Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 285 - Chương 285. Quần Hùng Tụ Hội (2)

Chương 285. Quần hùng tụ hội (2)
Chương 285. Quần hùng tụ hội (2)

Mạnh Hà Trạch ôm kiếm trong ngực, đứng dựa vào cây tùng già, không thèm nhìn người ở giữa sông:

“Nhất định là hắn”

Kỷ Thần bực bội gãi đầu:

“Chúng ta một đường tiến lên, thế như chẻ tre, sĩ khí đang dâng cao, phía sau còn có rất nhiều tán tu đi theo tìm tới nương nhờ, vậy mà khi gặp hắn, lại phải thay đổi hướng đi, như vậy người ngoài sẽ nghĩ chúng ta như thế nào đây”

Trong lòng Tống Tiềm Cơ biết rõ, dù cho Vệ Chân Ngọc có tức giận, có cố ý trả thù, cũng sẽ không thật sự ra tay tàn nhẫn đối với đệ tử Thiên Cừ.

Nhưng có khả năng, khi hai nhóm gặp nhau, sẽ nói chuyện một cách âm dương quái khí, chủ động bắt lỗi nhau. Hai bên đều là những người trẻ tuổi khí thịnh, chỉ cần một cái liếc mắt hình viên đạn thôi là liền có thế tức giận đối chọi nhau được rồi.

Hơn nữa, bên cạnh không còn ai ước thúc, sự tình càng có thể dễ dàng trở nên mất khống chế.

Cho nên trước đó, hắn liền căn dặn Kỷ Thần cùng Mạnh Hà Trạch, là cố gắng tận lực tránh xa Vệ Chân Ngọc.

Hai người Mạnh, Kỷ tuy ngoài miệng đáp ứng hắn, những càng nghe lời hắn dặn dò, trong lòng lại càng cảm thấy không phục.

Thứ nhất, cả hai đều không tin bản thân mình không bằng được Vệ Chân Ngọc.

Thứ hai, Vệ Chân Ngọc trong mấy năm nay ở bên ngoài uy phong lẫm liệt, nhưng một phong thư cũng không truyền về cho bọn họ.

Khi hắn còn là ‘Vệ Bình’, Mạnh Hà Trạch chán ghét dáng vẻ kệch cỡm làm bộ làm tịch, luôn tỏ ra thân thiện ôn hòa với người khác của hắn.

Hắn cùng Vệ Bình đối chọi với nhau, toàn là Kỷ Thần ở giữa hòa giải hai người.

Mùa xuân năm thứ nhất sau khi Vệ Bình đi, Mạnh Hà Trạch rốt cuộc tập luyện chữ viết của Kỷ Thần, đồng thời trộm đi con dấu của Kỷ biên tu, ở dưới đèn vụng trộm viết một bức thư.

Hắn sau khi viết hỏng quá nhiều bức, giấy bị vo ném ngập đầy phòng, thì bị cha mẹ phát hiện tra hỏi, cho nên hắn phải đánh thú nhận:

“Gửi cho người con nuôi của hai người”

Mạnh mẫu không khỏi vui vẻ nói:

“Vậy ngươi cần phải viết cho thật tốt, hỏi hắn xem ở bên ngoài chơi thế nào, có bằng hữu mới hay không, có bộ đồ mới để mặc hay không….”

Mạnh Hà Trạch đáp ứng tất cả, sau đó liền viết mười tám phong thư gửi đi, nhưng lại giống như đá chìm xuống đáy biển, không có tin tức phản hồi gì.

Mùa đông năm thứ hai, Mạnh Hà Trạch tức giận bẻ gãy bút lông, đập vỡ nghiên mực, không tiếp tục viết thư nữa.

“Trước đây, là hắn chủ động bẻ kiếm đoạn nghĩa, nếu muốn tránh, cũng là hắn phải tránh chúng ta. Tống huynh là người nhân nghĩa, không muốn so đo với hắn, nhưng mấy ngàn đệ tử Thiên Cừ chúng ta, sau này hành tẩu bên ngoài, chẳng lẽ ở nơi nào cũng phải thua kém thủ hạ của Vệ vương một cái đầu sao?”. Mạnh Hà Trạch lạnh lùng nói:

“Nếu chúng ta không cho hắn một bài học, cứ để hắn ngông cuồng như vậy, hắn thật sự sẽ cho rằng chính mình là thiên hạ vô địch đấy”

“Chỉ là…”. Kỷ Thần dừng lại một chút, lại lần nữa ngước mắt nhìn ánh trăng trên cao, thanh âm hơi trầm thấp:

“Đừng để cho Tống huynh biết được, kẻo huynh ấy lại phải phiền lòng”

Mạnh Hà Trạch gật đầu:

“Chuyện này không cần ngươi phải nói, ta sớm đã giải thích rồi, mọi người đều hiểu được”

Tất cả những chuyện phát sinh trong bí cảnh hết thảy sẽ vĩnh viễn lưu lại tại bí cảnh, bị Huyết Hà cuồn cuồn không dứt cuốn trôi đi.

……

Khi dần đến bình minh, Vệ Chân Ngọc từ trong làn sương sớm bước ra, chỉ nói ngắn gọn:

“Đi thôi”

Chúc Thắng hét lớn:

“Xuất phát”

Đội ngân giáp hộ vệ đang gối lên giáo chờ trời sáng, sau khi nghe thấy tiếng hô, trong nháy mắt liền đứng dậy, nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn rồi đồng loạt rời đi.

Nhóm tán tu không khỏi kinh hãi, luống cuống tay chân bò dậy.

Vị trận sư mập đem toàn bộ trận tài thu vào túi trữ vật:

“Cả một đám người đông như vậy, nhìn qua khéo cũng phải mất thời gian một nén nhang mới có thể nhổ trại được, làm sao có thể nói đi là đi như vậy được chứ?”

“Bọn họ tác phong kỷ luật nghiêm minh, không giống với tu sĩ mà có phần giống với quân đội phàm nhân hơn”. Đội trưởng Lục Chu cảm thán:

“Cái dạng đội ngũ nào có thể chống lại đội ngũ ngân giáp này được chứ”

“Lần này vận khí của chúng ta thật tốt, đặt cược đúng phe rồi”

Đội ngũ tán tu đều có chung suy nghĩ, nếu như Vệ vương trở thành người giành được thắng lợi lớn nhất trong bí cảnh này, như vậy chắc chắn sẽ rất có lợi cho bọn họ.

Rừng chướng khí bao trùm bốn tòa núi lớn ở Huyết Hà cốc, một đội ngân giáp đang trèo đèo lội suối, từ xa nhìn lại, giống như một con ngân long uy vũ dũng mãnh.

Hôm nay, đội ngũ tán tu thay đổi kế hoạch, đội trưởng mang theo chiến lực của cả đội xông về phía trước đội ngũ ngân giáp để dọn đường.

Trương Hầu một mình chạy về phía xa, tìm kiếm những yêu thú đi lạc lẻ loi kéo về.

Y tu cùng trận sự thì đi ở phía sau, tìm kiếm linh thảo.

“Còn tiểu Tống sao…”. Đội trưởng Lục Chu sau khi an bài xong, mới nhớ tới còn có một vị đội viên này, nhìn trái nhìn phải một chút, thật sự không nghĩ được với thân thể gầy yếu của hắn có khả năng làm được gì, nên đành nói:

“Ngươi cứ tùy ý đi. Xem nơi nào cần hỗ trợ thì qua bên đó phụ một tay là được”

“Tốt”. Tống Tiềm Cơ nhìn bọn họ ai nấy đều đang khí thế bừng bừng, không khỏi bật cười.

Hết chương 285.
Bình Luận (0)
Comment