Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 119 - Chương 120 - Biệt Đội Báo Thù Đổi Tính Rồi Sao?

Chương 120 - Biệt đội báo thù đổi tính rồi sao?
Chương 120 - Biệt đội báo thù đổi tính rồi sao?

Vương Bằng vẫn luôn trốn ở sau đám học viên.

Hắn tưởng mình đã thoát được một kiếp.

Không nghĩ đến, trước khi La Tâm đi vẫn gọi tên hắn.

La Tâm đã nghe nói qua về những tao ngộ của Lý Thục Vân.

Cũng đem cái tên Vương Bằng này ghi nhớ trong tròng.

Nếu đại thù của mình tạm thời chưa thể báo.

Vậy thì đưa một phần quà tặng cho chị em tốt của mình cũng được.

Vương Bằng vẫn trốn sau đám học viên.

La Tâm nheo mắt nhìn đám học viên.

Cơ bản nàng đã xác định được ai là Vương Bằng.

Nhưng nàng ko vội vàng ra tay mà lạnh lùng nói: “Nếu các ngươi ko giao Vương Bằng ra đây, thì các ngươi đều sẽ chết.”

Lúc này tất cả học viên đồng thời nhìn về phía Vương Bằng.

Ai cũng ko muốn chết cùng Vương Bằng.

Giờ phút này cả mấy tiểu đệ của Vương Bằng cũng kéo dài khoảng cách với hắn.

“Cứu ta….nghị viên tiên sinh…cứu ta…” Vương Bằng vội vàng chạy về phía Băng Hiền, ho vọng hắn có thể trợ giúp.

Nhưng đúng vào lúc này, móng vuốt của Đại Đầu từ trên trời giáng xuống đập vào trước mặt của Vương Bằng.

Vương Bằng bị dọa sợ ngã ngồi xuống đất.

La Tâm bước từ từ đến trước mặt Vương Bằng, nhe răng cười nhìn hắn: “Những việc ngươi đã là với A Vân, ta sẽ giúp A Vân trả lại cho ngươi.”

“Muốn chết cùng chết!” Vương Bằng quyết tâm, đột nhiên nhảy dựng lên, lấy ra một con dao găm đâm vào ngực La Tâm.

Tất của mọi người nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt đều đại biến.

Thôi xong…nếu như La Tâm mà mất mạng, vậy thì tất cả đều xong.

Nhưng là La Tâm vẫn đứng im ko di chuyển.

Phốc-----

Dao găm đâm vào tim của La Tâm.

“Lão tam!” La Đằng cả kinh kêu lên.

Khuôn mặt Vương Bằng dữ tợn, sau đó lại chuyển sang hoảng hốt.

Bởi vì hắn phát hiện, biểu hiện của La Tâm chưa từng thay đổi.

Vẫn luôn dùng ánh mắt ngạo mạn và lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Bằng.

Tất cả mọi người phát hiện ra một vấn đề.

Cô bé này…ko thấy đau sao?

La Tâm nắm lấy tay Vương Bằng, từ từ rút con dao ra.

Miệng vết thương trên ngực La Tâm chảy ra dòng máu màu xanh lam.

Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn La Tâm.

Rốt cuộc cô bé này là ai? Hay là nói…nàng còn là người ko?

……

La Tâm đem theo Vương Bằng nhảy xuống từ trên lưng Đại Đầu.

Lý Thục Vân thấy La Tâm đem Vương Bằng trờ về.

Vẻ mặt biến hóa liên tục.

Đầu tiên là phẫn nộ, lại xúc động, sau đó dần dần trở nên bình tĩnh.

Vương Bằng lại sợ đến mức mặt cắt ko còn hạt máu.

“Tiểu Tam Nhi, thả hắn về đi.” Lý Thục Vân nói.

La Tâm ngẩn ra: “A Vân, đầu óc ngươi bị nước vào sao? Hay là ngươi thấy thất vọng khi ko tự tay bắt được hắn?”

La Tâm cảm thấy báo thù chính là báo thù.

Nếu có người bắt kẻ thù đem đến trước mặt nàng, thì đó chuyện cực tốt.

Nàng cũng ko có ý nghĩ phải đích thân bắt lấy kẻ thù.

Lý Thục Vân lắc đầu: “Ta cũng ko nghĩ như thế.”

“Thế thì ngươi muốn làm gì?”

Lý Thục Vân khinh bỉ nhìn La Tâm, lại dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Vương Bằng.

Vương Bằng quỳ trên mặt đất, khóc to: “Lý Thục Vân, trước đó đều là lỗi của ta, ta sẽ thay đổi, ta nhất định sẽ thay đổi, hối cải làm người tốt.”

“Đứng lên đi, ta tha thứ cho ngươi.” Lý Thục Vân thản nhiên nói.

Lúc này đừng nói là La Tâm và Thư Tiểu Bạch, chính Vương Bằng cũng ko hiểu.

Thật sự là Lý Thục Vân sẽ tha thứ cho Vương Bằng sao? Đùa sao?

Loại thù này chính là cấp bậc ko đội trời chung.

Lý Thục Vân có thể tha thứ cho Vương Bằng?

“Ngươi …thật sự tha thứ cho ta?” Vương Bằng ko dám tin mà hỏi.

“A Vân, ngươi nghĩ kỹ chưa, loại thù này mà cũng có thể tha thứ? Có phỉa ngươi điên rồi hay ko? Hay là trúng ma pháp gì rồi?” La Tâm nắm lấy hai vai Lý Thục Vân kêu lên.

“Tiểu Tâm Nhi, ngươi nghe ta một lần đi.”

“Không được, ta ko đồng ý!” La Tâm kêu lên.

Dù cho Lý Thục Vân có thể buông tha Vương Bằng, La Tâm cũng tuyệt đối ko bỏ qua cho hắn.

Dù cho chuyện này có một xu tiền quan với La Tâm.

“Thôi được rồi, cứ giam hắn lại trước đi.” Lý Thục Vân thản nhiên nói: “Báo thù, cũng phải có nghi thức.”

La Tâm nhìn Thư Tiểu Bạch, Thư Tiểu Bạch còn có thể nói gì nữa.

Hắn cảm thấy La Tâm và Lý Thục Vân đều có bệnh.

Hai người bọn họ hôm nay đều gặp kẻ thù ko đội trời chung.

Nhưng các nàng đều lực chọn buông tha cho kẻ thù.

Đây là sao?

Đây còn là biệt đội báo thù sao?

La Tâm còn có thể hiểu, đại ca và nhị ca của nàng ngăn cản.

Mặc dù ko biết vì nguyên nhân vì mà muốn ngăn cản nàng báo thù.

Nhưng ít ra cũng có nguyên nhân.

Thư Tiểu Bạch đoán là, La Tâm đã có kế hoạch, sẽ dụng thủ đoạn âm u nào đó để giết Sâm La.

Còn Lý Thục Vân, thật sự để Thư Tiểu Bạch khó hiểu.

“Nha đầu, nghe nhị nha đầu đi, cứ đem tiểu tử này giam lại trước đã.” Thư Tiểu Bạch nói ra: “A Bình và A Nam thế nào rồi?”

Bình Luận (0)
Comment