Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 332 - Chương 332. Lại Lựa Chọn Tiếp (3)

Chương 332. Lại lựa chọn tiếp (3)
Chương 332. Lại lựa chọn tiếp (3)

“Lần trước, ta để ngươi lựa chọn giữa việc cứu vạn người hay giết một người. Lần này, cho dù ngươi có nhiều phù khuếch đại âm thanh hơn nữa cũng vô dụng, ngươi không thể cứu được tất cả mọi người, càng không có biện pháp để bọn họ tự cứu mình”

Thanh âm của nàng trong trẻo du dương, thần thái mê người nhưng lại có một vẻ tàn nhẫn trong đó:

“Ta sống, mấy vạn người sẽ sống. Ta chết, mấy vạn người cũng sẽ chết. Lần này, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?”

Càng trong hoàn cảnh cực đoan, áp lực lại càng trở nên trầm trọng.

Vô Ảnh kiếm tràn ngập sát khí, kiếm phong không ngừng thổi ra.

Kể từ sau khi trọng sinh, thời khắc Tống Tiếm Cơ chân chính tức giận rất ít.

Đại bộ phận tâm tư hắn đều dùng ở việc trồng rau, trồng hoa, đều là những việc không đáng kể trong mắt những tu sĩ khác.

Một người càng để ý tới những thứ nhỏ bé, càng dễ dàng thỏa mãn thì người đó sẽ càng không dễ dàng tức giận. Chỉ có gặp được thứ đồ vật hắn để ý nhưng lại không có khả năng bảo hộ, khi đó mới bắt đầu phẫn nộ.

“Nếu ngươi lựa chọn giết ta, hơn phân nửa số người trong địa cung sẽ táng thân trong bụng hung thú, bọn họ đều vì ngươi mà chết như vậy, buổi tối đi ngủ ngươi sẽ yên giấc được sao? Nhưng nếu ngươi lựa chọn không giết ta, ngươi liền phải cùng ta thề, từ đây về sau sẽ không đối địch với ta nữa. Lúc đó, ta sẽ không còn là địch nhân của ngươi, chúng ta có thể hợp tác với nhau”

Tống Tiềm Cơ cảm thấy hết sức hoang đường:

“Hợp tác sao? Ta và ngươi á?”

Nữ Vô Tương nói:

“Ngươi cũng thấy đấy. Tiển Kiếm Trần là một con người tàn nhẫn, hắn cũng chẳng tốt đẹp gì hơn so với ta. Ngươi có thể vứt bỏ hắn, chuyển sang bên cạnh ta, chuyện này đối với ngươi cũng không có chỗ nào không tốt cả. Ngươi là một người thông minh, nhất định sẽ biết nên lựa chọn như thế nào”

Tống Tiềm Cơ hơi giật mình, đến lúc này hắn đã minh bạch vì sao khối phân thân này lại muốn hóa thành nữ tu.

Thanh âm của nàng mềm mại nhẹ nhàng, mang theo một loại ma lực có thể làm mê hoặc nhân tâm, giống như một vị mẫu thân từ ái:

“Hai người chúng ta nên đứng chung một chiến tuyến chứ không phải đối phó với nhau như thế này. Bầu trời nơi này đã chú định sẵn sẽ sụp đổ, ai cũng không thể cứu được. Nhưng chúng ta có thể để cho nó kết thúc rồi lại tân sinh, làm lại hết thảy từ đầu. Ta lựa chọn ngươi trở thành tu sĩ duy nhất ở thế giới mới, Tống Tiềm Cơ, ngươi sẽ trở thành vị thần duy nhất ở thế giới mới”

“Thần của thế giới mới sao?’. Tống Tiềm Cơ cúi đầu, tay chuyển động nhẹ chuôi kiếm, giống như đang trầm tư suy nghĩ.

“Ta biết ngươi đang muốn kéo dài thời gian, muốn lần gia cố phong ấn này được hoàn thành. Ta sẽ đếm đến ba, nếu ngươi vẫn chưa thể đưa ra quyết định của mình, ta lập tức sẽ phá hủy phong ấn. Một, hai…”

“Được, ta nguyện ý thề”. Thanh âm của Tống Tiềm Cơ hết sức bình tĩnh, trở nên gần như vô tình.

Nữ Vô Tương mỉm cười, nụ cười của người chiến thắng, được như ý nguyện xuất hiện ở trên khuôn mặt nàng.

Ngay sau đó, nụ cười này liền trở nên vặn vẹo, nàng hét thảm một tiếng:

“A----------”

Vô Ảnh kiếm đâm thủng ngực nàng. Một kiếm xuyên tim, máu tươi phun trào.

Gần như đồng thời, nữ Vô Tương cắn răng, nói được thì làm được, ngang nhiên tự bạo.

“Ngươi mới là kẻ điên”. Tống Tiềm Cơ nghe thấy âm thanh phẫn nộ thảm thiết của nàng.

Bạch quang chói mắt bùng lên, một lực tác động thật lớn đánh vào hai mắt hắn, khiến cho hắn cảm thấy như mình đã bị mù trong giây lát.

Mặt băng phía dưới chân liền vỡ vụn, cả người hắn rơi nhanh xuống.

“Rống”

Tiếng hít thở thô nặng của thượng cổ hung thú truyền đến, nó gầm lên một tiếng giận giữ.

Hắn vẫn chưa nói xong nửa câu phía sau:

“Ta thề dù cho có phải đi đến chân trời góc biển, dù cho ngươi có bao nhiêu phân thân đi nữa, chắc chắn ta sẽ giết chết được ngươi”

Sau khi địch nhân chết đi, những lời hắn nói mới chính là những lời nói chân thành:

“Trước đây ta đã từng nói, vì Tiển Kiếm Trần cho nên mới đến giết ngươi. Nhưng hiện tại, ta thu hồi lại những lời này, ta giết ngươi, vì ta muốn như vậy”

Sau đó, hắn dán phù khuếch đại âm thanh lên người mình và lấy ra một cái hộp.

Cái hộp không lớn, giống như hộp gương của một cô nương trẻ tuổi.

“Ngươi có thấy bầu trời hôm nay chấn động không?”. Ánh trăng đêm nay sáng ngời, phía bên trong địa cung, vô số người ngẩng đầu nhìn ánh trăng.

Mạnh Hà Trạch bất đắc dĩ nói:

“Ngươi uống nhiều quá rồi. Trước giờ chỉ có mặt đất chấn động, chứ làm gì có bầu trời chấn động”

Kỷ Thần chỉ cho hắn xem:

“Ngươi nhìn kỹ mà xem, rõ ràng là bầu trời chấn động mà. Nơi này là bên trong địa cung, phía trên đầu chúng ta còn không phải là bầu trời sao?”

Lời vừa nói xong, một trận gió lớn thổi qua, màn đêm như bị xé nát, một bóng ma khổng lồ buông xuống nhân gian.

“Rống”

Bóng ảnh to lớn kia có hình dạng giống như một con chó, trên lưng có hai đôi cánh và dưới bụng có sáu cái chân.

Hết chương 332.
Bình Luận (0)
Comment