Hai người vô cùng kinh sợ, chỉ thấy ba vị tu sĩ trẻ tuổi trên người mặc áo giáp đang sải bước tiến về phía họ.
Đúng vào lúc này, thôn dân cầm theo xẻng sắt, gậy gỗ, đinh ba, chổi xông lên, trong chớp mắt đã vây chặt hai người bọn họ lại.
Hai người đang định thi triển độn thuật chạy trốn thì lại cảm thấy chân mình giống như bị mắc kẹt trong bùn lầy, không động đậy nổi, cúi đầu nhìn xuống dưới chân, da đầu tức khắc tê dại. Ai lại đi sắp xếp trận pháp ẩn mật như vậy ở trong ruộng cơ chứ?
Những nông dân kia trong ánh mắt toát lên vẻ cảnh giác, khí thế giống như bầy sói, làm gì còn vẻ an nhàn như mới nãy nữa?
Tu sĩ trẻ tuổi đi đầu mang thái độ hoà nhã hỏi:
“Hai vị đạo hữu tới từ đâu? Đã đăng ký ở Thiên Thành chưa?”
Hai người ở Hoa Vi Tông trước nay chưa từng bị một đám phàm nhân vây quanh như vậy, cảm thấy không thể để mất mặt được nên một người liền tức giận mà nói:
“Bọn ta là tán tu, vốn muốn định cư ở Thiên Cừ, đây chính là đạo tiếp khách của Thiên Cừ các ngươi sao?”
“Tán tu muốn định cư tại Thiên Cừ, trước tiên phải đăng ký ở Thiên Thành, hai vị đã đăng ký chưa?”
Mật thám của Hoa Vi Tông đúng lý hợp tình mà nói:
“Hai bọn ta đang định đi thì bị các ngươi vây lại ở đây”
Một ông cụ trong số thôn dân quát mắng:
“Tiên sư đừng nghe bọn chúng nói bậy! Sáng nay ta từng bắt chuyện với bọn chúng, bọn chúng đến cả Tết bội thu là ngày nào cũng không trả lời nổi, nào giống dáng vẻ muốn định cư”
Một đại thẩm khác cười lạnh nói:
“Từ khi Thiên Cừ chúng ta độc lập liền không còn bất cứ tượng vàng nào nữa. Hai người các ngươi tới đây nghe ngóng chuyện tượng thần là cho rằng trong thôn bọn ta có người vụng trộm thờ phụng sao? Các ngươi có bằng chứng gì không? Không thể không bằng không chứng mà vấy bẩn sự trong sạch của người khác như vậy được!”
Đám đông đúng lý hợp tình mà nói:
“Thôn bọn ta tuyệt đối không có chuyện ngầm giấu vật cấm!”
Tu sĩ trẻ tuổi lẩm bẩm:
“Khi nãy trên đường tới đây, ta rõ ràng thấy các ngươi đang chuẩn bị đồ cúng”
Nữ tu đi cùng thấy vậy cũng không thấy lạ, chỉ nhẹ giọng nhắc nhở hắn:
“Loại việc này mở một mắt nhắm một mắt là được rồi. Đừng hỏi, một khi hỏi chính là không có, tuyệt đối không có”
Hai người Hoa Vi Tông nghe thấy mà đầu óc mờ mịt, nghĩ mãi cũng không hiểu nổi.
Rốt cuộc là có hay là không có?
Bách tính ở nơi thuộc địa khác nếu không đúng giờ vào thờ cúng thần miếu tất sẽ bị trách phạt nghiêm khắc.
Thiên Cừ lại là tình huống như thế nào vậy?
Cuối cùng giọng nói nơn nớt của một đứa trẻ vang lên:
“Hai người bọn họ chính là muốn tìm tượng thần của tiên quan! Hôm qua lúc ta đi chăn trâu, bọn họ cầm kẹo mạch nha tới lừa ta, muốn để ta dẫn bọn họ đi tìm!”
Còn muốn lừa cả trẻ con nữa?
Chu Tiểu Vân cười lạnh, móc ra định thân phù và dây thừng:
“Trói lại cho ta!”
Hai người giãy giụa thống khổ kêu rên, trong chớp mắt đã bị trói lại chặt cứng, giống như hai con heo chờ bị làm thịt, trong lòng kêu khổ không thôi;
“Không hay rồi! Vậy mà lại đánh giá thấp đám thôn dân quê mùa này!”
Hoa Vi Tông lần này phái đi hai tiên quan ở quận khác tới do thám, tưởng rằng bọn họ ở nhân gian đã lâu tất sẽ hiểu rõ phàm nhân, có thể xử lý tốt mấy chuyện vụn vặt.
Hai người lại tưởng rằng nông dân nơi thôn quê đều vụng về ngu dốt, tham sống sợ chết, không biết đọc chữ.
Ai ngờ rằng những người này lúc đối ngoại lại đoàn kết một lòng, phối hợp nghiêm mật, đến cả một đứa trẻ sáu tuổi cũng hiểu chuyện, lanh lợi, không dễ lừa gạt như vậy.
Mắt thấy không thể thoát thân, hai người liền sửa lời mà hô to:
“Bọn ta là sứ giả được Hoa Vi Tông phái tới để đàm phán! Tà là Triệu tiên quan của Quận Bảo Lâm, đường đệ của Triệu Phong Chủ!”
“Ta là Lưu tiên quan của Quận Nham Sơn! Hai quân giao chiến, không giết sứ giả, các ngươi không thể đối với bọn ta như vậy được!”
Chu Tiểu Vân hơi chau mày:
“Hoa Vi Tông muốn đàm phán với chúng ta? Sứ giả không gửi bái thiếp, muốn tới là tới, coi Thiên Cừ bọn ta là nơi nào? Áp giải về thần miếu!”
Lão trưởng thôn xoa tay tiến lên trước:
“Có hai tên khờ này ở đây, ‘Tân thôn vinh dự’ năm nay nên là của thôn chúng ta rồi đúng không? Nói không chừng Tết bội thu sắp tới Tống Vương còn tự mình tiếp kiến chúng ta đấy!”
Thôn dân sôi nổi hưởng ứng, bầu không khí nhiệt liệt.
Để bắt giữ được mật thám ngoại lai hành tung lén lút, tổng cộng phân thành mấy bước?
Phân thành ba bước.
Bước một, khoá chặt mục tiêu không nên động.
Bước hai, báo cáo đội hộ vệ chớ kéo dài. Nhân lúc đối phương buông lỏng cảnh giác, nhanh chóng dẫn đội hộ vệ tới, không để địch nhân có cơ hội trốn thoát, làm loạn.
Bước ba, đồng tâm hiệp lực tóm ngoại tặc, đợi tiên sư hộ vệ đến, đoàn kết hợp tác, dũng cảm tấn công, một kích hạ gục địch nhân.
‘Sổ tay bắt trộm ở Thiên Cừ’ do Kỷ biên tụ biên soạn, có cả tranh cả chữ, đơn giản dễ hiểu, được lưu truyền rộng rãi.
Các thôn định kỳ tổ chức học tập, bách tính Thiên Cừ nhớ kĩ trong lòng, chỉ hận rằng thiếu cơ hội thực hành.