Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 376 - Chương 376. Vạch Trần Chân Tướng (2)

Chương 376. Vạch trần chân tướng (2)
Chương 376. Vạch trần chân tướng (2)

Kỷ Quang ngồi ngay ngắn, phủi đi hoa đào rơi trên quần áo:

“Đào Hoa ổ này hẻo lành, chung quanh không có người, cho nên tại hạ đích thân tới gặp, tỏ lòng thành”

Thái độ của Tống Tiềm Cơ cũng vô cùng tốt:

“Đã làm phiền Kỷ gia chủ rồi”

“Đạo hữu nếu đã nguyện ý tới đây chính là muốn nói chuyện. Chúng ta đều là người quang minh chính đại, không nói chuyện mờ ám, ta sẽ hỏi thẳng, vì sao Tống đạo hữu lại tới Bạch Phượng quận này?”

Tống Tiềm Cơ nói:

“Ban đầu ta chỉ muốn tới Bạch Phượng Sơn để mượn chút hỏa khí để luyện chế bản mệnh pháp khí cho mình. Nhưng đi đến nửa đường…”

Hắn không nói tiếp, giống như đang có chuyện buồn bực.

Kỷ Quang cười nói:

“Sau đó đạo hữu nhận được ủy thác, bảo hộ Kỷ Thần đúng không?”

Kỷ Thần làm gì còn bạn bè hay thân thích nào trên đời này nữa, vậy thì ai có thể đứng ra mời Tống Tiềm Cơ được.

“Không phải”. Tống Tiềm Cơ lắc đầu.

“Vậy chẳng lẽ là…”. Kỷ Quang kinh ngạc nói.

“Người đó muốn ta lấy được tín nhiệm của hắn, sau đó sẽ giết hắn”

“Đúng là giết người tru tâm”. Kỷ Quang hít sâu một hơi:

“Ai có thể hận hắn đến như vậy được?”

“Ngươi cũng biết đấy, thời điểm hắn tranh đoạt truyền thừa trận sư, đã đắc tội quá nhiều người”. Tống Tiềm Cơ vẫn như đang rất buồn bực.

Kỷ Quang nhíu mày, trong ánh mắt không khỏi lộ ra nét hoài nghi.

Tống Tiềm Cơ bỗng nhiên xuất thủ, đem trường kiếm trong tay ném lên trên bàn, chuôi kiếm hướng về phía đối phương, mũi kiếm hướng về phía chính mình.

Hắn nói:

“Kiếm của ta xưa nay không hề rời thân, tối nay ta quăng kiếm ra, chúng ta có thể nói chuyện một cách cởi mở và công bằng được rồi chứ”

“Nguyện giúp đỡ đạo hữu giải quyết vấn đề”. Kỷ Quang lấy được đủ tự tin, lập tức chắp tay, nói với Tống Tiềm Cơ, hắn cố gắng áp chế niềm vui sướng trong lòng, chỉ là hắn vẫn không dám dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, cho nên vẫn thăm dò nói:

“Đạo hữu đã tiến triển đến bước nào rồi? Cần tại hạ hỗ trợ gì không?”

Nếu đối phương nói với hắn, việc này đã thành hơn phân nửa, mời hắn một lúc nào đó đi hỗ trợ thì tất nhiên là đang muốn dẫn hắn vào trong trận của Kỷ Thần.

“Giết người là chuyện dễ dàng nhưng lấy được lòng tin mới là chuyện khó, huống chi ta với Kỷ Thần cũng không có giao tình gì. Nói gì tới tiến triển”. Tống Tiềm Cơ tức giận nói.

Kỷ Quang âm thầm gật đầu. Hắn đã cẩn thận điều tra qua, không hề có người nào nghe nói Tống Tiềm Cơ cùng Kỷ Thần và Kỷ Tinh có giao tình cả.

Sự tình tựa hồ đã thông suốt.

Tống Tiềm Cơ ám chỉ với hắn:

“Nếu có thể biết được một ít chuyện trong quá khứ của hắn, có lẽ sẽ có tác dụng trợ giúp đối với ta. Đơn sinh ý này nếu hoàn thành, một ngàn vạn linh thạch tiền thưởng kia, ta với ngươi sẽ chia nhau ba bảy”

Trong lòng Kỷ Quang không khỏi cười thầm, dù cho Cô Quang kiếm quyết của Tống Tiềm Cơ có lợi hại đến như thế nào đi nữa thì hắn vẫn chỉ là một tán tu với kiến thức hạn hẹp.

Chỗ tiền thưởng kia làm sao có thể so sánh với tài nguyên của gia tộc mình được.

“Đạo hữu không cần phải phiền lòng, việc này thì có gì khó đâu chứ, ngươi có biết, vì sao đêm nay ta lại quyết định địa điểm gặp mặt là ở Đào Hoa ổ này không?”

Rừng đào rậm rạp bốn phía, âm thanh hoa rơi trong đêm đen thanh vắng vô cùng rõ ràng, giống như một cơn mưa rào.

“Vì sao?”. Tống Tiềm Cơ thật sự thắc mắc.

“Bởi vì Kỷ Thần tuyệt đối sẽ không đến nơi này. Kỷ Tinh chết ở Đào Hoa ổ, cho nên cả đời này đây chính là nơi hắn không muốn đặt chân tới nhất”. Ngữ khí của Kỷ Quang mang theo chút kiêu ngạo.

Người hắn đang đối mặt không phải là một vị quân tử trong chính đạo, mà là một vị tán tu hung danh hiển hách, được mọi người đồn đại là không từ thủ đoạn nào.

Trong tay đối phương đã dính quá nhiều máu tươi, cũng không sạch sẽ gì hơn so với hắn.

“Mời nói tiếp”. Tống Tiềm Cơ tỏ ra rất có hứng thú, chủ động cúi đầu rót trà cho đối phương.

Nước trà phản chiếu ánh mắt lạnh băng của hắn.

Kỷ Quang ngửa đầu uống trà, rất là hưởng thụ.

Tống Tiềm Cơ càng nghe hắn kể, thần sắc trên khuôn mặt càng trở nên bình tĩnh, giống như không hề có hỉ nộ.

Trăng đã lên đến giữa trời, những lời cần nói cũng đều đã nói xong.

Kỷ Quang đưa Tống Tiềm Cơ ra ngoài thạch đình:

“Ta rất mong chờ lần sau gặp lại”

Tống Tiềm Cơ nhìn Kỷ Quang thật sâu:

“Lần sau gặp lại”

Hắn cầm lấy thanh kiếm của mình.

“Tống huynh đã trở lại rồi sao?”. Kỷ Thần đang dựa vào trên nệm chợp mắt.

Tống Tiềm Cơ lúc này đang trèo tường vào bên trong, nghe hắn hỏi liền ngẩn ra, lên tiếng đáp lời.

“Tống huynh đi gặp ai vậy?”. Kỷ Thần hỏi:

“Cả người ngươi đều có mùi hoa đào”

Tống Tiềm Cơ bất đắc dĩ nói:

“Rõ ràng là ngươi đã đoán được ta đi gặp ai, tại sao còn hỏi nữa?”

Việc đi gặp Kỷ Quang lần này hắn không có nói cho Kỷ Thần biết, cho nên không biết hiện tại đối phương sẽ nghĩ như thế nào.

Đối phương sẽ cho rằng hắn là thám tử do địch nhân phái tới, hay sẽ cho rằng hắn đã bị địch nhân thu mua đây?

Nhưng hắn muốn công bố chân tướng sự việc cho mọi người biết, cho nên chỉ có thể diễn trò mà không thể vận dụng vũ lực, nếu không sẽ bị mọi người cho đó là bị tra tấn mà phải nhận tội.

Tống Tiềm Cơ lại dứt khoát nhảy ra khỏi tường:

“Ta vẫn còn có chút việc, đi trước đây”

Sáng mai, hắn sẽ tự thấy kết cục, lúc này, hà tất phải giải thích quá nhiều.

Kỷ Thần nhìn theo bóng dáng dần biến mất của Tống Tiềm Cơ, hơi có chút tiếc nuối mà than nhẹ:

“Tại sao lại không nhảy vào đây chứ? Trận pháp cũng đều đã bố trí tốt rồi mà”

….

Hết chương 376.
Bình Luận (0)
Comment