẽ tuyển chọn những nơi phong thủy bảo địa, thuận tiện cho việc thu nạp linh khí, ngoài ra còn có sư phụ hoặc trưởng bối gia tộc ở bên cạnh hộ pháp.

Những tu sĩ giàu có hơn, trước tiên họ sẽ dùng ‘Luyện Thể đan’ để gia tăng khả năng kháng lôi lực. Sau đó lại dùng ‘Hóa Lôi đan’ để tăng tối đa khả năng hấp thụ năng lượng trong lôi kiếp, rèn luyện kinh mạch.

Đồng dạng là bị lôi kiếp đánh xuống, có người sẽ như gần chết đến nơi nhưng sau đó sẽ thoát thai hoán cốt, lần đột phá sau sẽ càng trở nên thông thuận hơn.

Nhưng cũng có người sử dụng tất cả pháp bảo để chống lại lôi kiếp, miễn cưỡng vượt qua lôi kiếp, toàn thân chỉ chịu chút thương thế, nhưng trừ bỏ có thể phá tan cảnh giới thì không còn chỗ tốt nào nữa.

Có thể từ trong lôi kiếp hấp thụ được nhiều ít năng lương còn phải xem căn cốt thiên phú của người độ kiếp, kinh nghiệm của người hộ pháp cũng như xem vào vận khí.

Nhìn kiếp vân lôi đình phía trên cao, sắc mặt mọi người ai nấy đều trở nên trắng bệch, thần hồn chấn động. Đây là lực lượng của Thiên Đạo uy hiếp tới tu sĩ, cũng giống như những trận động đất, sóng thần uy hiếp tới phàm nhân.

Kỷ Thần mở miệng:

“Làm sao kiếp vân lại kinh khủng như vậy được? Thời điểm thúc phụ ta Kết Anh, lôi vân cũng không lợi hại như thế này”

Kiếp vân bao phủ toàn bộ Quận Thiên Cừ.

Toàn bộ Châu Thiên Tây đều đang cùng chứng kiến kiếp nạn này.

Muôn vàn tu sĩ đi ra khỏi động phủ, đi ra khỏi cung điện, tụ tập ở những chỗ trống trải trên đỉnh núi, trên mái nhà, vận khởi linh khí nhìn về phía xa.

Người hiểu biết hơn thì cưỡi trên phi kiếm, bay lên trên cao, nhìn đến xa hơn.

“Không biết là lão tổ phương nào chuẩn bị độ kiếp?”

“Lôi quang có màu tím nhạt, cốt linh của người này vẫn còn khá non, không biết là hậu bối nhà ai độ kiếp vậy?”

“Thanh thế to lớn như thế, chẳng lẽ là Tử Dạ Văn Thù ở Châu Thiên Tây?”

“Không phải, đây là Kim Đan kiếp, lôi vân đang tụ tập về hướng Quận Thiên Cừ”

Phía trên Hoa Vi Sơn, phi kiếm bay đầy trời như rừng rậm.

Hư Vân chân nhân ngồi ngay ngắn trong Càn Khôn Điện, sắc mặt của hắn so với lôi vân còn âm trầm hơn.

Theo như tính toán thì hôm này là ngày ám sát.

Tống Tiềm Cơ không có chết, ngược lại còn muốn độ kiếp.

Chỗ sâu trong tổ trạch Triệu gia, một tiếng thở dài già nua vang lên.

Triệu Thái Cực biết vì sao lão tổ thở dài, nếu vụ ám sát thất bại, Lận Phi Diên tất nhiên cũng đã chết.

Hắn không dám đi vào trong nhà mà chỉ đứng ở trong sân viện đang bị tuyết trắng bao phủ, cả người hắn giống như biến thành một người tuyết, ngửa đầu lên trời oán hận:

“Chỉ mong hắn cũng bị thương nặng, không có khả năng vượt qua lôi kiếp”

Kiếp trước Tống Tiềm Cơ cũng đã trải qua nhiều lần nguy hiểm hơn thế này nên lúc này cũng không có chút nào sợ hãi.

Mặt hắn trầm như nước, đôi tay giơ lên, nhanh chóng biến hóa, kết ra pháp ấn, quát:

“Tới”

Lôi đình đã súc thế xong, những tia chớp đã chuyển thành màu tím, mây đen bỗng nhiên tách ra một khe hở, một đạo lôi quang hình trụ màu tím thông thiên triệt địa đánh xuống.

Một tiếng sấm to lớn vang lên, sau khi lôi quang bổ trúng Tống Tiềm Cơ, toàn bộ Thiên Cừ phường nghênh đón một cơn động đất.

Những người tham gia ‘Tết bội thu’ đều đã được đội thành phòng hướng dẫn rút khỏi Thiên Cừ phường, tụ tập ở trên đường chính.

Lúc hỗn loạn ban đầu do xảy ra vụ ám sát, mọi người có bị va chạm vào nhau nhưng may mà không có người nào bị thương.

Kỷ Tinh vận khởi linh khí, cao giọng chỉ huy mọi người rút lui:

“Bên trong có thích khách, đều là tu sĩ phi thường lợi hại, mọi người xin đừng đi vào…”

“Tống tiên quan bị ám sát, chúng ta lại đào tẩu hết thế này thì một mình ngài ấy sẽ làm sao bây giờ?”. Lưu thợ mộc chợt hỏi.

Nỗi sợ hãi vốn có của phàm nhân đối với tu sĩ giờ khắc này bỗng nhiên biến mất, một đám người Thiên Cừ không ai muốn đi, liền nhặt lên gậy trúc, cái chổi, sọt đồ ăn gần đó, cùng nhau hô vang:

“Giết thích khách, bảo hộ Tống tiên quan”

Quần chúng đồng loạt trở nên kích động. Tư công Thiết Tam Ngưu hô to:

“Kỷ tiên tử, nhờ ngài dẫn chúng ta quay trở lại đi”

“Sao cơ?”. Kỷ Tinh hơi hoảng sợ:

“Cái tên thích khách kia đã bị đánh bại rồi”

Những người ngày thường tu sửa đường sông, trồng trọt, một cái so với một cái đều chăm chỉ thành thật, ai ngờ đột nhiên lại bộc phát ra thanh thế to lớn như thế.

Hết chương 188.
Bình Luận (0)
Comment