Cùng lúc đó------
Toàn bộ khu vực an toàn Bắc thành đã loạn thành một đoàn.
Cái vòng tròn đã kết thúc Tai Họa Chi Dạ lại xuất hiện lần nữa.
Mặc dù diện tích ko phải toàn bộ Thái Dung thành, cũng ko phải là khu vực an toàn bắc thành.
Nhưng cái vòng tròn đang chiếu sáng cả bầu trời đêm kia, vẫn làm cho tất cả mọi người cảm thấy khủng hoảng.
Vẻ mặt của Dạ Bắc Sơn và Trần Đằng dị thường khó coi.
Vì sao trên vùng trời của Chiến Tranh học viện lại xuất hiện thứ này?
Nếu như dựa theo phỏng đoán lúc trước của bọn họ, thì Đảng Công Nghiệp muốn ra tay với Chiến Tranh học viện rồi sao?
Nói đùa, Chiến Tranh học viện căn bản chính là Đảng Công Nghiệp xây dựng lên.
Cho nên chỉ có thể là một khả năng khác.
Tất cả suy đoán của bọn họ đều sai lầm.
Kỹ năng kia ko phải là vũ khí nào đó mà Đảng Công Nghiệp nắm trong tay.
Kết hợp với việc đêm này Chiến Tranh học viện khai chiến với nhóm người tập kích bọn họ.
Vậy có thể đưa ra kết luận.
Trong nhóm người tập kích bọn họ có cường giả thần bí mà bọn họ muốn tìm kiếm.
Tất cả mọi người đều muốn biết tình huống bây giờ là ra sao.
Nhưng mà ko ai dám đến gần Chiến Tranh học viện.
……
Thời khắc này trong đại sảnh nghị sự của chính phủ, sau vị nghị viên đang ngồi quanh một cái bàn.
Toàn bộ chính phủ tạm thời có chín vị nghị viên.
Mà sáu vị nghị viên này, đều là thành viên của Đảng Công Nghiệp.
Đói với chuyện đang xảy ra ở Chiến Tranh học viện, bọn họ cũng đang chú ý.
Thậm chí đã suy đoán ra được rất gần với chân tướng.
“Cường giả thần bí kia chắc hẳn là người đã tập kích đội ngũ đàm phán của Bạch Quỳnh hội đi.”
“Nhưng mà….vì sao cường giả thần bí đó lại tập kích đội ngũ đàm phán của Bạch Quỳnh hội?”
“Bởi vì hắn ko hy vọng Bạch Quỳnh hội sẽ tiến vào Thái Dung thành!?”
Trong lòng mọi người đều hơi hồi hộp một chút, nếu như là nguyên nhân này, vậy thì bọn họ gặp phải phiền phức lớn rồi.
Theo lý mà nói, với thực lực của cường giả thần bí, mặc kệ là ai nắm quyền, Chính Phủ Thế Giới, Bạch Quỳnh hội hay hoặc là chính phủ tạm thời của bọn họ cũng đều như nhau.
Bất kể ai là ông chủ, hắn đều có được chỗ ngồi của mình.
Bây giờ, hắn lại ở trong bóng tối gây chuyện, ko cho thế lực của Bạch Quỳnh hội tiến vào Thái Dung thành.
Vậy thì chỉ còn có một khả năng!
Hắn đã biết bí mật của Thái Dung thành.
Việc này cũng có nghĩa, Đảng Công Nghiệp của bọn họ xung đột lợi ích với cường giả thần bí đó.
Mà càng hỏng bét chính là, lúc trước khi đàm phán với Bạch Quỳnh hội, bọn họ đã từng lợi dụng cường giả thần bí để cáo mượn oai hùm.
Đây cũng là nguyên nhân bọn họ có thể bức bách đội ngũ đàm phán của Bạch Quỳnh hội liên tục nhượng bộ.
“Tuyệt đối ko thể để Đảng Công Nghiệp tiến vào Thái Dung thành, đây là ranh giới cuối cùng.” Một vị nghị viên nói.
“Nhưng mà chỉ dựa vào chúng ta, chỉ sợ ko thể đối kháng được với vị cường giả thần bí kia đi.”
“Nói trắng ra cũng chỉ là lợi ích, cường giả thần bí có tư cách tham gia phân chia lợi ích này, mà hắn cũng đã biết bí mật của Thái Dung thành, đã như vậy, chúng ta liền hợp tác với hắn.”
“Vấn đề bây giờ là…ai đi đàm phán với vị đó.”
……
Một vị nghị viên mang theo vệ sĩ tiến vào Chiến Tranh học viện.
Chẳng qua là, bọn họ bị bức tường đá cao chót vót mấy chục mét chặn lại.
Nghị viên quay đầu nhìn vệ sĩ của mình: “A Hỉ, Chiến Tranh học viện có đồ chơi này?”
A Hỉ vuốt nhẹ tường đá: “Đây ko phải là kiến trúc, mà là một loại năng lực nào đó chế tạo ra.”
“Đùa sao? Loại năng lực nào có thể chế tạo ra tường đá như thế này?” Nghị viên có chút nghẹn họng trân trối.
“Ông chủ, ngươi quên rồi à? Người chúng ta muốn gặp mặt, chính là chiến lực cấp bậc Một Thành.” A Hỉ nói.
“Vậy bây giờ phải làm sao?” Nghị viên bất đắc dĩ nhìn A Hỉ.
A Hỉ ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh của tường đá: “Ông chủ, ta có thể mang ngươi đi vào.”
Nghị viên nuốt môt ngụm nước bọt: “Hay là hôm khác chúng ta lại đến đi.”
Nghị viên hơi sợ độ cao, nhưng là A Hỉ phảng phất như ko nghe thấy lời ông chủ của hắn nói.
Hai tay A Hỉ bắt lấy eo của nghị viên từ phía sau: “Ông chủ, chuẩn bị xong chưa?”
“Chưa….”
“Được rồi…” đột nhiên A Hỉ dùng sức nhảy lên.
Sau đó, nghị viên liền cảm thấy mình bắt đầu đằng vân giá vũ.
Trên thực tế loại cảm giác này giống như mấy trò cảm giác mạnh trong khu vui chơi. Quan hệ với đằng vân giá vũ chỉ có một xu tiền.
Khi hai chân của nghị viên đặt chân xuống đỉnh của tường đá, lục phủ ngũ tạng đều muốn bị lệch vị trí.
“Ọe…A Hỉ, tiền thưởng tháng này của ngươi đã ko còn.”
“Ông chủ, ngươi đang đứng ở độ cao hơn 40m, ngươi khẳng định muốn trừ tiền thưởng của ta sao?”
“Được rồi, ta thu lại lời nói vừa rồi.”
Lúc này A Hỉ mói đem nghị viên an toàn hạ xuống đất.
Nhưng khi bọn họ vừa mới hạ xuống quảng trường, mới biết được cục diện bây giờ có chút kinh người.
Đập vào mắt đầu tiên chính là mấy con thú khổng lồ đang lăn lộn cùng một chỗ.
Sau đó là mấy chục Thạch Cự Nhân.
Sâm La và La Hoàng, ngực mỗi người bị thọc một cây cốt mâu.
Ánh mắt nghị viên cuối cùng cũng rơi vào trên người Thư Tiểu Bạch và La Tâm.
Hắn đã làm ra phán đoán cơ bản.
“Khụ khụ…thật xin lỗi, quấy rầy một chút.” Nghị viên lên tiếng.
Thư Tiểu Bạch nhìn nghị viên và A Hỉ.
“Các ngươi đang đi tìm chết sao?”
“Tiểu Bạch ca, giao cho ta.”
La Tâm đã giết vài người, dù đều là những học sinh cùng tuổi với nàng.
Nàng ko ngại lại tăng thêm một bút trên chiến tích của mình.
A Hỉ ngăn ở trước mặt ông chủ của mình.
Mặc dù hắn chưa thấy La Tâm ra tay.
Nhưng hắn có thể cảm giác được trên người thiếu nữ này phát tán ra một loại khí tức khiến cho người ta ko thoải mái.
Đúng lúc này, mọi người cảm giác được một cô nghẹn thở và áp bách từ trên trời giáng xuống.
Mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt.
Tận Thế Chi Hoàn ở trên bầu trời cuối cùng cũng buông xuống.
Trong chớp mắt, toàn bộ Chiến Tranh học viện đều hóa thành bột mịn.
Tất cả kiến trúc đều trong khoảnh khắc biến thành tro bụi.