“Hóa ra người này chính là kiện hàng đấu giá cuối cùng của đêm nay”
“Dung mạo hắn quả thật xuất chúng, khí chất cũng hết sức phi thường, nhưng có chỗ nào đặc biệt để đáng giá cả nghìn cả vạn linh thạch như vậy chứ?”
Sau khi người thứ nhất hô giá, toàn trường bùng lên nghị luận.
Mỗi năm, vào đêm trăng tròn, kiện hàng áp trục đều là những báu vật vô giá, những tu sĩ bình thường chỉ cần tận mắt nhìn thấy một lần cũng đã đủ để đem đó làm câu chuyện thổi phồng cả năm rồi.
Thịnh hội mỗi năm chỉ tổ chức một lần, nếu không thể làm ra oanh động thì khác nào đánh vỡ chiêu bài của Kim Cung.
Vị trung niên tu sĩ chủ trì buổi đấu giá cũng sững sờ ở phía trên đài, chớp mắt nhìn Tống Tiềm Cơ.
Đã nói vật phẩm áp trục là một đóa hoa sen, sao lại thay đổi thành một người sống rồi?
Từ khi hắn gia nhập Kim Cung đến nay, cũng đã chủ trì mấy trăm hội đấu giá lớn nhỏ, có trường hợp nào mà chưa từng thấy qua.
Nhưng loại trường hợp này, đúng là hắn chưa từng thấy qua.
Người đứng trên đài đột nhiên mở miệng nói chuyện:
“Tại hạ là Tống Tiềm Cơ”
“Tống, Tống Tiềm Cơ?”. Vị chủ trì lẩm bẩm.
“Hắn chính là tán tu Tống Tiềm Cơ, là cái vị đệ nhất Kim Đan, vô địch dưới Nguyên Anh kia”
“Hắn có thể làm hộ vệ, cũng có thể làm thích khách. Ai có được hắn cũng tương đương với việc có thêm vô số cái mạng, quả thật còn đáng giá hơn rất nhiều so với những hộ thân pháp khí khác”
Người chủ trì nghe thấy mọi người nghị luận, liền lập tức phục hồi tinh thần:
“Mười vạn linh thạch lần thứ nhất. Có vị nào muốn tăng giá không?”
“Hóa ra Tống Tiềm Cơ lại là người đẹp trai như vậy, sao có thể phí phạm của trời được chứ”. Phía trên lầu ba, một giọng nữ thanh thúy vang lên:
“Ta ra giá mười lăm vạn linh thạch”
Ở tầng cao nhất, giọng nữ nhu mị kia lại hô:
“Hai mươi vạn”
“Bên người bản tiểu thư đang cần một vị hộ vệ, ba mươi vạn”
“Tống Tiềm Cơ, nếu ta mua được ngươi, ngươi giúp ta giết một người nhé, sáu mươi vạn”
“…”
“Một trăm hai mươi vạn”
Sau khi giá đạt đến con số trên trăm vạn, những tiểu thiếu gia, những môn phái nhỏ đã từ bỏ đấu giá, ngồi yên xem náo nhiệt.
“Quả không hổ là Tà Phật, vậy mà có thể hàng phục được hung nhân như Tống Tiềm Cơ, đã vậy hắn còn không thiếu thủ hạ, cho nên liền lấy ra bán đấu giá luôn”
“Nhưng ta nhìn Tống Tiềm Cơ này dường như là tự nguyện lên đài đấu giá, trên người hắn cũng không đeo gông xiềng. Hắn làm tán tu nhiều năm như vậy, vẫn luôn bị người của Hoa Vi Tông đuổi giết, phải lang bạt khắp nơi, ăn bữa nay lo bữa mai, lần này là muốn tìm cho mình một cái chỗ dựa cũng nên. Nói không chừng, sau khi đấu giá xong, chỗ linh thạch đó sẽ chia đôi cùng với Kim Cung”
“Dưới trướng Tà Phật có một vị Cổ độc sư đệ nhất Tây Hải gọi là Kim Luật, trên tay hắn có rất nhiều loại Cổ thiên kỳ bách quái, nếu muốn hoàn toàn khống chế một vị tu sĩ cũng không cần phải dùng đến gông cùm xiềng xích. Tống Tiềm Cơ trước nay luôn vô pháp vô thiên, làm sao có thể cam tâm tình nguyện ở dưới người khác được, ta nghĩ hắn không phải tự nguyện lên đài đâu”
Mặc kệ những người dưới đài suy đoán đủ mọi thứ, Tống Tiềm Cơ vẫn đứng bất động như núi.
Trong khi mọi người còn đang bàn luận, người ở tầng cao nhất đã hô lên cái giá ba trăm vạn linh thạch.
Đột nhiên, ở phía lấu bốn, có người đẩy mở cửa sổ ra, để lộ ra một nửa khuôn mặt xinh đẹp:
“Chư vị, người này đã bị Hoa Vi Tông ta ban bố ‘Truy sát lệnh’, tông môn đang muốn bắt hắn về quy án, còn xin bằng hữu các nơi cho phần mặt mũi. Ba trăm hai mươi vạn”
“Là Trần đại tiểu thư của Hoa Vi Tông”
“Nếu như Tống Tiềm Cơ tìm được chỗ dựa lớn, bên phía Hoa Vi Tông sẽ không còn bắt hắn được nữa, như vậy chẳng phải sẽ mất hết mặt mũi sao?”
Phía bên trong ghế lô đều được bố trí trận pháp, thanh âm của khách nhân sau khi được trận pháp biến âm đã trở nên hoàn toàn bất đồng, nhờ đó thân phân lại lịch của mỗi khách nhân cũng sẽ được bảo mật tuyệt đối.
Những hào khách tham gia hội đấu giá của Kim cung đều không cần lo lắng về riêng tư cũng như an toàn.
Còn những người chủ động để lộ ra thân phận nhất định là có phần nắm chắc, vì thế sẽ không sợ phiến toái. Việc mở cửa sổ ra báo giá như thế này thường được gọi tắt là ‘Khai thiên song’.
Người chủ trì thầm nghĩ, không ngờ Tống Tiềm Cơ lại nổi danh đến như vậy, liền cao giọng hô:
“Phòng chữ Thiên số mười sáu, Trần tiên tử của Hoa Vi Tông ‘khai thiên song’, ba trăm hai mươi vạn lần thứ nhất”
Dàn trống ở bốn phía đài sen đồng thời được gõ lên, âm thanh vang vọng toàn trường.
Tiếng trống dồn dập còn chưa dứt, khung cửa sổ sát vách Hoa Vi Tông liền được mở ra, vang lên một tiếng ‘phanh’, một vị mỹ nhân cài một chiếc trâm hoa bên mái tóc cười lạnh:
“Xem ra Hoa Vi Tông đúng là không có tiền mà, Trần đại tiểu thư đây là đang muốn dùng thanh danh để trấn áp mọi người sao. Nhưng ngươi nên nhớ, nơi đây là Tây Hải chứ không phải đang ở Hoa Vi sơn của ngươi, ta ra giá ba trăm bốn mươi vạn, muốn thu về một vị hộ pháp trưởng lão, mới các bằng hữu tà đạo cấp cho chút mặt mũi”
“Làm sao đến cả Hoa Khê phái cũng tới xem náo nhiệt như vậy?”
“Nghe nói hai phái này trên đường tới đây đã gặp gỡ và nảy sinh xung đột với nhau, hai bên đều đang rất tức giận”
“Hoa chưởng môn của Hoa Khê phái ‘khai thiên song’, ba trăm bốn mươi vạn”
Tiếng trống lại được vang lên, báo hiệu chúc mừng đối với khách quý.