Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 122 - Chương 123 - Đàm Phán (2)

Chương 123 - Đàm phán (2)
Chương 123 - Đàm phán (2)

Đương nhiên, nếu là người bình thường, chưa chắc bọn họ đã dùng tiền để giải quyết.

Nhưng mà Thư Tiểu Bạch thì ko giống, đắc tội với cấp bậc Một Thành, vậy thì đây là phương pháp giải quyết tốt nhất.

Nhưng thái độ của Lão Cừu bây giờ, lại làm bọn họ lo lắng.

“Ông chủ của ta dự định xây một cái học viện, chúng ta muốn một khối đất.”

Mắt sáu nghị viên đều lóe lên một đạo ánh sáng.

“Nội dung dậy học là?”

“Hệ thống lực lượng mới, ma pháp.” Lão Cừu nói.

Thật sự là hệ thống lực lượng mới!

Trước đó bọn họ cũng đã có suy đoán.

Nhưng bây giờ nghe chính miệng lão Cừu thừa nhận, bọn họ vẫn thấy ngạc nhiên và nghi ngờ.

“Còn nữa, các ngươi đã đồng ý bồi thường một dụng cụ bắt chước hoàn cảnh cỡ lớn đúng ko?”

“Đúng vậy, xin yên tâm, chúng ta sẽ chịu tất cả phí tổn.”

“Ý của ông chủ ta là, muốn để dụng cụ bắt chước hoàn cảnh ở trong học viện, cho nên khi các ngươi chế tạo dụng cụ bắt chước hoàn cảnh thì phải cân nhắc đến việc học viện sử dụng nó.”

“Không có vấn đề.”

Bây giờ trong khu an toàn chính là người ít mà đất nhiều.

Đừng nói là một khối đất, coi như một nửa cũng ko có vấn đề.

Lão Cừu kinh ngạc, đám người này đồng ý quá nhanh.

Thoải mái đến mức khiến cho hắn cũng ko biết làm thế nào.

Nếu như quá trình đàm phán dễ dàng như vậy.

Đừng nói là hắn, Thư Tiểu Bạch tự đi cũng được.

Nguyên nhân là vì Thư Tiểu Bạch là cường giả cấp bậc Một Thành sao?

Lão Cừu cảm thấy, trong này còn có nguyên nhân khác.

Xem ra sau khi trở về, cần phải nghiên cứu tình huống của chính phủ tạm thời một chút.

Bởi vì gần đây Lão Cừu chỉ ru rú trong nhà, tin tức trong tay quá ít nên tạm thời ko biết đám người đang có ý gì.

Còn nữa, cái chính phủ tạm thời cũng quá giài đi.

Bồi thường một tỷ bạch tinh tệ còn chưa nói.

Bồi thường một khối đất cũng có lí do.

Nhưng cái dụng cụ bắt chước hoàn cảnh này, trước ko nói đến giá tiền.

Chỉ nói đến mời người đến Thái Dung thành để chế tạo, phải có mặt mũi lớn cỡ nào mới có thể làm được.

“Tiên sinh, ta muốn mời ngài trở thành một nghị viên của chính phủ.” Băng Hiền thành khẩn nhìn Thư Tiểu Bạch.

“Xin lỗi, ta thay ông chủ của ta từ chối lời mời này.”

Không chờ Thư Tiểu Bạch mở miệng, Lão Cừu đã đi trước một bước từ chối.

Với trình độ chính trị của Thư Tiểu Bạch.

Nếu như để hắn tham gia vào chính trị, chỉ sợ ba ngày sau liền bị người ta thăm dò ra hắn mặt quần lót màu gì.

Tính cách và năng lực của Thư Tiểu Bạch đều ko thích hợp tham gia chính trị.

“Vậy lập trường của học viện là gì?” Băng Hiền hỏi.

“Trung lập.” Lão Cừu trả lời.

Hắn tuyệt đối sẽ ko để cho Thư Tiểu Bạch đứng ở phe chính phủ tạm thời.

Nếu ko tham dự chính trị, vậy thì cũng ko cần lựa chọn trận doanh.

Mà Thư Tiểu Bạch có tư cách đứng ở trung lập.

Bất kỳ một cái hệ thống chính trị nào quản lý Thái Dung thành, đều sẽ ko làm khó một vị cường giả cấp bậc Một Thành.

Sắc mặt sáu vị nghị viên đều khó coi.

Băng Hiền nói ra: “Tiên sinh, chúng ta có thể nói chuyện riêng ko?”

“Không cần, Lão Cừu là thân tín của ta, có chuyện gì nói ở đây cũng được.” Thư Tiểu Bạch tỏ thái độ.

Hắn thì biết cái gì mà nói, ko có lão Cừu, đoán chừng đã bị người ta bán đi cũng ko biết.

“Ông chủ của ta ko thích những việc rườm rà kia, cho nên bình thường những việc này đều là ta phụ trách xử lý, mà nếu để cho hắn cảm thấy phiền phức, ông chủ của ta sẽ trực tiếp dùng vũ lực giải quyết vấn đề.”

Lão Cừu trực tiếp thiết lập tính cách cho Thư Tiểu Bạch, chính là một người tàn bạo lãnh khốc vô tình.

Ngươi dám giở trò với ta, ta trực tiếp nện một quả cầu lửa lên mặt ngươi.

Trên thực tế, Lão Cừu cũng chỉ xem như là một người khôn khéo mà thôi.

Hắn cũng ko phải là người làm chính trị.

Cho nên phương pháp tốt nhất chính là khiến cho đối phương ko dám vượt qua giới hạn.

Ko dám tùy tiện dò xét Thư Tiểu Bạch.

Đối với việc này các nghị viên ko hài lòng lắm.

Mong muốn của bọn hắn rất đơn giản, chính là kéo Thư Tiểu Bạch lên chiếc thuyền của bọn hắn.

Thư Tiểu Bạch ko lên thuyền, bọn hắn lấy gì đối kháng với Bạch Quỳnh hội?

“Tiên sinh, ta hy vọng khi Thái Dung thành gặp phải nguy hiểm ko thể chống cự, ngươi có thể đứng ra.” Băng Hiền nói.

Nói là Thái Dung thành, ko bằng nói là chính phủ tạm thời của bọn hắn.

Mà chính phủ tạm thời có thể gặp nguy hiểm gì ko thể chống cự?

Còn ko phải là uy hiếp của Bạch Quỳnh hội sao.

“Ta lập lại một lần nữa, lập trường của ông chủ ta chỉ là trung lập.”

“Nếu như Bạch Quỳnh hội muốn chiếm lấy vật đó thì sao?” Băng Hiền hỏi.

Thư Tiểu Bạch nhìn về phía Lão Cừu, vật đó là cái gì?

Mặt mũi lão Cừu cũng tràn đầy dấu chấm hỏi, vật đó là cái gì?

Nhưng mà hắn vẫn ko biểu hiện ra ngoài.

“Đồ vật mà ông chủ ta muốn, ko ai có thể cướp đi, ai dám thò tay ra, người đó phải chuẩn bị tinh thần bị chém đứt tay.”

Bình Luận (0)
Comment