Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1200 - Chương 1201: Hóa Linh Phù!

Chương 1201: Hóa Linh Phù! Chương 1201: Hóa Linh Phù!Chương 1201: Hóa Linh Phù!

[Vạn Tượng Thảo, linh thực ngũ phẩm, được tẩm bổ từ tinh phách của yêu thú, hình thái có liên quan mật thiết tới quá trình hấp thu các loại tỉnh phách. Bên trong linh thảo trưởng thành có ẩn chứa yêu lực tỉnh thuần nồng đậm, có sức hấp dẫn rất lớn với yêu thú của Yêu tộc. Sau khi cho linh thú sử dụng trong một khoảng thời gian dài, có thể tinh luyện huyết mạch của nó trên một mức độ nhất định nào đó.]

“Có thể tinh luyện huyết mạch của linh thú... Vừa hay có thể dùng làm thức ăn chăn nuôi đám linh thú trong động phủ của ta. Ngoài ra cũng không biết nếu dùng Vạn Tượng Thảo này làm mồi câu sẽ có hiệu quả như thế nào.” Nhiều năm trước, hắn đã chăn nuôi mấy loại yêu thú như Đạp Vân Linh Miêu, chim mập Phong Chuẩn, Nham Giáp Quy ... vân vân rồi, vì huyết mạch hạn chế nân chúng rất khó đột phá phẩm giai của bản thân. Hiện giờ đã có Vạn Tượng Thảo này, chỉ cần hắn kiên trì nuôi nấng chúng một đoạn thời gian dài, là rất có thể mấy con linh thú kia sẽ tìm được cơ hội đột phá.

“Chủ yếu vì đã làm bạn nhiều năm nên không đành lòng bỏ lại chúng mà thôi, ừm... cũng thuận tiện thu hoạch thêm mấy quầng sáng nữa.” Lục Huyền thầm nghĩ như vậy, đồng thời tầm mắt đã nhanh chóng rơi vào quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ xuất hiện phía dưới. Hắn giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng, thoáng chốc quầng sáng vỡ tan trong im lặng, hoá thành những điểm sáng bay đầy trời. Vô số điểm sáng trực tiếp ngưng kết thành một dòng sông ánh sáng nhỏ dài, chui vào trong cơ thể Lục Huyền. Cùng lúc đó, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.

[Thu hoạch một gốc Vạn Tượng Thảo ngũ phẩm, nhận được phù lục lục phẩm Hóa Linh Phù.]

Ý niệm trong đầu biến mất, một tấm phù lục ẩn chứa dị tượng đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Tại vị trí trung tâm nhất của tấm phù lục đang tản ra một quầng sáng màu lam nhạt, bên trong có hư ảnh một con Giao Long nhỏ không ngừng di chuyển. Một luồng linh áp cường đại tản ra, làm dấy lên từng tầng gợn sóng trong suốt xung quanh phủ lục.

Lục Huyền tập trung tinh thần vào tấm phù lục trước mặt, thoáng cái đã biết được tin tức chỉ tiết về nó. [Hóa Linh Phù, phù lục lục phẩm, bên trong có dung hợp linh phách của yêu thú cường đại, có thể kích phát trong nháy mắt, dùng để đối địch, cũng có thể đính lên thân thể, hóa thành thân thể bán yêu, gia tăng cường độ thân thể trên diện rộng.]

“Phù lục Hóa Linh Phù lục phẩm, tuy khả năng phóng xuất linh phách yêu thú cũng ổn đấy, nhưng so với rất nhiều thủ đoạn ta đang có thì lại không có gì đặc biệt. Ngược lại hiệu quả khi phụ thân trên người không tệ, có thể gia tăng cường độ thân thể trên diện rộng. Không biết nấu ta sử dụng mười tấm, thậm chí là trên trăm tấm Hóa Linh Phù sẽ có hiệu quả như thế nào đây...” Lục Huyền nhìn đám Vạn Tượng Thảo còn lại trong linh điền, đáy lòng thầm nghĩ.

Với những tu sĩ Kết Đan kỳ khác, linh phù lục phẩm chính là một loại bảo vật cực kỳ quý hiếm, nhưng với Lục Huyền, hắn lại có được chúng dễ như trở bàn tay, nên chẳng quá quý trọng đến vậy.

Trước mắt, trong linh điền của hắn vẫn còn chín gốc Vạn Tượng Thảo, đoán chừng bên trong chín quầng sáng còn lại, hắn có thể mở ra thêm mấy tấm Hóa Linh Phù nữa. Nhưng quan trọng nhất là Lục Huyền đã nắm giữ phương pháp ngưng chủng Vạn Tượng Thảo rồi, nên sau giai đoạn ban đầu cần phải tiết kiệm, phải tích góp từng tí một, là hắn có thể thu hoạch lượng lớn phần thưởng từ quầng sáng của nó rồi.

Đấn lúc ấy, muốn thu hoạch mười tấm, thậm chí là trăm tấm Hóa Linh Phù cũng chẳng có gì khó khăn cả. “Vẫn phải xem về sau Vạn Tượng Thảo có thể mở ra loại quầng sáng phần thưởng gì.” Lục Huyền nhỏ giọng nói thầm một câu. Chín gốc Vạn Tượng Thảo còn lại vẫn cần một đoạn thời gian ngắn nữa mới thành thục, Lục Huyền cũng không vội vã dùng Thần Mộc Thanh Hồ đi thúc chín chúng.

Hắn lại đi ra phía sau núi, lấy gốc Vạn Tượng Thảo hình thái quái dị kia ra.

Mười gốc Vạn Tượng Thảo bình thường đều bị trận pháp che lấp, bởi vậy dù bản thân thứ này có sức hấp dẫn rất lớn với yêu thú nhưng lại không bị đám linh thú trong động phủ phát hiện.

Đến hiện giờ, hắn vừa cố ý lấy cây cỏ kia ra, một đám linh thú đã lập tức ngửi được mùi thơm chạy đến.

“Đầu có phần, đều có phần.” Lục Huyền quát khẽ một tiếng, đã nhanh chóng chia đầu Vạn Tượng Thảo cho đám linh thú.

Cả những con có phẩm cấp khá thấp như Đạp Vân Linh Miêu, Phong Chuẩn hay những con có huyết mạch đặc biệt và tiêm lực cực lớn như Lôi Long Hống và Thanh Nhạc Lân, hắn đầu đối xử bình đẳng như nhau.

Vạn Tượng Thảo là linh thực ngũ phẩm, nếu đút hết cho mấy con linh thú cấp thấp thì chúng cũng khó lòng tiêu hóa hết được. Mà ngược lại, tuy cho Lôi Long Hống và Thanh Nhạc Lân ăn loại cỏ này vào, hiệu quả tinh luyện huyết mạch không được nhanh nhưng về lâu về dài, cũng có khả năng trợ giúp bọn chúng đột phá gông cùm xiầng xích huyết mạch của bản thân, tiến vào mảnh thiên địa càng rộng lớn mới.

Đấn lúc đó, tất nhiên là phần thưởng quầng sáng thu hoạch được từ chúng cũng sẽ vô cùng khả quan.

Sau khi ăn một phần Vạn Tượng Thảo, hoặc nhiều hoặc ít yêu lực trên thân đám linh thú cũng xuất hiện một chút biến hóa. Trong đó, biến hóa trên người đám yêu thú bậc thấp như Đạp Vân Linh Miều và Nham Giáp Quy... vân vân là rõ ràng nhất. Chỉ thấy một mảnh yêu lực nồng đậm che kín thần hình chúng, bên trong truyền đến từng tiếng gầm nhẹ tràn đầy thống khổ. Lục Huyền cảm nhận một chút, sau khi biết chúng không có nguy hiểm mới thoáng yên tâm lại. Đồng thời, hắn tiện tay bày ra mấy đạo cấm chế để tránh chuyện đám Đạp Vần Linh Miêu bị quấy rầy trong lúc hấp thu yêu lực của Vạn Tượng Thảo. Sau đó, hắn trở lại trong viện. “Không biết lần này, chúng nó có thể thành công đột phá ràng buộc huyết mạch hay không.” Trong lòng Lục Huyền nghĩ thầm.

Dù Vạn Tượng Thảo có ích lợi cực lớn đối với linh thú, nhưng đột phá huyết mạch vốn không phải chuyện một sớm một chiều nên với chuyện này, hắn luôn tỏ ra cực kỳ kiên nhẫn.

Không đến ba ngày sau khi thu hoạch một gốc Vạn Tượng Thảo, đã có một tấm phủ lục đưa tin bay tới bên ngoài động phủ của Lục Huyền. Hắn liếc qua một cái đã nhận ra khí tức của Mộc đạo nhần bên trong, sau đó khẽ vẫy tay, tấm phù lục kia lập tức bay đến trước mặt. Vừa kích phát linh lực, bên trong phù lục đã truyền ra giọng nói quen thuộc: “Lục đạo hữu, chớ vội, linh chủng Tỉnh Thần Quả đang trong quá trình chuẩn bị, đến lúc đó, còn phải làm phiền ngươi thay thương hội bồi dưỡng một phen. Ngoài ra, về cây non hoặc linh chủng linh trúc ngươi từng đề cập đến thì trong bảo khố của tổng bộ đang có một gốc linh trúc lục phẩm, nghe đồn thứ này có liên quan tới Thánh địa Phật môn, ít ngày nữa, ta sẽ đưa tới cho đạo hữu.”

“Linh trúc lục phẩm, không ngờ thương hội lại cam lòng bỏ cả vốn gốc cơ?” Lục Huyền mỉm cười, sau đó lại trầm ngâm suy nghĩ. Hắn có chút hứng thú với loại linh trúc lục phẩm Mộc đạo nhân vừa nhắc tới, nhưng cụ thể ra sao vẫn phải chờ tổng bộ thương hội đưa tới đã.

Chờ đợi hơn mười ngày vẫn chưa thấy thương hội phái tu sĩ đưa linh chủng tới, ngược lại là Văn Càn trong cửa hàng tạp hóa đã tới trước.
Bình Luận (0)
Comment