Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 118 - Chương 119 - Ai Là Vương Bằng

Chương 119 - Ai là Vương Bằng
Chương 119 - Ai là Vương Bằng

Mười vạn ma lực, đối với Thư Tiểu Bạch mà nói, ma pháp này tương đối dễ dàng.

Mà so với bản hoàn chỉnh Tận Thế Chi Hoàn thì nhanh hơn nhiều.

Sâm La thấy Chiến Tranh học viện của hắn đã bị san thành bình địa, cả người đều uể oải.

Quá thoải mái….

Ngươi phá nhà của ta, ta hủy trường học của ngươi.

Thư Tiểu Bạch nhìn về phía nghị viên và A Hỉ: “Các ngươi muốn chết sao?”

“Thật xin lỗi, tự giới thiệu một chút, ta là nghị viên của chính phủ tạm thời, ta tên là Băng Hiền.”

Băng Hiền nói xong, ánh mắt nhìn về Băng Lam đang ở cách đó ko xa.

Băng Hiền đánh giá Thư Tiểu Bạch, thật ko thể tin nổi.

Cường giả cấp bậc Một Thành mà lại trẻ như vậy.

“Đây là vệ sĩ của ta.”

“Ông chủ, ta cũng có tên.” A Hỉ hơi bất mãn lầm bầm nói.

“Im miệng.” Băng Hiền trừng mắt nhìn A Hỉ, sau đó lộ ra nụ cười ấm áp về phía Thư Tiểu Bạch: “Tiên sinh, chúng ta có thể nói chuyện một chút ko?”

“Không có gì để nói, các ngươi hủy nhà của ta, giết gia đình của ta, bây giờ ta muốn các ngươi phải trả giá đắt, chỉ đơn giản như vậy thôi, ko chỉ là Chiến Tranh học viện, chính phủ tạm thời của các ngươi, tất cả những người tham dự vào chuyện này, một cái đều ko chạy được.”

Trên thực tế, giờ phút này Thư Tiểu Bạch cũng biết Sâm La ko có bắt Lão Cừu và anh em Chu Cần.

Sát tâm trong lòng cũng nhỏ đi nhiều, trong lòng suy đoán chắc hẳn mấy người lão Cừu đã trốn ra ngoài tránh nạn.

Điều này cũng làm cho Thư Tiểu Bạch an tâm ko ít.

Thậm chí nếu như trước khi phát động Tận Thế Chi Hoàn mà biết chuyện này.

Hắn cũng ko nhất định sẽ sử dụng Tận Thế Chi Hoàn.

Nhưng là một khi hắn đã phát động, vậy thì ko có cách nào để dừng lại.

Thái độ bây giờ của hắn vẫn ương ngạnh, thực ra chỉ là vì muốn bồi thường.

Nếu như việc bồi thường chưa được giải quyết, hắn vẫn sẽ giữ loại thái độ ko chết ko thôi này.

Băng Hiền đau đầu, có người chết, vậy thì khó rồi.

Băng Hiền liếc mắt nhìn mấy học viên chết trên mặt đất.

Thực sự là quá lãng phí, mặc dù học viên của Chiến Tranh học viện ko nhiều.

Nhưng mỗi một học viên đều được đầu tư ko ít tài nguyên.

Chết một người đều là tổn thất lớn.

“Tiên sinh, thật ra hai bên chúng ta đều trúng phải âm mưu của Bạch Quỳnh hội.” Băng Hiền một mặt thành khẩn nói ra: “Hay là chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó ta sẽ nói chân tướng của chuyện này cho ngươi biết.”

Thư Tiểu Bạch lắc đầu: “Nếu hôm nay các ngươi ko cho ta một câu trả lời, chỉ sợ việc này ko có cách nào kết thúc.”

Băng Hiền đã ko còn khẩn trương nữa.

Nói cách khác, có câu trả lời là có thể kết thúc đúng ko.

Cùng lắm thì bắt người của đội ngũ đàm phán Bạch Quỳnh hội giao cho hắn.

Ngược lại cũng đã quyết định sẵn, trở mặt cùng với Bạch Quỳnh hội.

Cho nên trong lòng Băng Hiền ko có chút gánh nặng nào.

“Tiên sinh, ngươi cảm thấy cần câu trả lời như thế nào?”

“Ngươi có biết tổn thất của ta nhiều như thế nào ko?” Thư Tiểu Bạch nhìn chăm chú vào Băng Hiền: “Nhà của ta bị hủy, trong nhà ta còn có một cái dụng cụ bắt chước hoàn cảnh cỡ lớn, còn có máy phát điện Hồng Tinh, và đủ loại thiết bị tiên tiến nhất, tổn thất phải hơn một tỷ bạch tinh tệ.”

Băng Hiền nhíu mày, ko phải nói có người chết sao?

Vì sao ngươi ko nhắc một câu đến người chết?

“Tiên sinh, ta đối với việc này biểu thị tiếc nối, đối với tổn thất của ngươi, ta sẽ gánh chịu tất cả.”

Con mắt Thư Tiểu Bạch trừng to, ngươi ko cò kè mặc cả một chút sao?

Đừng nói là một tỷ bạch tinh tệ, ngươi chỉ cần một ngàn vạn(10 triệu) bạch tinh tệ, ta cũng sẽ đồng ý ko chút do dự.

Thế mà ngươi lại trực tiếp đồng ý.

Ngươi ko có ý định điều tra qua một chút sao?

“Tiên sinh, chúng ta sẽ phái người đến làm một cái dụng cụ bắt chước hoàn cảnh khác.”

“Các ngươi có kỹ thuật này?”

Băng Hiền khẽ cười, dụng cụ bắt chước hoàn cảnh chính là một công ty dưới trướng của Đảng Công Nghiệp làm ra.

“Tiên sinh, có thể giao Sâm La viện trưởng cho ta sao?”

Thư Tiểu Bạch nhún vai: “Ngươi của ta và Sâm La có đại thù, cho nên ta ko có quyền quyết định thay nàng.”

“Tiểu Bạch ca, nếu như ngươi yêu cầu, ta có thể buông tha hắn.” La Tâm tỏ thái độ.

“Đừng, việc này tự ngươi quyết định đi.”

“Tiểu Bạch ca, ngươi có thể ra quyết định.”

“Không, đây là chuyện riêng của ngươi, tự ngươi quyết định đi.”

La Tâm ra sức nháy mắt với Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch trừng mắt nhìn La Tâm, đây là có ý gì?

La Tâm cũng rất bất đắc dĩ, nếu nàng giết Sâm La.

Nhìn tư thế của đại ca và nhị ca của mình, rất có thể sẽ khẳng khái chịu chết.

Nàng có thể làm gì bây giờ? Chẳng lẽ mặc kệ đại ca, nhị ca sao?

“La Tâm, nếu như ngươi đã đồng ý, thì ta giao Sâm La cho hắn nhé?”

La Tâm lạnh lùng nhìn Sâm La: “Sớm muộn gì ngươi cũng phải chết trên tay ta.”

Thư Tiểu Bạch nhìn La Tâm, muốn báo thù thì trực tiếp một chút.

Lo trước lo sau làm cái gì.

Thư Tiểu Bạch nhảy lên lưng Đại Đầu.

La Tâm đang muốn theo sau, đột nhiên dừng bước lại nhìn về phía các học viên.

“Ai là Vương Bằng?”

Bình Luận (0)
Comment