Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 353 - Chương 353. Tây Hải Kim Quật (2)

Chương 353. Tây Hải kim quật (2)
Chương 353. Tây Hải kim quật (2)

Tống Tiềm Cơ thu liễm tạp niệm, ổn định khí tức. Dựa theo lời của Hoa Vi chân nhân mà đâm thủng đầu ngón tay, đẩy ra tinh huyết, lấy máu vẽ phù, dán lên trên trán Mạnh Hà Trạch.

Sau đó liền mặc niệm khẩu quyết, cũng dán lên một tấm huyết phù cho bản thân mình.

“Bản lĩnh cùng ngộ tính về phù chú của người này thật lợi hải. Tiển Kiếm Trần vận khí thật tốt, tại sao ta lại không có người đồ đệ như thế này chứ”. Hoa Vi chân nhân nhìn thấy hắn như vậy không kìm được mà phải khen ngợi, cuối cùng cảnh cáo hắn:

“Nếu đến khi mặt trăng lặn, thái dương mọc lên mà các ngươi vẫn chưa trở về, như vậy cũng có nghĩa hồn phách sẽ vĩnh viện bị vây bên trong Tam sinh thạch, thân thể sẽ bị đáy hồ nuốt lấy. Ta ở Giới Vực của ngươi, sẽ nhắc nhở ngươi vị trí của ánh trăng ở nơi này”

“Vất vả cho tiền bối rồi”. Tống Tiềm Cơ nói.

“Đi nhanh đi”

Trước khi hồn phách xuất khiếu, Tống Tiềm Cơ không khỏi nghĩ thầm, không biết Mạnh Hà Trạch đã trải qua đến đâu rồi, chính mình có thể đuổi kịp hắn không.

Trở lại thời kỳ mới tiến vào Hoa Vi Tông là tốt nhất, khi đó Tiểu Mạnh vẫn là một con người chân thành chính trực, rất dễ tin người.

Trở lại thời điểm hắn mới bị đẩy xuống vách núi cũng tạm được, cùng lắm thì chính mình lại nhảy xuống một lần nữa với hắn.

Kể cả có trở lại thời điểm sau khi hắn ra khỏi vách núi cũng được, miễn là còn chưa đến thảm họa diệt môn của Mạnh gia…

Nếu là đi tới những thời điểm này, tương lai của Mạnh Hà Trạch sẽ dễ dàng bị đảo lộn, đối phương tất nhiên sẽ tín nhiệm hắn.

Sau khi hắn mở mắt ra, một cơn đầu váng mắt hoa ập đến, trong ngực liền dâng lên một cảm giác buồn nôn.

Tống Tiềm Cơ lắc lắc đầu, phát hiện chính mình đang đứng ở trên đường cái, ngược lại với hướng đi của đám đông, mặc một chiếc áo bào cũ, trong tay cầm theo một thanh kiếm.

Không phải là thanh Cô Quang kiếm tung hoành thiên hạ cùng hắn.

Hắn thầm cảm thấy may mắn là không phải, dường như thời điểm hắn tiến vào vẫn chưa tính là quá muộn.

Sắc trời chuyển dần sang hoàng hôn, rặng mây từ từ bị nhuộm đỏ, giống như từ bầu trời phía Tây nổi lên một ngọn lửa hừng hực, muốn thiêu đốt cả bầu trời.

Không ngừng có phi hành pháp khí xuyên qua rặng mây, bay về phía tây, lưu lại từng vệt mây với quỹ tích phiêu dật.

Có rất đông người ở trên đường cái cũng đang ùn ùn chạy về phương hướng kia, trong miệng lẩm bẩm, trên mặt mang theo vẻ cuồng nhiệt.

Bọn họ đều là tu sĩ, tu vị đều ở quanh Kim Đan kỳ, mặc quần áo và có khẩu âm khác nhau.

Tống Tiềm Cơ xoay người lại, đi về phía trước hai bước, muốn cảm giác xem tu vi của chính mình, nhưng liền phát hiện thấy cả người truyền đến một cảm giác đau đớn quen thuộc.

“Ta đã là Kim Đan kỳ, tại sao còn có thể bị thương thành như vậy chứ. Mà cũng đúng, kiếp trước ta vẫn thường xuyên bị thương như vậy mà”

Chỉ nghe thấy bên tai đang có người tiếp đón đồng bạn:

“Cùng đi mau thôi, thuyền sắp rời bến rồi”

Tống Tiềm Cơ ngăn lại người nọ:

“Xin hỏi, năm nay là năm bao nhiêu vậy?”

“Ý ngươi là hôm nay là ngày bao nhiêu đúng không, hôm nay là ngày mười lăm tháng tám. Mọi người đang vội vàng tiến về Kim quật, đừng cản đường ta”. Người nọ thấy hắn không phản ứng, liền không kiên nhẫn mà hất hắn ra.

“Mười lăm tháng tám, Kim quật, làm sao….”

Tống Tiềm Cơ giật mình, đứng bất động ở trung tâm đường cái, người đi đường ai nấy đều vội vàng đi qua người hắn, không ngừng có người va vào bả vai hắn, nhưng hắn phảng phất như không phát hiện ra.

Kim quật không phải là một hàng động trên núi. Nó là một tòa phù đảo ở Tây Hải, vốn được gọi là ‘Kim cung’.

Trong truyền thuyết, trên đảo chỉ có ba loại địa phương là câu lan, sòng bạc và tửu lầu.

Ao rượu rừng thịt, cây ngọc gạch vàng, rượu ngon mỹ nhân, pháp khí tài bảo đếm không hết.

Không quan tâm ngươi thuộc chính tà lưỡng đạo, bất kì là ai cũng đều có thể lên đảo thử thời vận, phi tang đồ vật, đánh cuộc mạng sống, tầm bảo, tìm hoan, có thể sau một đêm sẽ táng gia bại sản hoặc xoay người thành công.

Tu Chân giới không muốn gọi một nơi tà đạo như vậy là ‘Kim cung’, cho nên đổi thành ‘Kim quật’.

Ở loại địa phương này, tụ tập đầy đủ tam giáo cửu lưu, quần ma loạn vũ, nếu chỗ dựa sau lưng của nó không đủ mạnh, tuyệt đối không thể tồn tại được.

Kim quật có thể mãi trường thịnh không suy, thái bình yên ổn, bởi vì nó là sản nghiệp duy nhất của Tà Phật.

Cứ mỗi năm, vào ngày mười lăm tháng tám, đêm trăng tròn, Tà Phật sẽ ở trên đảo, ở trong ‘Hồng Trần Trai Tràng’ của hắn.

Trong đêm này, Kim quật sẽ cử hành hội đấu giá lớn nhất, bố trí tiệc rượu hào hoa xa xỉ nhất.

Tống Tiềm Cơ sau khi sắp xếp lại manh mối rõ ràng, trước mặt không khỏi tối sầm

-----nhìn thanh thế kinh động vạn người thế này, Kim quật này không biết đã mở được bao nhiêu năm rồi.

Ở kiếp trước này, Mạnh Hà Trạch vậy là đã trở thành tà đạo chi chủ.

Kiếp trước, Tống Tiềm Cơ cũng chưa bao giờ đi qua địa phương Kim quật kia, hắn lúc nào cũng phải thận trọng từng bước, lúc nào cũng phải cảnh giác, cho nên phải đoạn tuyệt với hết thảy mọi hưởng thụ.

Mà tà đạo chi chủ tu luyện tà công, tu vi tăng lên cấp tốc, tất nhiên sẽ thành danh sớm hơn so với hắn. Tu vi tăng cao, đối phương có thể tận tình hưởng thụ, nhưng cũng sẽ chết sớm hơn hắn.

“Tây Hải Kim quật, thật không muốn đi chút nào”. Tồng Tiềm Cơ thở dài một tiếng, sau đó liền vội vàng đuổi theo đám người đằng trước.

Hết chương 353.
Bình Luận (0)
Comment