“Tình huống vừa rồi là sao?”
“Đây là năng lực của hắn sao?”
“Có thể khống chế nước? Cũng ko có nhiều người có năng lực này.”
“Quả nhiên vẫn chủ quan, phải giải quyết sớm hơn mới phải.”
“Không sao, năng lực của hắn nhìn như kinh khủng, nhưng lực sát thương chỉ có hạn.”
“Mà thời gian thi triển quá dài, lần đầu tiên ko giải quyết được chúng ta thì hắn đã ko còn cơ hội.”
Mấy người trao đổi với nhau, mặc kệ Chu Cần có nghe được hay ko.
Hô hấp của Chu Cần dần dần bình ổn trở lại.
Dĩ nhiên hắn nghe thấy mấy người này nói chuyện.
Mình có thể tin tưởng ma pháp ko?
Cho dù đến bây giờ, Chu Cần vẫn ko thể tin được.
Thử một chút xem sao!
Ma lực ở trên người Chu Cần bất đầu khuếch tán ra.
Mười cái sinh vật hình người xuất hiện.
Những sinh vật hình người này được tạo thành từ nước, hay nói đúng hơn là được tạo thành từ nguyên tố thủy.
Chỉ có nửa thân trên, ko có mặt mũi, trên người đang phát tán ra khí tức nguy hiểm.
Chu Cần nhìn về phía những nguyên tố thủy hình người, đây là mình chế tạo ra sao?
Hắn cảm giác được, những nguyên tố thủy hình người này tâm ý tương thông với hắn.
Chúng nó tựa như là tay chân của mình vậy.
Nhưng người kia nhìn thấy tình cảnh quái dị này cũng có chút bất an.
“Lên! Giết hắn.”
Ngay khi đám người kia phát động công kích thì nguyên tố thủy hình người cũng đồng thời phát động phản kích.
Ngay sau đó, những nguyên tố thủy hình người này bắt đầu thả ra các loại ma pháp như Thủy Tiễn, Thủy Cầu, Thủy Sang(nước xiết).
Ko thể ko nói, lực sát thương của ba loại ma pháp này có chút ko đủ.
Nhưng cũng có thể đánh cho đám người này cảm thấy đau đớn.
“Không được, những vật này kỳ quái vô cùng, hoàn toàn ko có cách nào áp sát.”
Nếu như nguyên tố thủy hình người chỉ có một hai cái thì uy hiếp cũng ko lớn.
Nhưng mà có hơn mười nguyên tố thủy hình người, chúng lại có tốc độ phóng thích ma pháp rất nhanh.
Thậm chí nhanh hơn rất nhiều so với Chu Cần.
Chỉ cần khẽ động tay đã có thể lập tức phóng ra ma pháp.
Lực sát thương của Thủy Tiễn, Thủy Cầu thì ko nói.
Nhưng nếu bị Thủy Sang đánh trúng thì cảm giác như bị xe đâm vào vậy.
Chu Cần cũng ko biết, Thư Tiểu Bạch đã dùng Thủy Sang để đánh trọng thương Sâm La.
Đương nhiên, Thủy Sang của Thư Tiểu Bạch và Thủy Sang của nguyên tố thủy hình người là hai chuyện khác nhau.
Chu Cần cảm thấy mình sử dụng ma pháp quá kém, ko thể sử dụng tùy tâm sở dục.
Thậm chí còn ko bằng nguyên tố hình người tự do phát huy.
Chu Cần biết, nguyên nhân là vì trước kia hắn học tập ma pháp cũng chỉ vì học tập mà thôi.
Từ xưa đến nay hắn chưa từng coi ma pháp là một năng lực để chiến đấu.
Mà chỉ coi ma pháp là một nhiệm vụ mà Thư Tiểu Bạch giao cho hắn.
Học xong ma pháp thì hắn liền bỏ qua, ko chăm chú luyện tập nữa.
Học được và ứng dụng vào thực tế là hai chuyện khác nhau.
Rõ ràng trong đầu hắn có ko ít ma pháp.
Nhưng mà nước đến chân thì lại do dự ko biết dùng loại ma pháp nào để giải quyết.
“Năng lực khống chế nước của hắn tuy nguy hiểm, nhưng ko phải hoàn toàn ko có cách nào, chúng ta xếp thành một hàng thẳng, người đầu tiên ko ngăn được thì tránh sang, chỉ cần có thể áp sát thì hắn chắc chắn phải chết.”
Chu Cần nghe được những người này đối thoại, trong lòng hơi hồi hộp một chút.
Theo bản năng khuếch tán ma lực.
Ra đi, Thủy Triều Giả! (giả=người)
Trong chớp mắt, Chu Cần mất hết sức lực mà quỳ xuống.
Đến muội muội nằm trong ngực cũng sắp ôm ko nổi.
“Cơ hội tốt, thân thể của hắn xảy ra vấn đề.”
Đám người ko nghi ngờ gì, lập tức định xông lên.
Nhưng mà đột nhiên mặt nước sau lưng Chu Cần dâng lên cao mấy chục mét.
Tựa như bị một cỗ sức mạnh vô hình nâng lên.
Sau đó, nước trong hồ ngưng tụ lại thành một người khổng lồ.
Thủy Triều Giả, hàng lâm!
Tất cả mọi người đờ đẫn nhìn Thủy Triều Giả, trên mặt tràn ngập vẻ ko tin nổi.
Thủy Triều Giả duỗi tay nắm lấy Chu Cần đặt lên bờ vai của mình.
Dường như nó có ý thức của mình, ko cần Chu Cần khống chế.
Chu Cần ở trên cao nhìn xuống đám người phía dưới.
“Tiêu diệt bọn chúng!”
Bàn tay to lớn của Thủy Triều Giả nhắm vào mười mấy người kia.
Chớp mắt, xung quanh xuất hiện dầy đặc Thủy Tiễn, số lượng phải có hàng ngàn cái, để cho người ta thấy tê dại cả da đầu.
Tròng mắt của Chu Cần xuýt rớt xuống.
Nguyên lý của Thủy Triều Giả và nguyên tố thủy hình người ko khác nhau lắm.
Nhưng ma lực tiêu hao lại cách nhau đến mấy trăm lần.
Trong nháy mắt ma lực của Chu Cần đã thấy đáy, còn tinh thần lực thì trở nên cực kỳ ko ổn định.
Thực ra Chu Cần còn chưa nắm giữ được ma pháp này, vừa ra vì quá khẩn trương mà thi triển ra.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn thi triển thành công ma pháp này.
Lúc này, đám người kia đã sợ tè ra quần.
“Chay…”
Sự khủng bố của Thủy Triều Giả đã đánh tan dũng khí và chiến ý của họ.
Nếu như chỉ là những nguyên tố thủy hình người giống như lúc nãy, thì họ tự nhận có thể chống đỡ một chút.
Nhưng cái Thủy Triều Giả này thì thật sự ko có cách nào đánh.
Vừa ra tay chính là chiêu thức lớn full screen, còn đánh cái rắm gì nữa.
Lúc này, ma pháp của Thủy Triều Giả cũng đã được phát động.
Vù vù vù----
Thủy Tiễn giáng xuống như mưa.
Mặt đất bị bắn thủng hơn trăm lỗ.
Còn hơn mười người kia, thân thể của họ ko phải đao thương bất nhập.
Đỡ mấy phát thì ko có vấn đề, mười mấy phát thì chắc sẽ bị thương.
Nhưng mà trăm phát, ngàn phát thì đã ko phải là chuyện có đỡ được hay ko nữa.
Mà chính là có còn toàn thây hay ko.
Sự thật đã chứng minh, đám người kia chỉ trong khoảnh khắc đã biến thành những mảnh vụn.
Sau đó Thủy Triều Giả cũng sụp đổ, Chu Cần cũng rơi xuống nước.
Mặc dù Chu Cần rơi từ trên cao xuống bị thương một chút, nhưng ý thức của hắn lại hết sức tỉnh táo.
Vội vàng khống chế dòng nước đưa hắn và muội muội lên bờ.
Lúc này hắn đã mệt đến mức ko muốn đứng lên.
Thể lực, ma lực, tinh thần lực đều cạn kiệt.
Nhưng trong đầu Chu Cần bây giờ chỉ có ma pháp, ma pháp và ma pháp.
Thật kỳ diệu, thật thần kỳ.
Đây mới là bộ mặt thật của ma pháp sao?
An Nam và Mộc Kiến Bình ko có lừa mình.
Nếu như họ đối mặt với cục diện như này, có lẽ họ sẽ làm tốt hơn so với mình.