Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 403 - Chương 403. Trời Tối Đường Trơn (3)

Chương 403. Trời tối đường trơn (3)
Chương 403. Trời tối đường trơn (3)

Kỳ Quỷ lên tiếng:

“Không cần học, cứ chơi là biết. Ta ném xúc xắc trước. Ba, ta đi ba ô, vận khí không tệ, ô này ta tới được Luyện Khí tầng ba! Lấy ba trăm linh thạch làm phần thưởng”

Hắn lấy ra ba tờ giấy từ trong hộp gỗ, trên mỗi tờ viết một trăm linh thạch.

Thư Thánh tung được năm. Tiển Kiếm Trần tung được sáu, cờ đi xa nhất.

Tống Tiềm Cơ có chút giác ngộ.

Mấy tấm giấy rực rỡ sắc màu này chính là kiếp sống tu luyện của tu sĩ.

Có ô vẽ linh thạch, có ô vẽ bẫy rập, chỉ cần đi lên trên là có thể chọn tích trữ đất hoặc đào quặng linh thạch, cũng có thể vận khí không tốt, đi vào ô có bẫy đen xì là nháy mắt nghèo rớt mồng tơi.

Chơi đến lúc sau, linh thạch nhiều có thể tiêu tiền tăng tu vi, không có tiền chỉ có thể từng bước ném xúc xắc.

“Nếu không gian lận vậy chẳng phải là đánh cược vận khí sao”

Tống Tiềm Cơ chợt thấy buồn cười.

Dựa vào trình độ nhạy bén của bọn họ đối với sự biến hoá của linh khí, một người ném xúc xắc gian lận, ba người khác tất sẽ cảm giác được.

“Khi thiên vận tới dựa vào thiên vận, thiên vận không tới thì xem sách lược. Ngươi xem ta đi tới đây, có thể chọn lấy năm trăm linh thạch hoặc khiến một người phải lùi về sau ba ô”

Kỷ Quỷ nghĩ cũng không thèm nghĩ:

“Ta liền chọn Tiển Kiếm Trần!”

Tiển Kiếm Trần:

“Ngươi có bệnh hả!”

Kỳ Quỷ:

“Ta sớm đã có bệnh rồi, từ ngày đầu tiên ngươi đã biết rồi còn gì!”

Thư Thánh:

“Ta đi bốn bước, aiz, ô này viết gì đấy hả? Mỗi vị kỳ thủ trên bàn giao cho ta một trăm linh thạch ha ha! Các ngươi còn ngây ra đấy làm gì? Đưa tiền đây!”

Trong phòng trúc, gà bay chó chạy, còn náo nhiệt hơn cả lúc ăn tết.

Ba người liên tục hố nhau, khiến cho đối phương một bước cũng khó đi, Tống Tiềm Cơ thành thật ném xúc xắc, tích đất, kiếm tài nguyên, tu luyện, đi sau mà lại đến trước, sau mười vòng liền đi được một nửa bản đồ, mắt thấy sắp đến điểm cuối, công đức viên mãn mà ‘phi thăng’.

Tiển Kiếm Trần dậm chân:

“Xúc xắc này có vấn đề. Bản tôn vậy mà lại không phải là người có vận khí tốt nhất! Không thể nào!”

Lúc này Tống Tiềm Cơ chiếm được nhiều đất đai và tài phú nhất, bán đất đi là có thể kiếm được một khoản lớn, sau lại dùng khoản tiền này đi liên tiếp mười bước, trực tiếp phi thăng.

Nhưng hắn không bán đất, tiền cũng dùng để khai hoang. Đất đai của hắn bởi vậy mà càng ngày càng nhiều, tiền cũng càng ngày càng lắm.

Kỳ Quỷ cạn lời:

“Ngươi chơi thế nào mà từ cờ phi thăng lại biến thành cờ khai hoang thế hả?”

Thư Thánh điên cuồng ám chỉ:

“Giờ ngươi có thể cho ta mượn tiền, sau khi ta phi thăng thượng giới sẽ làm công trả lại cho ngươi”

Kiếm Thần:

“Đừng nghe hắn nói bậy, lão già này bắt nạt ngươi không hiểu gì, trò này ai phi thăng trước tiên mới là người chiến thắng! Người cuối cùng là kẻ thua cuộc!”

Tống Tiềm Cơ lại chỉ đáp:

“Có thể mượn tiền, dùng đất tới đổi”

Bọn họ tiếp tục chơi, Tống Tiềm Cơ giúp ba người kia phi thăng, một mình ở lại

—— Chiếm lấy đất đai của cả tấm bản đồ!

Sau khi Tiển Kiếm Trần ăn mừng thắng lợi, liền mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Một ván cờ có ba người thắng đều phi thăng, đều phải làm công trả tiền cho người thua cuộc duy nhất.

Tiển Kiếm Trần sụp đổ:

“Ngươi lấy nhiều đất thế mà làm gì hả?!”

Tống Tiềm Cơ nhỏ giọng giải thích:

“….. Cũng chẳng để làm gì, ta chỉ là không kìm nổi thôi”

Thư Thánh cười ha ha hai tiếng, duỗi người mà nói:

“Nhân hứng mà tới, hết hứng mà về”

Trong phòng trúc không thắp đèn. Tia nắng cuối cùng biến mất, trăng sáng lặng lẽ trèo lên đỉnh núi.

Kỷ Quỷ dụi đôi mắt có chút mờ:

“Trời tối rồi”

Mặt trời khi lặn dù có huy hoàng rực rỡ đến đâu đến cuối cùng vẫn sẽ chìm xuống sông, trời đến cùng vẫn sẽ tối.

Kỳ Quỷ gõ gõ bản đồ cờ phi thăng:

“Tống tiểu tử, bọn ta đi đây, ngươi lại lấy nhiều đất như vậy, thế giới này liền giao lại cho ngươi”

Tống Tiềm Cơ chợt đáp:

“Nếu đã chọn ta, mọi người chi bằng thay ta giết mấy người, đem khí vận và truyền thừa của họ cho ta”

“Ngươi điên rồi sao?”

“Không thể nào!”

Thư Thánh, Kỳ Quỷ đồng thanh lên tiếng, vẻ mặt khiếp sợ.

“Ta đùa thôi”

Tống Tiềm Cơ nở nụ cười.

Tiển Kiếm Trần hơi suy tư, truyền âm cho Tống Tiềm Cơ:

“Ở bí cảnh, ngươi bị Vô Tương châm ngòi, lòng có khúc mắc. Vi sư lần này đưa ngươi tới gặp cố nhân để giải khúc mắc, còn không đa tạ vi sư? Còn không mau dâng một chén nước cho vi sư?”

Đại sư dâng nước – Tống Tiềm Cơ ngoài mặt hơi cười, truyền âm đáp:

“Kiếp sau nhé”

Tiển Kiếm Trần nghiến răng:

“Trời tối rồi, chúng ta lên đường thôi, đừng lằng nhà lằng nhằng nữa!”

Thư Thánh nói với Tiển Kiếm Trần:

“Dọc đường đừng có mà ức hiếp đồ đệ của ta đấy”

Kỳ Quỷ nói với Tống Tiềm Cơ:

“Trời tối đường trơn, muốn đánh nhau thì để tiền bối lên trước, ngươi đánh không lại thì chạy nhanh đi”

Tiển Kiếm Trần tức đến mức đạp cửa mà ra. Tống Tiềm Cơ từ biệt Thư Thánh, Kỳ Quỷ.

Đợi đến khi hắn ra khỏi phòng trúc, lại nghe thấy trong phòng truyền tới thanh âm xáo bài.

“Tạm biệt”

Tống Tiềm Cơ quay đầu lại liếc nhìn.

Hết chương 403.
Bình Luận (0)
Comment