Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 358 - Chương 358. Hoa Rơi Nhà Nào (2)

Chương 358. Hoa rơi nhà nào (2)
Chương 358. Hoa rơi nhà nào (2)

Sau đó, lại một cánh cửa sổ được chậm rãi mở ra, một cái đầu nhỏ với mái tóc xù nằm lên trên khung cửa sổ:

“Các vị tỷ tỷ, ta nhìn Tống Tiềm Cơ này rất vừa mắt, vừa vặn muốn thu về làm hộ vệ, không bằng các vị tỷ tỷ nhường ta một chút đi, ba trăm sáu mươi vạn”

“Li tiên tử của Tử Vân quan ‘khai thiên song’, ba trăm sáu mươi vạn, có vị nào ra giá cao hơn nữa không?”. Người chủ trì cười đến không khép miệng được.

Đã ba cánh cửa sổ được mở ra, đám quần chúng không tham gia đấu giá hô to sảng khoái, tiếng vỗ tay hoan hô, tiếng trầm trồ khen ngợi bên trong phòng đấu giá cơ hồ có thể thổi bay cả đỉnh điện.

“Ta nghe nói, Trần đại tiểu thư tính tình kiêu ngạo ương ngạnh, gây thù chuốc oán khắp nơi, khó trách có nhiều nữ tu tranh đoạt cùng nàng như vậy”

“Tống Tiềm Cơ này thật sự là nổi danh, ta nếu như có tiền cũng muốn tham gia đấu giá, kiếm lấy một lần phong quang”

“Bốn trăm vạn”. Một vị mỹ nhân mặc váy tím mở cửa sổ ra, để lộ ra một nửa thân hình, nhìn trái phải xung quanh xong nói:

“Lên nào, mọi người đều mở ra đi, nhìn xem ai sợ ai, người nào hết tiền trước người đó làm gấu chó”

“Phong tiểu thư của Đại Diễn tông ‘khai thiên song’, bốn trăm vạn”

“Phanh, Phanh”

Hai khung cửa sổ đồng loạt được mở ra. Tiếng trống vang lên vang dội, kích động lòng người.

Trong cuộc chiến không khói thuốc súng, không có máu chảy này, linh thạch phảng phất chỉ là con số.

Tống Tiềm Cơ ở giữa trung tâm gió lốc than nhẹ một tiếng, nghĩ thầm, các ngươi có tiền như vậy sao không dùng tiền đó mua chút son phấn trang điểm có phải tốt hơn không, tới đây tham gia náo nhiệt như vậy làm gì chứ.

Người chủ trì thấy hắn lắc đầu thở dài, lại nghĩ, người này thật là cao ngạo, phóng túng, dã tính khó thuần, đã bốn khung cửa sổ được mở ra rồi, giá cũng lên tới bốn trăm vạn rồi, vậy mà vẫn còn chưa vừa lòng hay sao?

Cục diện phía sau dần trở nên mất khống chế, nhiều cái giá đã được đưa ra, khiến cho đám tôi tớ đánh trống cũng phải thay đổi tới ba đợt.

“Năm trăm vạn”

“Sáu trăm vạn”

“….”

“Một ngàn vạn”. Trần Hồng Chúc kêu lên.

Tràng đấu giá liền lâm vào yên tĩnh trong giây lát, ngay sau đó là tiếng hoan hô bùng nổ dữ dội. Tiếng hô mỗi lúc một to hơn.

Người chủ trì không khỏi bàng hoàng, ánh mắt nhìn sang Tống Tiềm Cơ cũng chuyển thành đồng tình: Nếu hắn rơi vào tay Hoa Vi Tông, tất sẽ là tử lộ.

Chợt có người hô lên:

“Nhìn kìa, trên tầng cao nhất đốt lên đèn vàng kìa”

Cánh cửa sổ hoa được mở ra một nửa, một chiếc đèn cung đình màu vàng đã được đốt lên, treo ra bên ngoài cửa sổ, tỏa ánh sáng lấp lánh rực rỡ.

Tiếng ‘kẽo kẹt’ vang lên, một nửa cánh cửa sổ còn lại được một cánh tay mềm mại như không xương nhẹ nhàng đẩy ra:

“Một ngàn lẻ một vạn. Không cần biết các ngươi hô nhiều ít bao nhiêu, ta vĩnh viễn sẽ hô cao hơn các ngươi một vạn”

Người vừa nói chuyện có khuôn mặt giống như phù dung, giữa hai hàng lông mày có một ấn ký hình đóa hoa đào.

“Kim Đào phu nhân đốt lên đèn vàng----”. Người chủ trì cao giọng nói.

Lần này không chỉ có tiếng trống vang lên mà còn có cả tiếng cầm, tiếng tỳ bà cùng hóa tấu, lá vàng tung bay đầy trời.

Trong không khí giống như được rót một chén rượu ngon, mọi người chưa uống đã say.

Ánh đèn vàng chiếu rọi xuống, mỹ nhân đã đẹp lại càng thêm đẹp.

“Là Kim Đào phu nhân, người được Tà Phật sủng ái nhất, người đầu tiên ra giá cũng chính là nàng”

Theo nguyên tắc, chủ nhà không thể tham dự vào hội đấu giá, nhưng đại tổng quản Kim Cung là Kim Thoa phu nhân, xưa nay luôn có mâu thuẫn với Kim Đào phu nhân.

Trước khi Tà Phật thống nhất tà đạo, Kim Đào phu nhân cũng là bá chủ một phương, nàng lấy thân phận của bản thân để tham dự đấu giá, như vậy cũng không tính là vi phạm quy định, chỉ là có vẻ hơi kỳ quái.

“Tà Phật vậy mà lại cho phép người mình sủng ái tham dự mua nam tu sĩ sao?”

“Lòng dạ của Tà đạo chi chủ, chúng ta làm sao có thể đo lường được chứ?”

“Đã có người đốt lên đèn vàng, cuộc đấu giá này còn có thể tiếp tục được nữa hay không?”

Nhưng mọi người lại nghe thấy Trần Hồng Chúc nói:

“Ta thêm mười vạn vào giá cao nhất”

Lại thêm một chiếc đèn vàng nữa được đốt lên.

Tống Tiềm Cơ rốt cuộc ngước mắt lên nhìn, xuyên qua đám lá vàng đang bay múa trong không trung, thấy được Trần Hồng Trúc bên trong ‘kiếp trước của Mạnh Hà Trạch’.

Nàng mang theo biểu tình độc đoán, khí thế mạnh mẽ, giữa hai hàng chân mày có một vẻ u ám, giống như bộ dáng của một người cả năm đều không được vừa lòng, không được thoải mái vậy.

Tống Tiềm Cơ nở một nụ cười với nàng.

Trần Hồng Chúc nhất thời ngơ ngẩn, giống như không thể hiểu nổi.

“Lại đốt một cái nữa. Ta thêm năm mươi vạn vào giá cao nhất”. Kim Đào phu nhân chậm rãi nói.

“Phanh”. Trần Hồng Trúc trợn tròn hai mắt, vô cùng tức giận, hung hăng đóng lại cửa sổ.

Người chủ trì hô lớn:

“Chúc mừng Kim Đào phu nhân, lấy giá trên trời, một ngàn lẻ sáu mốt vạn linh thạch ôm được mỹ, khụ, đạt được Tống Tiềm Cơ”

Âm thanh ca vũ đàn sáo lại vang lên, một tiệc rượu mới lại được tổ chức.

Sáu cánh cửa sổ được mở ra, ba chiếc đèn vàng được đốt lên, giá sau cùng đột phá con số nghìn vạn, trở thành kỷ lục của hội đấu giá Kim Cung.

Trong tiếng hoan hô cuồng nhiệt, Tống Tiềm Cơ xuyên qua đám lá vàng bay lả tả và những tấm lụa màu sắc sặc sỡ kia, được một vị thị nữ dung mạo xuất chúng dẫn đường, đi lên trên tầng cao nhất.

Hắn đã đoán được, người chân chính mua hắn là ai.

Mạnh Hà Trạch phái tổng quán bố trí cục này, hắn sao có thể không phối hợp được chứ.

Hết chương 358.
Bình Luận (0)
Comment