Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 343 - Chương 343. Ác Khách Cáo Biệt (1)

Chương 343. Ác khách cáo biệt (1)
Chương 343. Ác khách cáo biệt (1)

Tống Tiềm Cơ đã nói với những tàn hồn làm công bên trong Giới Vực, việc của Hoa Vi Tông các ngươi, tự các ngươi tới mà giải quyết, ta cũng lười quản.

Ngay sau đó, phía sau lưng hắn liền hiện lên hư ảnh tàn hồn lịch đại tông sư đại năng của Hoa Vi Tông từ khi lập ra môn phái tới nay.

Phảng phất giống như một tòa từ đường huy hoàng từ từ dâng lên, chiếm cứ một nửa bầu trời đêm.

Năm đó, Hoa Vi Tông lấy ra ‘Hoa Vi phù thành’ cùng với tàn hồn của tổ tông để đối phó Tống Tiềm Cơ, ai cũng cho rằng như vậy là chắc ăn rồi.

Nhưng đây lại là nước cờ sai lầm nhất mà bọn họ đi. Sau cùng, tàn hồn không trở về, tông môn còn phải chịu thương năng do kiếm khí mà Tiển Kiếm Trần lưu lại, phải đóng cửa sơn môn.

Viên Thanh Thạch lúc đó là người chủ trì trận pháp, hắn vĩnh viễn không thể quên được cảnh tượng khủng bố bị Tống Tiềm Cơ rút kiếm đuổi giết ở Tử thành.

Đám tàn hồn màu đen cuồn cuồn không ngừng như thủy triều lao tới, Tử khí tràn ngập che trời lấp đất, vây kín lấy đối phương, nhưng lại bị đối phương lần lượt cắn nuốt, lần lượt giết ra khỏi trùng vây. Phảng phất như đối phương có tới một vạn cái mạng, giết thế nào cũng không chết được.

Tuy rằng, đến cuối cùng, Tống Tiềm Cơ cũng không có giết hắn, tha cho hắn một mạng để trở về truyền lời, nhưng chuyện này đã để lại một bóng ma đè nặng trong lòng hắn, kích thích hắn phải cố gắng hơn nữa, ngày đêm cần cù tu luyện.

Hắn cho rằng, thời gian qua đi cũng đủ lâu rồi, chính mình cũng đã cố gắng nỗ lực rất nhiều rồi, đã trở nên thoát thai hoán cốt, nếu sau này có gặp lại đối phương, cũng quyết sẽ không sợ hãi, không chút dao động nữa.

Mãi cho đến đêm nay, Tống Tiềm Cơ xuất hiện không hề có dấu hiệu báo trước nào, thả ra một đám tàn hồn đầy trời.

Viên Thanh Thạch lại phảng phất như trở lại tòa tử thành địa ngục kia, bị bóng ma tử vong bao phủ lấy, cánh tay đang cầm kiếm không kìm được mà cũng trở nên run rẩy.

Chẳng lẽ sự sợ hãi đối với Tống Tiềm Cơ sẽ đeo bám hắn cả đời này sao?

Mọi người của Hoa Vi Tông ai nấy đều mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vội vàng hành lễ:

“Thái sư phụ”

“Sư tổ’VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.

“Thái sư tổ”

Còn có càng nhiều vị tiền bối không biết nên xưng hô như thế nào, những người mà bọn họ chỉ từng được nhìn thấy thông qua những bức họa, hùng hổ quát mắng nghịch đồ.

Triệu Thái Cực cùng bảy vị trưởng lão sau khi bị hất văng ngã về phía sau liền bò dậy, kinh ngạc nhìn nhau.

Những tàn hồn này lúc trước được bọn họ dùng để giết Tống Tiềm Cơ, không những không bị hồn phi phách tán mà còn được hắn thu lại cho bản thân sử dụng.

Bọn họ không nghĩ tới việc Tống Tiềm Cơ sẽ có Giới Vực mà chỉ cho rằng đây là do Tiển Kiếm Trần cung cấp cho đệ tử của mình một kiện bí bảo có khả năng tinh lọc tử khí, ôn dưỡng tàn hồn.

“Hai thầy trò này tính toán thật tốt, chỉ sợ đã sớm dự đoán được ngày hôm nay, nếu không ai sẽ phí công phí sức đi nuôi dưỡng một đám hồn phách tổ tông của nhà khác như vậy chứ?”

Đám đệ tử trẻ tuổi của ‘Tiểu Hoa Vi Tông’ suy nghĩ lại khác biệt hơn, không khỏi lộ ra vẻ vui mừng:

“Chẳng lẽ Thiên Cừ Vương có thể điều động âm binh, câu thông với quỷ thần sao?”

“Có âm binh do Thiên Cừ Vương điều động tới, lần này chúng ta được cứu rồi”

Bọn họ biết rõ Trần Hồng Chúc không muốn động binh đao với người đồng môn, vốn dĩ đã chuẩn bị tốt đêm nay sẽ phải mạnh mẽ phá vây, sẽ phải trả một cái giá thật lớn, không nghĩ tới, đã trong cảnh tuyệt lộ lại xuất hiện ra một vị Tống Tiềm Cơ.

Triệu Thái Cực duỗi tay ra, hung hăng chỉ vào Tống Tiềm Cơ:

“Thưa các vị lão tổ, tặc tử này tâm cơ thâm trầm…”

“Nghiệp chướng, câm miệng”. Bình Nguyên chân nhân quát lớn:

“Nơi này lúc nào đến phiên ngươi mở miệng hả”

Những ký ức thảm thiết bi thống thời mới vừa nhập đạo, chịu sự răn dạy khiển trách của sư phụ trong nháy mắt bị đánh thức, Triệu Thái Cực theo bản năng hành lễ:

“Vâng, sư phụ”

Nhưng Bình Nguyên chân nhân vốn chỉ là một đạo hư ảnh, trôi nổi sau lưng Tống Tiềm Cơ.

Triệu Thâí Cực sau khi hành lễ xong mới ý thức được chính mình vừa hướng về phía Tống Tiềm Cơ mà hành lễ, sắc mặt liền lúc xanh lúc trắng.

“Trần tiểu cô nương, ngươi tiến lên đây”. Hàn Thiên chân nhân mang theo ngữ khí ôn hòa, vẫy tay về phía đám người.

Trần Hồng Chúc ngẩn ngơ:

“Ta sao?”

Nàng cũng đang trong nỗi khiếp sợ giống như mọi người, theo bản năng nhìn về phía người mà nàng mới rồi không muốn nhìn thẳng vào kia.

“Tiến lên đi”. Tống Tiềm Cơ nói:

“Bọn họ đã lựa chọn ngươi”

Trần Hồng Chúc đi ngang qua Tống Tiềm Cơ, đứng ở phía trước mặt của mọi người Hoa Vi Tông, đối mặt với hư ảnh đầy trời.

Trong tình cảnh đồng môn giằng co, chính mình đang hết sức chật vật như thế nàng, nàng không muốn Tống Tiềm Cơ xuất hiện.

Nhưng chỉ có Tống Tiềm Cơ, mới có thể làm được chuyện như thế này.

Đám tàn hồn ở dưới ánh trăng giống như những bức tượng được điêu khắc bằng thủy tinh, vừa uy nghiêm lại vừa từ ái nhìn nàng.

“Ta là Hoa Vi chân nhân, khai sơn tổ sư của Hoa Vi Tông”. Thanh âm của Hoa Vi chân nhân từ phía trên cao nhất chậm rãi truyền xuống.

“Kính chào khai sơn tổ sư”. Trần Hồng Chúc hành lễ.

“Đêm nay, ta truyền cho ngươi ‘Hoa Vi chân ấn’. Kể từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ đại diện cho Hoa Vi chính thống. Có thứ này, ngươi có thể tiến vào từ đường, mở ra tàng thư, diệt trừ phản đồ, quét sạch tông môn”

Hoa Vi chân nhân giơ lên một ngón tay, từ cách chỗ nàng không xa, một đạo bạch quang le lói bay ra như ánh sáng của đom đóm.

Đám tàn hồn đầy trời cũng đồng loạt duỗi tay ra:

“Từ hôm nay trở đi, Trần Hồng Chúc, con gái của chưởng môn đương nhiệm đời thứ sáu mươi tám, sẽ là Hoa Vi chính thống”

Hết chương 343.
Bình Luận (0)
Comment