Chiếc xe Bentley xa hoa vững vàng đi trên đường một khu biệt thự tư gia, hai bên lối đi trồng những cây ngô đồng Pháp cao lớn, ven đường cực kì yên lặng, tất cả là những căn biệt thự tách biệt. Xe quẹo ở một khúc cua, dừng lại trước cánh cổng trạm khắc hoa văn tinh xảo. Bảo vệ giữ cửa thấy biển số xe, lập tức một mực cung kính cho đi, xe lái qua sân trước, dừng lại trước cửa biệt thự.
Quản gia ở cửa chờ đã lâu, thấy xe dừng lại, nhanh chóng tiến lên khom người mở cửa.
Tiểu Bạch mặc bộ đồ thể thao bủn xỉn xuống xe, thấy tình huống vậy cũng không khẩn trương, lễ phép gật đầu với quản gia.
"Mời tiểu thư theo tôi." Quản gia cực kì chuyên nghiệp, cung kính khom người, mang Tiểu Bạch tiến vào trong.
Đổi giày ở cửa, vừa mới đi tới phòng khách, Tiểu Bạch đã thấy một ông lão ngồi trên ghế sô pha. Đối phương mặc quần áo mộc mạc, vẻ mặt nhàn nhạt lại không giận mà uy, khí thế mười phần của bậc bề trên. Cô thu liễm vẻ mặt, kính cẩn đi tới trước mặt đối phương, "Ngài khỏe."
"Yoon Ah đến rồi à." Đối phương nâng mắt thấy cô, dáng tươi cười cũng coi như thân thiết, "Thực sự đã lâu không thấy."
"Đúng là rất lâu không thấy." Tiểu Bạch có trí nhớ của Seo Yoon Ah, ấn tượng của người trước mắt rất sâu sắc -- Chủ tịch tập đoàn Empire.
"Ngồi đi, đừng khẩn trương, chúng ta cứ như khi cháu còn bé là tốt rồi." Ông lão chỉ ghế sô pha sau lưng Tiểu Bạch, giọng nói hòa ái.
Tiểu Bạch nghe lời ngồi xuống, lại không hề dám thả lỏng, cô nhận được nhiệm vụ từ Seo Yoon Ah, vừa mới tiến vào thân thể cô ấy, liền xuất hiện mấy người áo đen mang cô tới đây, cô căn bản vẫn chưa hiểu sao.
"Ta nghe nói chuyện bệnh tình của mẹ cháu, có vẻ thân thể bà ấy gần đây không được tốt lắm..." Ông lão không đi vòng vèo, trực tiếp hỏi.
"Đúng vậy, sắp tới cần phẫu thuật." Tiểu Bạch gật đầu, nhẹ nhàng trả lời.
Đây cũng là nhiệm vụ của Tiểu Bạch, Seo Yoon Ah lấy thọ mệnh trao đổi, hy vọng Tiểu Bạch có thể nghĩ biện pháp kiếm tiền phẫu thuật cho mẹ cô ấy, thẳng đến khi mẹ cô ấy khỏe.
"Từ sau khi cha cháu ra nước ngoài, mấy năm nay chúng ta cũng chưa gặp mặt, chuyện cháu và mẹ ta cũng biết một chút." Ông lão thả xuống quải trượng, đưa tay rót cho mình một ly trà, nhấp miệng, tiếp tục, "Lần này tìm cháu, là muốn cùng cháu làm cái giao dịch."
"Giao dịch?" Tiểu Bạch nheo mắt lặp lại, "Cháu không nghĩ cháu bây giờ có lợi thế gì để giao dịch với ngài."
"Không nên xem thường bản thân mình." Ông lão mỉm cười, ánh mắt bình tĩnh đánh giá Tiểu Bạch, "Trước đây cháu là thiên kim tiểu thư số một giới thượng lưu, mấy năm trôi qua, ta xem cũng không ai có thể vượt qua cháu trước kia đâu."
"Nhưng là hôm nay, cháu cũng không phải thiên kim tiểu thư gì cả, hơn nữa nghèo rớt mồng tơi." Tiểu Bạch đề cập sự thật.
Ông lão thấy dáng dấp thủy chung không gợn sóng sợ hãi của Tiểu Bạch, trong tư tưởng không chỉ không có không vui, trái lại càng thêm có lòng tin với chuyện sắp tới, ngón tay ông chỉ bốn phía, "Thích cái nhà này không?"
Tiểu Bạch nghe vậy, quay đầu quan sát một vòng, gật đầu, "Lắp đặt thiết bị rất có phẩm vị, sân trước rất đẹp, nhà cũng rộng rãi."
"Từ hôm nay nó sẽ là của cháu." Ông lão dựa lưng vào sô pha, tùy ý nói.
"Cháu còn chưa đáp ứng ngài mà." Tiểu Bạch không rõ đối phương muốn làm gì.
"Cháu sẽ." Ông lão mỉm cười tự tin, "Chỉ cần cháu gật đầu, tiền thuốc men cho mẹ cháu ta sẽ trả, lập tức được đưa đến bệnh viện tốt nhất ở Mỹ trị liệu cho đến khi khỏe lại, nhà này cũng tặng cho cháu, sau đó cháu có thể cùng mẹ ở đây, mà bây giờ... Cháu chỉ cần giúp ta một chuyện nhỏ."
Tiểu Bạch nhìn ông lão trước mắt, rõ ràng điều kiện của ông không thể nghi ngờ rất có lợi với mình, chính mình không cần phải cự tuyệt, lại cũng không có quyền lợi cự tuyệt.
"Như vậy, việc nhỏ ngài nói là gì chứ..." Đôi mắt Tiểu Bạch rũ xuống, lẳng lặng hỏi.
Thấy Tiểu Bạch đồng ý, ông lão gật đầu, cười thỏa mãn nói, "Thật là một cô gái thông minh..."
"Gần nhất A Tan trở về nước, cháu có biết không."
"Ngài rất rõ ràng, cháu và những người trước đây đã cắt đứt liên lạc." Tiểu Bạch lắc đầu.
"Từ nhỏ A Tan với cháu là bạn tốt, nó gần đây thích một cô gái người bình thường, ta không nghĩ cô gái kia hợp với nó, mà nó còn đã có hôn ước."
"Ngài tốn công sức tìm cháu, cũng chỉ vì A Tan thích một cô gái bình thường?" Tiểu Bạch có chút kinh ngạc.
"Không chỉ như vậy, theo ta được biết Choi Young Do cũng có hứng thú với cô ấy. Ta nhớ kỹ, năm đó lúc cháu rời đi không lời từ biệt, hai người cũng chưa chia tay đi... Mấy năm nay, quan hệ A Tan với Choi Young Do rất không xong, hai tập đoàn còn phải tiếp tục hợp tác. Đối tượng hôn ước với A Tan cũng là cổ đông tập đoàn Empire, hết thảy đều không được xảy ra bất cứ vấn đề gì. Ta nghĩ thật lâu, cần một người như vậy, có thể xử lý tất cả thật hoàn mỹ." Ông lão nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, mơ hồ đang nhắc nhở cái gì.
"Cháu hiểu ý của ngài." Tiểu Bạch trầm mặc một hồi, sau đó ngẩng đầu cười, ẩn dấu sự phập phồng trong lòng rất khá, "A Tan sẽ nhận ra người mình thích chân chính là ai, còn Choi Young Do, cháu sẽ giúp bọn họ hòa thuận, hai nhà cùng kéo dài hợp tác hữu nghị."
"Rất tốt." Ông lão hài lòng đứng dậy, bảo tiêu bên cạnh đỡ lấy ông. Lúc ông lão đi ra ngoài, quay đầu lại nói, "Được rồi, ta đã sắp xếp bằng chứng khoảng thời gian cháu ở nước ngoài. Lúc cháu rời đi, tất cả mọi người cho rằng Seo thị ra nước ngoài phát triển. Cháu phải nhớ kỹ, cháu mấy năm nay dưỡng bệnh ở nước ngoài, nên mới không thể liên hệ với mọi người. Tuần sau, cháu phải đi học ở trung học Empire."
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .....
Đèn đường sáng lên, Tiểu Bạch ngồi trên chiếc xe sang trọng đã trên danh nghĩa của mình, lướt qua những con phố. Cô vừa từ bệnh bện đi ra, mẹ Seo Yoon Ah hiện nay đã lâm vào hôn mê, ngày mai sẽ lên máy bay được an bài tốt sang Mỹ chữa bệnh, cô theo khai báo ít chuyện, lúc này mới rời đi.
Đi ngang qua một tòa cao ốc hiện đại cao chót vót, Tiểu Bạch thấy hàng chữ Tập đoàn Empire đỏ chợt lóe lên, "Tập đoàn Empire...". Cô nhìn ra ngoài cửa sổ lẩm bẩm, suy nghĩ thoáng cái bay xa.
Seo Yoon Ah, đã từng là con gái một tập đoàn Seo thị, có cả trí tuệ và vẻ ngoài xinh đẹp, tính cách ôn nhu, hiền lành, là danh môn khuê tú được tán thưởng nhất trong vòng thượng lưu.
Nhưng mấy năm trước sau cơn lốc tài chính, khiến Seo Yoon Ah nguyên bản hạnh phúc gặp phải đả kích nặng nề, tập đoàn gia tộc phá sản, cha nhảy lầu, từ đó cô ấy tự mình gánh gánh nặng gia đình, từ thiên kim tiểu thư vai không thể vác tay không thể khiêng biến thành em gái làm công đầu đường cuối ngõ. Nhưng cuộc sống tàn khốc vẫn không buông tha cô ấy, mẹ đột nhiên bệnh nặng không dậy nổi, tiền thuốc men tăng cao, khiến Seo Yoon Ah tuyệt vọng triệt để.
Tiểu Bạch nhìn chằm chằm ảnh phản chiếu khuôn mặt Seo Yoon Ah gầy yếu tái nhợt trên cửa sổ, cảm xúc lạnh lẽo khiến người ta không khỏi đau lòng. Trong trí nhớ Seo Yoon Ah, mặc dù rất tuyệt vọng với cuộc sống, nhưng cho tới bây giờ vẫn không buông tha mình và mẹ. Sau khi cô ấy mất đi quần áo xinh đẹp, đồ trang sức đắt tiền, cấp tốc làm quen với thân phận chuyển biến, mỗi ngày cực khổ làm công kiếm tiền.
Nhưng thực ra, trong lòng cô ấy vẫn cất giấu một bí mật, mà bí mật này, thành lợi thế của cô hôm nay.
Đến biệt thự, Tiểu Bạch gặp được quản gia ban sáng, "Tiểu thư, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ chiếu cố cuộc sống áo cơm hằng ngày của cô ."
"Vậy phiền ngài." Mặc kệ cố chủ chân chính của đối phương là ai, chỉ cần không trở ngại bản thân, Tiểu Bạch cũng không thèm để ý.
Ăn cơm tối xong về phòng, Tiểu Bạch ngồi một mình trên giường đờ ra.
"Cô làm sao vậy? Từ bệnh viện về liền luôn có vẻ mặt này." Tiểu Hắc xuất hiện trong phòng.
"Tôi có chút lo lắng cho mẹ Seo Yoon Ah, đây cũng không phải bệnh nhẹ gì." Tiểu Bạch nâng mắt.
"Tôi còn tưởng cô lo lắng nhiệm vụ đấy." Tiểu Hắc ngồi xuống dựa vào cô.
"Đều lo lắng mà." Tiểu Bạch dựa hướng đầu giường trả lời, " Nhưng cũng may những người Seo Yoon Ah có quan hệ rất được, tôi ngẫm một chút, có thể lợi dụng không ít."
"Được rồi, ngày hôm nay chủ tịch kia có ý gì vậy, ra sức tìm cô ấy, chỉ là vì phá hư nhân duyên của cháu trai Kim Tan?"Tiểu Hắc kỳ quái hỏi.
"Đám hỏi các xí nghiệp lớn đặt lợi ích lên trên hết, đặc biệt là xí nghiệp số một như tập đoàn Empire. Bất luận là chuyện nhỏ gì, đều có thể tạo thành cơn bão lớn. Thoạt nhìn là chuyện yêu đương của Kim Tan, nhưng thật ra là chuyện lớn của toàn bộ xí nghiệp. Hơn nữa việc cậu ta là con riêng, hiện tại vẫn là một bí mật." Tiểu Bạch giải thích.
"Seo Yoon Ah có chỗ nào đặc biệt sao? Dù sao thấy thế nào, mấy chuyện xí nghiệp lớn này chẳng liên quan gì đến cô ấy." Tiểu Hắc khó hiểu.
"Cho nên chủ tịch tập đoàn Empire mới thật là người thông minh, nhất kích phát trúng, cực kì lợi hại." Tiểu Bạch vỗ về chăn nhung thiên nga trên giường, cảm xúc mềm mại trong tay biểu thị đêm nay sẽ có một hồi mộng đẹp.
Seo Yoon Ah cùng Choi Young Do, Kim Tan là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm ba người tốt vô cùng. Năm đó gia đình Seo Yoon Ah gặp bất hạnh cũng chống đỡ rất nhiều nhờ tình cảm ấp áp của bọn họ. Tuy rằng cô ấy hẹn hò cùng Choi Young Do, nhưng kỳ thực Kim Tan đối với Seo Yoon Ah, cũng có tình cảm ẩn giấu rất sâu.
Chủ tịch tập đoàn Enpire tìm được Seo Yoon Ah đứng ra, bất luận ai cũng không nghĩ cô ấy xuất hiện có mục đích.
"Vậy cô tính theo ý ông ta đi trung học Jeguk sao?"
"Đương nhiên." Tiểu Bạch gật đầu, "Nhưng trước đó, chúng ta phải chuẩn bị một chút, đi xem Cha Eun Sang kia có cái gì hay."