Chương 468: Huyết Linh Chưởng Tham!
Chương 468: Huyết Linh Chưởng Tham!
Ngay tiếp theo là ba món dị bảo có được từ trong ao ngọc, lần lượt là:
Bùn đen oán hồn, có được trong quá trình tranh đoạt với tên tu sĩ vạm vỡ Trúc Cơ trung kỳ kia. Hình dạng không xác định, hơi dùng sức bóp một cái, lập tức có oan hồn chui ra khỏi bùn đen.
Một cây hương vàng đen, đoạt được từ trong tay tu sĩ huyết bào, sợi hương tự động cháy, tỏa khói lượn lờ trên không trung tạo thành một cái đài sen mơ hồ, bên trên có tượng Phật đang ngồi xếp bằng, tay niết Niêm Hoa Chỉ và mỉm cười.
Một thanh tiểu kiếm màu xanh ngọc lục bảo, thu được sau khi giết chết tu sĩ thấp bé khống chế rất nhiều thi khôi kia, nó tỏa ra sức sống dồi dào thuần khiết, xua đuổi và trừ tà.
Ba trong bốn món bảo vật ở ao ngọc đã rơi vào tay Lục Huyền, chỉ có con dấu nhỏ tinh xảo bị tu sĩ lưng gù lấy đi và trốn thoát thôi.
"Chúng ít nhất cũng là pháp khí cấp bậc tứ phẩm, thậm chí còn có khả năng cao là ngũ phẩm, đáng tiếc không biết nguồn gốc của chúng, chỉ có thể tìm cách biết được công dụng cụ thể của từng món bảo vật mà thôi." Lục Huyền cảm nhận được dao động linh lực mạnh mẽ truyền đến từ bên trong ba món bảo vật, bắt đầu suy đoán nói.
Sau đó, hắn bắt đầu kiểm kê đến mấy túi trữ vật lấy được từ đám tu sĩ bên trong bí cảnh. Trọng điểm là túi trữ vật của hai gã tà tu Trúc Cơ hậu kỳ.
Lục Huyền dùng linh lực cưỡng chế mở ra, rồi lôi tất cả mọi thứ bên trong xuống đất. Những viên linh thạch rào rào rơi ra, Lục Huyền đưa mắt nhìn, ước tính đống này rơi vào khoảng năm - sáu nghìn viên.
Thứ hai chính là các loại đan dược phù lục, có loại Lục Huyền biết, cũng có một vài loại hắn chưa từng trông thấy bao giờ, bên trong tràn ngập tà khí, nhìn qua như vậy cũng biết, chúng vốn không phải đan dược chính phái gì.
Phù lục bên trong chỉ có phẩm chất thông thường, cao nhất là tam phẩm. Lục Huyền bị các loại phù lục hiếm thấy nuôi dưỡng thành tính kén cá chọn canh rồi nên chẳng thèm để chúng vào trong mắt.
Ngoài ra còn có một món pháp khí tứ phẩm, tấm kinh phiên được luyện hóa từ rất nhiều âm hồn oán niệm, ba món pháp khí tam phẩm, ít nhiều đều dính một chút khí tức tà dị.
Một bình huyết dịch màu đỏ sậm, bên trong nồng đậm linh lực, phẩm chất bất phàm. Rất nhiều xương cốt yêu thú hiếm thấy đều bị mài đến bóng loáng phát sáng.
Trong quá trình này, hắn cũng có một phát hiện bất ngờ, đó là một hạt linh chủng tà dị. Hạt linh chủng này có dạng tồn tại vô cùng kỳ quái, nhìn linh chủng giống như bàn tay trẻ sơ sinh, trắng nõn mịn màng. Lúc đầu, Lục Huyền cho rằng nó là một loại tài liệu tà đạo gì đó bị hai tên tà tu kia để lại. Nhưng sau khi cảm nhận được một chút sinh cơ ẩn chứa bên trong, hắn mới nhận ra rằng bàn tay này là một hạt linh chủng đặc thù.
Hắn đi vào trong linh điền, tìm được một khu linh nhưỡng trống, thi triển Địa Dẫn Thuật, để một khe hở nhỏ bé xuất hiện bên trong linh điền rồi đặt linh chủng bàn tay trắng nõn kia vào trong khe hở.
Hắn ngưng tụ tâm thần lên hạt linh chủng được đặt bên trong lớp linh nhưỡng nông kia, một ý niệm chợt hiện lên trong đầu.
【Linh thực Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm, thích ăn tinh huyết của tu sĩ hoặc yêu thú, hình dạng giống như bàn tay, có năng lực di động nhất định. Trong quá trình sinh trưởng sẽ chủ động đến gần nguồn máu và lén lút hút tinh huyết.】
【Sau khi thành thục có thể dùng làm nguyên liệu tu luyện công pháp tà đạo, hoặc dùng trực tiếp đề thăng cường độ nhục thân.】
"Linh thực tà dị có khả năng di động nhất định." Lục Huyền âm thầm cảm thán một câu, dường như hắn đã trông thấy khung cảnh một bàn tay quái dị không ngừng bò tới bò lui trong đất, tìm kiếm tinh huyết yêu thú, tu sĩ ở khắp nơi rồi.
"Cũng tốt, hoàn hảo bổ sung cho đống linh thực tà dị trong tiểu viện âm phủ."
Sau khi Quỷ Diện Thạch Cô, Kinh Cức Cốt và Bách Đồng Quỷ Mộc lần lượt thành thục, linh thực tà dị trong tiểu viện tại Kiếm Môn trấn chỉ còn lại Thánh Anh Quả Tử Chu ngũ phẩm và Huyết Nghiệt Hoa.
Dạo trong bí cảnh một vòng, hắn lại nhận được thêm hai viên mãnh tướng, là Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm và Dị Thọ Bàn Đào ngũ phẩm.
Hắn nhấc một bình tinh huyết Giao Long ra khỏi túi trữ vật, rồi đổ vào linh nhưỡng bên cạnh bàn tay trắng nõn mịn màng kia.
Rất nhanh, linh thức của hắn đã cảm ứng được, cái bàn tay bên trong linh nhưỡng kia đang tham lam hấp thu tinh huyết mới mẻ của Giao Long. Ngay sau đó, trên bề mặt bàn tay đã xuất hiện một vài đường kinh mạch màu huyết hồng nhỏ như sợi tóc, càng tăng thêm vài phần yêu dị cho bàn tay vốn đã trắng nõn mịn màng.
Lục Huyền thoáng bồi dưỡng Huyết Linh Chưởng Tham mới nhận được một lúc, rồi tiện thể đi dò xét các loại linh thực khác bên trong linh điền. Chờ điều chỉnh trạng thái của tất cả linh thực đến trình độ tốt nhất, ở thời điểm hắn đang định đi vào nhà, lại đột nhiên cảm nhận được thứ gì đó đang chuyển động dưới lòng bàn chân mình.
Cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một bàn tay trắng nõn xen lẫn tia máu vừa thò ra khỏi thổ nhưỡng, nắm chặt lấy gấu quần hắn, vị trí huyết khí ở cẳng chân tiếp xúc với nó bắt đầu sôi trào.
"Năng lực hành động của Huyết Linh Chưởng Tham này cũng không yếu nha." Lục Huyền dịch chuyển bàn tay trắng nõn kia về vị trí ban đầu, rồi âm thầm thở dài nói.
"Cũng may phạm vi di chuyển của nó có hạn, trong tiểu viện Kiếm Môn trấn lại có Thiên Huyễn Vân Yên Trận tứ phẩm phòng hộ, bằng không... Nó thật sự có thể chạy ra bên ngoài hút máu."
Lục Huyền tiếp tục trồng Dị Thọ Bàn Đào xuống linh điền, lại dùng Thanh Mộc Nguyên Khí kích hoạt hột đào màu đỏ sậm bị bọc trong khối huyết nhục đông đặc kia. Vô số huyết nhục lấp kín khe rãnh bên ngoài hạt đào từ từ nhúc nhích, dần dần thấm vào bên trong, rồi lặng lẽ bén rễ và nảy mầm.
Sau khi bồi dưỡng xong toàn bộ đống linh thực, Lục Huyền mới yên tâm trở lại trong phòng.
"Lần này ta đi tới bí cảnh, tuy nói mười phần chắc chín, nhưng cũng suýt chút nữa đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi. Hai gã tà tu Trúc Cơ hậu kỳ liên thủ, cùng với hắc khí sau cùng bị hỏa diễm chí dương chí cương của 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》 tiêu diệt từ trong trứng nước. Chỉ cần thoáng lơ là một chút thôi, cũng có thể dẫn tới thương tích trên người. May mà thu hoạch tương đối khá, không uổng công ta mạo hiểm phiêu lưu một chuyến."
"Ừm, về sau vẫn nên thành thật ở trong viện, đào tạo linh thực và nuôi dưỡng linh thú thôi." Lục Huyền âm thầm quyết định.
Trong khoảng một năm sau đó, hắn đã thực hiện chuyện này rất tốt, ngày qua ngày đều làm bạn với linh thực linh thú, thời gian còn dư sẽ dùng để tu luyện công pháp, kiếm quyết, thỉnh thoảng hắn cũng bớt một chút thời gian đi chỉ điểm pháp môn kiếm đạo cho Tống Vân, truyền dạy một vài kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực cho Tống Tư Ninh.
Nếu được Thạch Trọng mời, hắn cũng vui vẻ đi câu hải ngư hải thú nhằm thư giãn tâm trạng một phen.
Tuy nhiên hắn chưa bao giờ có suy nghĩ lại tiến vào khu vực biển sâu thêm một lần nữa, phạm vi hoạt động chỉ giới hạn ở khu vực lân cận quần đảo mà thôi.
Về cơ bản, những con hải ngư hải thú câu lên đều được mang đi nuôi dưỡng Nham Giáp Quy, Thanh Giác Long Lý, cùng với Dị Thọ Bàn Đào và Huyết Linh Chưởng Tham có nhu cầu về huyết nhục.