Chương 661: Quà Tặng!
Chương 661: Quà Tặng!
“Lục sư đệ, Lục sư đệ!” Đột nhiên một luồng sáng màu lửa đỏ nhanh như tia chớp bắn thẳng vào linh điền. Hỏa Lân Nhi xuất hiện, trên mặt đầy vẻ sốt ruột. Linh thức của gã đảo qua, chỉ thấy trên vách đá có khá nhiều vết tích kiếm khí, cùng với một đống trùng thi thật dày trên mặt đất thì không khỏi sững sờ, khiến cho giọng điệu vốn đang muốn hỏi thăm của gã lập tức đổi thành lời trần thuật: “Lục sư đệ, ngươi không có việc gì... là tốt rồi.”
“Đa tạ Hỏa sư huynh quan tâm.” Lục Huyền nói với vẻ cảm kích.
Không lâu sau, hai người Chu Vân Ninh và Từ Vĩnh cũng vội vàng chạy đến, nhìn thấy Lục Huyền bình an vô sự, mấy người mới thở phào một hơi.
“Hỏa sư huynh, mọi người đã giải quyết xong con Nguyên Tinh Hỏa Linh dị hoá kia rồi?” Lục Huyền hỏi.
“Nó cũng chỉ là một con yêu linh tứ phẩm, tuy dị hoá xong, thực lực có gia tăng thêm không ít nhưng vẫn không phải là đối thủ của ta.” Nét mặt Hỏa Lân Nhi hiện lên một tia ngạo nghễ.
“Đúng rồi Lục sư đệ, sao đột nhiên ngươi lại chạy đến linh điền làm gì? Đống xác trùng dưới mặt đất này là sao?”
“Lúc sư huynh đối phó với Nguyên Tinh Hỏa Linh, trong lòng ta vô cùng nghi hoặc, cảm thấy chuyện này khá là kỳ quái. Rất có thể một thứ gì đó đang muốn dùng kế điệu hổ ly sơn để nhân cơ hội thu hồi đám Ma Diễm Trùng đang ký sinh trong linh điền nên nhanh chóng chạy qua bên này xem sao. Thật không ngờ, vừa đi đến bên này, ta lại bị một con quái trùng đánh lén, mất rất nhiều công phu mới giải quyết được nó.” Lục Huyền nửa thật nửa giả kể lại tình huống vừa rồi.
“Lục sư đệ biết con quái trùng kia có lai lịch gì không? Có lẽ chính nó đã khiến Nguyên Tinh Hỏa Linh xảy ra dị hóa.”
“Thứ cho sư đệ kiến thức nông cạn, không biết lai lịch của quái trùng.” Lục Huyền lắc đầu.
Viêm Ma Trùng Mẫu kia là vật phụ thuộc vào Viêm Ma Ngoại Vực, thực lực cường đại, nói ra chỉ tăng thêm phiền phức cho mình. Nhưng qua chuyện này, trong lòng hắn cũng có vài phần cảnh giác. Một con dị trùng phụ thuộc đã có thực lực Kết Đan tiêu chuẩn, chỉ dựa vào một chi tiết nho nhỏ này cũng có thể thấy được thực lực của Viêm Ma bên kia mạnh tới mức nào rồi.
Hỏa Lân Nhi nghe vậy, cũng khẽ gật đầu: “Nhìn thi hài này hẳn là thực lực của yêu trùng không tầm thường, Lục sư đệ có thể giải quyết nó cũng không tệ.”
“May mắn thôi.” Lục Huyền vội nói: “Sư huynh hiểu rõ ta mà, ta chỉ ham mê nuôi dưỡng một ít hoa cỏ linh tinh chứ không giỏi đấu pháp, vì bồi dưỡng Kiếm Thảo. ta mới học mấy môn kiếm quyết nhưng cũng chỉ có trình độ nhập môn thôi. Chính vì lo sợ những chuyện tương tự như hôm nay có thể phát sinh, ta mới tiêu hết tài sản đi mua một tấm kiếm phù tứ phẩm, nhờ nó mới giải quyết được quái trùng.”
“Thì ra là thế.” Giờ Hỏa Lân Nhi mới hiểu được lai lịch của vô số vết kiếm sâu trên vách đá.
“Hay là Hỏa sư huynh xem qua nhóm linh thực trong linh điền trước đi, để nhanh chóng thu hồi Ma Diễm Trùng, hẳn là con quái trùng kia sẽ không để ý tới chuyện dị trùng thoát ra có làm tổn hại đến linh thực hay không đâu.” Lục Huyền lên tiếng nhắc nhở.
Mọi người lập tức phân tán ra, đi xem xét linh thực hệ Hỏa trong linh điền.
Cũng may Lục Huyền tới kịp thời, dù có một số linh thực bị tổn hại trong quá trình Ma Diễm Trùng thoát ly nhưng số lượng không quá nhiều, có thể nói là đã kịp thời ngăn chặn tổn hại.
“Lục sư đệ, lần này may nhờ ngươi phát hiện kịp thời, nếu không linh thực trong linh điền sẽ tổn thất rất nhiều!” Hỏa Lân Nhi nói, trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi.
Nét mặt Hỏa Trậm bên cạnh cũng hiện lên vẻ hãi hùng, vừa nghĩ tới tâm huyết của cả tộc đàn có thể bị hủy hoại chỉ trong phút chốc, là toàn thân ông ấy không nhịn được lại run rẩy lên, ánh mắt nhìn về phía Lục Huyền tràn đầy vẻ cảm kích.
“Hỏa sư huynh quá lời rồi, đây là việc sư đệ ta phải làm.” Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Nhìn tộc nhân Hỏa Vân Động mặt mày ủ rũ, tâm niệm Lục Huyền khẽ động, chợt nhớ tới lúc bình thường Hỏa Lân Nhi cũng rất quan tâm đến mình nên nói: “Hỏa tộc trưởng, chờ sau khi dọn dẹp xong nhóm linh thực bị ký sinh trong linh điền, ta sẽ đi kiểm tra những gốc linh thực bị hao tổn này, ít nhiều gì cũng có thể khôi phục được một ít sinh cơ cho chúng, từ đó cứu vãn tổn thất cho mọi người.”
Trong cơ thể hắn có Thanh Mộc Nguyên Khí với nguồn gốc từ linh lực bản nguyên của Thanh Huyền Lộc. Thanh Mộc Nguyên Khí vốn là một loại linh lực thảo mộc đặc biệt, chẳng những có thể xúc tiến linh thực sinh trưởng, còn có tác dụng chữa lành mạnh mẽ, vừa hay thích hợp để trị liệu nhóm linh thực bị hao tổn kia.
“Vậy... Đa tạ Lục đạo hữu! Ân tình của đạo hữu, tộc nhân Hỏa Vân Động ta cả đời đều ghi nhớ trong lòng.” Vẻ mặt Hỏa Trậm vô cùng kích động, ông ấy lập tức dẫn theo nhóm tu sĩ Hỏa Vân Động còn lại cúi đầu bày tỏ lòng cảm kích thật sâu.
“Lục sư đệ, lần này vất vả cho ngươi quá rồi.” Hỏa Lân Nhi cũng cực kỳ xúc động, vẻ mặt tràn đầy cảm kích, lập tức bày tỏ sự biết ơn với Lục Huyền.
Lần này, có thể nói là Lục Huyền đã giúp gã rất nhiều. Ngay từ ban đầu, hắn chính là người phát hiện ra lai lịch của Ma Diễm Trùng, đến thời điểm dọn dẹp Ma Diễm Trùng, trong ba người đi cùng, Lục Huyền chính là thành viên bỏ ra nhiều công sức nhất, rồi tới sau này, khi con quái trùng kỳ lạ kia đến đây thu hồi Ma Diễm Trùng, hắn lại là người phát hiện ra nó đầu tiên, còn trực tiếp ra tay giải quyết quái trùng thay Hỏa Vân Động bọn họ. Thậm chí đến hiện tại, ngay cả đám linh thực bị liên lụy cũng là hắn chủ động đưa ra đề nghị cứu vớt chúng nó, muốn tiến thêm một bước cứu vãn tổn thất.
Đây được xem như ân trọng như núi đối với toàn bộ Hỏa Vân Động rồi.
Sau khi tu sĩ Hỏa Vân Động dọn dẹp sạch sẽ thi thể của dị trùng trong linh điền, ba người Lục Huyền cũng không vội nghỉ ngơi mà lại tiếp tục diệt trừ đám Ma Diễm Trùng còn đang ký sinh trong linh thực.
Đợi sau khi thanh trừ triệt để, Lục Huyền đi kiểm tra trong linh điền, thấy không còn sót trứng trùng, lại tiếp tục chữa trị cho nhóm linh thực bị hao tổn.
Ba ngày sau, hắn mới lê thân thể mỏi mệt trở lại đội ngũ.
“Ba vị đạo hữu thượng tông, lần này, chuyện linh thực bên trong Hỏa Vân Động bị quái trùng xâm nhập đều dựa vào ba vị tới hỗ trợ giải quyết, chúng ta vô cùng cảm kích. Cũng chẳng có gì nhiều, ở nơi này chỉ có ba phần lễ mọn, để tỏ lòng cảm kích của Hỏa Vân Động chúng ta, kính xin các vị nhận lấy.” Trước lúc bọn họ rời đi, Hỏa Trậm dẫn theo một đám tu sĩ Hỏa Vân Động tới tiễn biệt mấy người Lục Huyền. Có ba vị tu sĩ bưng theo lễ vật tinh mỹ dâng đến trước mặt ba người Lục Huyền. Thể tích chiếc hộp dành tặng Lục Huyền rõ ràng là lớn hơn vài phần.
“Từ sư đệ, Chu sư muội, bên trong có một ít Lưu Vân Tương, còn có một ít linh thực và thịt yêu thú đặc sản của Hỏa Vân Động, mong muốn gửi các ngươi để làm kỷ niệm.”
“Về phần Lục sư đệ, lần này ngươi nỗ lực thế nào mọi người đều thấy cả, vì cứu vớt linh thực của Hỏa Vân Động, ngươi không tiếc vận dụng kiếm phù tứ phẩm mà bản thân phải mất cái giá rất lớn mới lấy được, vậy nên lễ vật chúng ta chuẩn bị cho ngươi cũng là nhiều nhất. Trong này là mười bình Lưu Vân Tương, đủ cho sư đệ ngươi uống một thời gian dài.”