Cá Mặn Phi Thăng ( Dịch Full)

Chương 64 - Chương 64. Hy Vọng Của Thôn (2)

Chương 64. Hy vọng của thôn (2)
Chương 64. Hy vọng của thôn (2)

Mạnh Hà Trạch hít sâu một hơi:

“Đi một chuyến đến Tống Viện, thỉnh Tống sư huynh tới”

Chu Tiểu Vân lập tức muốn đi:

“Được! Ta nói là huynh tiến vào vòng bốn, mời huynh ấy tới xem nhé?”

“Không không, ngàn vạn không được nói như vậy”. Mạnh Hà Trạch ngăn lại, nhìn về phía tiểu lâu ngập tràn hoa tươi cách đó không xa:

“Muội nói là có người ở lôi đài mở hội ngắm hoa, kì hoa dị thảo ở khắp nơi đều tụ lại một chỗ, không đến xem quả thực đáng tiếc. Thỉnh huynh ấy trong lúc thưởng hoa, thuận tiện tới xem biểu hiện của ta”

Chu Tiểu Vân vô cùng bội phục:

“Mạnh sư huynh, vẫn là huynh cao thâm!”

Một số nữ tu không tham gia Võ Thí đang ở trên lâu “đấu hoa”, nói là “Hội ngắm hoa” cũng không quá.

Tống Tiềm Cơ nghe đám ngoại môn đệ tử thuật lại, tưởng rằng là loại “Hội ngắm hoa” mà mọi người đến giao lưu kinh nghiệm trồng hoa.

Đăng Văn nhã hội còn có chuyện tốt như vậy sao, sao đời trước hắn không biết nhỉ.

Sao có thể bỏ lỡ được?

“Ta còn có chút việc ở ngoài vườn, các ngươi quay về trước đi, đợi chút ta liền tới”. Tống Tiềm Cơ nói.

Nhưng quảng trường quả thực quá lớn, người lại cực nhiều, lúc Tống Tiềm Cơ đến, còn chưa nhìn thấy mọi người tụ tập thưởng hoa đã bị gọi lại: “Tống sư đệ!”

Tống Tiềm Cơ quay đầu lại.

Hai đệ tử một cao một thấp của Giới Luật Đường đi tới:

“Đúng là ngươi rồi, ngươi nhận ra hai người bọn ta không?”

Thái độ của bọn họ nhiệt tình đến lạ, vây quanh Tống Tiềm Cơ hỏi han liên tục, tựa như nhìn thấy mười xe linh thạch lớn.

Tống Tiềm Cơ chẳng hiểu ra làm sao:

“Hai vị rốt cuộc là có việc gì vậy?”

Bọn họ là hai người Từ Khán Sơn và Khâu Đại Thành đã đưa hắn lên chủ phong vào đêm công thẩm Mạnh Hà Trạch, sau lại vì sự việc ‘Có tận mắt thấy Diệu Yên tiên tử hay không’ mà đánh cược với người khác, chạy tới cửa Tống Viện tìm hắn làm chứng.

Khâu Đại Thành xị mặt, khóc lóc nói:

“Bọn ta sắp thua đến mức quần còn không có mà mặc rồi, ngươi đến thật đúng lúc!”

Từ Khán Sơn:

“Vận khí của ngươi tốt, chúng ta đều biết, đáng tin nhất!”

Nói xong liền lén lút lấy ra mấy phiếu đánh cược.

Tống Tiềm Cơ lắc đầu:

“Ta trước nay chưa từng đánh cược”

Khâu Đại Thành túm lấy tay áo của hắn:

“Không cần ngươi đánh cược, ngươi chỉ việc nói xem chọn ai, lần trước chúng ta nói rồi mà, ngươi không được nuốt lời!”

Tống Tiềm Cơ cười đáp:

“Được thôi, đi dạo với các ngươi một lát vậy”

Hắn cùng với hai người đi khắp các lôi đài, ngẩng đầu nhìn chốc lát liền nói cho bọn họ cược ai thắng, một bên lại tìm kiếm cửa vào ‘Hội ngắm hoa’.

Tống Tiềm Cơ trăm chọn trăm thắng. Lá gan của Từ Khán Sơn, Khâu Đại Thành càng ngày càng lớn, về sau mỗi khi đặt cược, nhất định cược toàn bộ gia tài của mình, kiếm được cả đống tiền.

Hai người hiểu quy tắc, sợ người khác chọn theo, càng sợ các tu sĩ tham gia đặt cược không vui nên nhảy qua nhảy lại giữa các nơi, cược xong một vòng liền đổi chỗ khác.

“Ngươi quả đúng là được thần tiên phù hộ, vận khí cực tốt, không ai địch nổi!”. Khâu Đại Thành vui mừng đến mức không khép miệng nổi.

“Không phải là vận khí, là nhãn lực”. Tống Tiềm Cơ bất đắc dĩ nói:

“Vận khí của ta trước nay đều rất kém”

“Chẳng lẽ trước khi bọn họ động thủ ngươi đã nhìn ra chiến lực của bọn họ ra sao, ai thắng ai thua ư?”. Từ Khán Sơn hỏi.

Tống Tiềm Cơ nghĩ nghĩ:

“Đại khái vậy”

Hai người nhìn nhau, ha ha cười lớn, còn nói không tin.

Ba người đi qua đi lại, đi đến bên lôi đài chữ Thiên số Một.

Chợt có người kích động hét lên:

“Tống sư huynh, Tống sư huynh tới rồi!”

Tống Tiềm Cơ nhìn thấy Mạnh Hà Trạch và một đám đệ tử ngoại môn đang đứng bên cạnh, nghĩ chắc Mạnh Hà Trạch đang chờ lên đấu liền vẫy tay cười cười.

“Lần này cược ai?”. Khâu Đại Thành hỏi

Tống Tiềm Cơ nhìn tu sĩ đang chờ ở phía đối diện, không chút do dự đáp:

“Đương nhiên là Mạnh Hà Trạch”

Khâu Đại Thành do dự:

“Nhưng vận khí rút thăm của hắn không tốt, đối diện là đại đệ tử của Liên Sơn Phái, gần đây danh tiếng vang dội!”

Từ Khán Sơn:

“Chắc không phải là vì quan hệ của ngươi và Mạnh Hà Trạch tốt mà bảo bọn ta cược cho hắn đâu nhỉ? Tình nghĩa huynh đệ không tính như vậy được đâu, Mạnh Hà Trạch lại chẳng được chia linh thạch!’

“Tuỳ các ngươi”. Lúc đáp lời, Tống Tiềm Cơ đã nhìn thấy tiểu lâu ngập tràn hoa tươi kia, lòng mừng vui:

“Ta có việc đi trước đây”

Hai người không ngăn kịp, chỉ kịp thấy thân hình hắn linh hoạt, trong chớp mắt đã biến mất giữa biển người.

Chấp Sự gõ trống, tu sĩ mở cược không kiên nhẫn mà thúc giục:

“Sắp bắt đầu rồi, thời gian cuối cùng để đánh cược”

“Ta cược Đinh Ba Sáu Năm Mạnh Hà Trạch”. Khâu Đại Thành lấy ra toàn bộ linh thạch trong túi trữ vật:

“Đặt toàn bộ!”

Một bên khác, Mạnh Hà Trạch đang chờ ở bên có chút mất mát.

“Sao Tống sư huynh không qua đây?”. Có ngoại môn đệ tử kiễng chân nhìn:

“Hai người bên cạnh hắn không phải hai vị sư huynh của Giới Luật Đường à?”

“Chắc là huynh ấy không nhìn thấy ta”. Mạnh Hà Trạch bước lên đài trong tiếng thúc giục của Chấp Sự.

Chợt có một đệ tử chạy qua, thở dốc hô to:

“Tống sư huynh, Tống sư huynh mới nãy, để hai vị sư huynh của Giới Luật Đường chi tiền cược huynh thắng!”

Mạnh Hà Trạch ngẩn ra, hai mắt phát sáng:

“Thật sao? Tống sư huynh làm như vậy thật à?”

Từ Khán Sơn, Khâu Đại Thành nhào qua phía dưới lôi đài hét lên:

“Mạnh đạo hữu, Mạnh sư đệ! Bọn ta đặt cược toàn bộ gia tài cho ngươi, ngươi nhất định phải thắng đấy!”

Thanh sơn vẫn vậy, cá chép trong vân hải nhảy vọt lên đón ánh hoàng hôn

Tống Tiềm Cơ còn chưa bước vào tiểu lâu đã ngửi thấy hương hoa ngào ngạt.

Nơi này ít nhất có hàng trăm loại hoa cỏ đua nhau khoe sắc.

Tống Tiềm Cơ mỉm cười, vô cùng hài lòng.

Hôm nay hắn nhất định thu hoạch được rất nhiều.

Hết chương 64.
Bình Luận (0)
Comment