Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 328 - Chương 328. Ngươi Chết Ta Sống (2)

Chương 328. Ngươi chết ta sống (2)
Chương 328. Ngươi chết ta sống (2)

Hà Thanh Thanh đang đứng ở phía trước, toàn thân như được bao phủ bởi ánh trăng. Những ngọn lau sậy bên bờ suối đang lung lay trước gió ngay dưới chân nàng.

Nàng đẹp giống như một đóa mẫu đơn dưới ánh trăng, nhưng lại khiến cho gió đêm ôn nhu tươi mát cũng trở nên rét lạnh.

Khác với sự hoảng loạn, bi phẫn của những người bên cạnh, Diệu yên bình tĩnh hỏi:

“Sư phụ của ta thế nào rồi?”

Hà Thanh Thanh không mở miệng, giống như khinh thường trả lời nàng, chỉ liếc mắt với một vị nữ tu trẻ tuổi bên cạnh.

Vị nữ tu kia cao giọng cười:

“Vọng Thư phạm phải tội mưu phản, đã bị giam tại thủy lao Liên Hoa phong, đồng đảng của nàng đều đã bị xử tử. Diệu Yên tiên tử, mấy ngày nay ngươi trốn ở đâu vậy, để cho bọn ta tìm kiếm thật vất vả…”

“Đủ rồi”. Hà Thanh Thanh đánh gãy lời nàng, nhàn nhạt nói:

“Phát tín hiệu thông báo cho những người khác không cần tiếp tục tìm kiếm nữa, tất cả tập trung lại đây đi”

“Vâng”. Nữ tu kia vung tay áo. Một quả pháo hoa màu đỏ bay lên cao, phát ra một tiếng nổ lớn.

Đám người Mộc Hà kinh hô một tiếng, sau đó liền nhanh chóng điều chỉnh lại trận hình, đem Diệu Yên bảo hộ ở khu vực trung tâm.

Liễu Hoa vội vàng truyền âm:

“Tất cả mọi người mau lấy ra bạo phá phù của mình, nếu cần có thể tự bạo pháp khí, đồng thời tấn công về phía Hà Thanh Thanh”

Diệu Yên lắc đầu:

“Không cần”

“Sư tỷ, thời gian cấp bách, đừng do dự nữa”

“Giữ được rừng xanh thì lo gì không có củi đốt. Sử tỷ đang cầm trên người Tiên Âm lệnh, chính là người thừa kế chức vị chưởng môn danh chính ngôn thuận, sớm muộn gì cũng có thể Đông Sơn tái khởi”

Hà Thanh Thanh cười rộ lên, giống như đang thưởng thức vẻ tuyệt vọng cũng như giãy giụa của các nàng:

“Dù sao chúng ta cũng là đồng môn với nhau được một thời gian, ta cũng không muốn đem mọi việc làm đến bước đường cùng. Diệu Yên, ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi giao ra Tiên Âm lệnh, ta sẽ tha mạng cho sư phụ Vọng Thư của ngươi”

Diệu Yên lại nói:

“Ta muốn nói chuyện riêng với ngươi vài câu”

Mọi người ở hai bên bờ dòng suối nhỏ đều kinh ngạc, trừng mắt nhìn nàng.

Liễu Hoa vội vàng la lên:

“Sư tỷ, chúng ta cùng các nàng đã ở vào thế người chết ta sống, còn có thể nói gì được nữa chứ”

“Ngươi không dám sao?”. Diệu Yên bình tĩnh nhìn Hà Thanh Thanh.

“Đi”. Hà Thanh Thanh dứt khoát đáp ứng, có vẻ rất tự tin.

“Ầm”

Gợn sóng nổi lên bốn phía, Diệu Yên nhảy qua suối, đạp lên trên sóng nước, đứng ở trước mắt Hà Thanh Thanh.

Hà Thanh Thanh phất tay ra hiệu cho mọi người lùi về phía sau, cùng đối phương đi tới phía sau một tảng đá lớn bên bờ suối.

Xung quanh chỗ này cũng không còn ai khác, tảng đá lớn cùng rừng cây đã hoàn toàn ngăn cách thân hình hai người, chỉ cần một lá bùa liền có thể che chắn nhìn trộm.

Đột nhiên Diệu Yên mở miệng nói:

“Ta biết là các ngươi đã thua”

Sắc mặt Hà Thanh Thanh trở nên lạnh lẽo:

“Đừng tự lừa mình dối người”

“Ta không lừa dối gì cả. Nhìn bề ngoài, hơi thở của ngươi kéo dài, linh khí dư thừa, nhưng ngươi lại không dám nói nhiều, sợ một khi mở miệng, linh khí cuồng bạo mất không chế sẽ xông ra, bị người khác phát hiện được. Sư phụ ta có tâm tính vô tâm, kế hoạch chu đáo chặt chẽ, không có khả năng thất bại. Mà kể cả có thất bại, chắc chắn cũng sẽ không thúc thủ chịu trói như ngươi nói. Giáng Vân càng sẽ không tha cho nàng một mạng. Ngươi muốn đổi lấy Tiên Âm lệnh thì chỉ có thể đem thi thể của nàng tới thôi. Ngươi cố ý để cho người phát tín hiệu, cố ý nói những lời đó cho ta nghe, cố ý làm những thứ này cho ta xem. Kỳ thật, các ngươi chỉ có từng này người trốn thoát tới đây mà thôi”

Diệu Yêu nói chuyện với ngữ khí chắc chắn.

Hà Thanh Thanh nghe nàng từ từ nói ra, sắc mặt nhanh chóng biến đổi, giống như đang hồi ức lại những cảnh tượng thống khổ không muốn nhớ tới nào đó.

Nàng cuối cùng cũng cười:

“Quả không hổ là Diệu Yên”

Lời còn chưa dứt, nàng đã lấy ra Cửu Tiêu Ngọc Bội Cầm của Giáng Vân tiên tử, lạnh lùng nói:

“Ta quả thật có thương tích trong người, nhưng để chế trụ đám tàn binh bại tướng các ngươi thì vẫn còn dư dả”

Đầu ngón tay của nàng đã chạm đến dây Cầm, bỗng nhiên lại dừng lại, bởi vì nàng nghe thấy Diệu Yên nói:

“Ta có thể cho ngươi Tiên Âm lệnh”

Hà Thanh Thanh ngạc nhiên.

“Sư phụ là người nuôi dạy ta lớn lên, nếu như nàng thua, ta tất nhiên sẽ báo thù cho nàng, thay nàng chống đỡ tông môn. Nhưng nàng lại giành được chiến thắng, điều này thật sự rất tốt…”. Diệu Yên thở dài nói:

“Nàng chiến thắng, liền có thể dạy ra một Diệu Yên thứ hai được rồi”

“Ngươi có ý gì?”. Hà Thanh Thanh ôm cầm đứng yên tại chỗ.

“Ta làm Diệu Yên đến giờ cũng đủ rồi”. Diệu Yên thở dài:

“Thu hồi chiếc cầm này lại đi. Bất kể ngươi dùng phương pháp gì để áp chế thương thế cũng đều phải trả đại giới, ngươi không nên lại cùng ta động thủ”

Nếu là một người bình thường khác, lúc này nhất định sẽ tìm cách che giấu tung tích, yên lặng chữa thương. Nhưng Hà Thanh Thanh lại không giống như vậy, nàng muốn ở trong tuyệt cảnh xoay chuyển tình thế.

Hà Thanh Thanh nghe thấy những lời này không khỏi nghĩ, người trước mặt mình là ai vậy, thật sự là Diệu Yên sao? Trên người Diệu Yên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hết chương 328.
Bình Luận (0)
Comment