Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 140 - Chương 141 - Cống Thoát Nước (7)

Chương 141 - Cống thoát nước (7)
Chương 141 - Cống thoát nước (7)

Tuy nói Lâm Tố bỏ bê tu luyện Rokushiki(lục thức), nhưng vẫn biết chút ít.

Đối phó với đám người trong nhà thì có hơi quá sức.

Nhưng đối phó đám Thực Đạo Giả này thì ko có chút áp lực nào.

Đám Thực Đạo Giả này có sức mạnh và tốc độ vượt xa người bình thường.

Nhưng chúng chỉ biết xông lên phía trước như những con dã thú đang điên cuồng.

Cho nên đối phó với bọn chúng cũng ko quá khó khăn.

Lâm Tố dễ dàng chém giết hết tất mười tênguyên tốhực Đạo Giả cản đường.

“Vừa rồi chúng ta bị đám gà con này truy đuổi mà phải chạy trối chết sao?” Lâm Tố quay đầu nhìn về phía Lão Vu.

Lão Vu tức giận suýt hộc máu, sao ngươi ko dùng chiêu này từ sớm đi.

“Ta cũng ko biết đám Thực Đạo Giả này lại sợ chiêu này.”

Đối với hắn mà nói hai thanh Đại Bảo Kiếm quá đơn giản.

“Ngươi còn tiếp tục chiến đấu được ko?” lão Vu hỏi.

“Sao thế?”

“Còn sao nữa, đi vào tiêu diệt toàn bộ đám Thực Đạo Giả chứ sao.”

Lão Khâu vội vàng nói: “Trong này phải có hơn một nghìn Thực Đạo Giả, các ngươi muốn đi vào tìm chết à?”

“Hơn một nghìn mà thôi, chỉ cần vài phút là ta có thể giải quyết.” giờ phút này Lâm Tố tràn đầy tự tin, đám Thực Đạo Giả này chỉ là cái rắm.

“Đây chính là hơn một nghìn Thực Đạo Giả, ngươi chắc chắn là mình ko đi chịu chết chứ?”

“Yên tâm, ta còn có đại chiêu chưa sử dụng.” Lâm Tố nói.

“Ngươi chắc chắn ko có vấn đề?”

“Ta ko có ý định đi tìm chết.”

Lâm Tố và Lão Khâu đều tràn đầy tự tin.

Nếu mà tính ra thì Lão Khâu cũng coi như là địa đầu xà ở chỗ này.

Lúc trước bỏ chạy đúng là ko tốt lắm cho nên sau khi nhận được lời cam đoan của Lâm Tố thì hắn dự định làm hướng dẫn viên du lịch một lần.

……

“Chủ nhân, bộ giáp ngươi mới chế tạo đâu rồi? Vì sao ko mặc? Có phải vì quá xấu nên ko dám mặc đúng ko?”

Từ khi Đại Đầu mặc vào bộ giáp Burning thì chưa từng cởi ra.

Hắn rất yêu thích bộ giáp Burning này, mà bộ giáp này còn có thể hấp thu được lửa mà hắn phun ra, cho nên mỗi ngày hắn đều nôn mấy ngụm lửa lên bộ giáp.

“Ngươi muốn chiêm ngưỡng bộ giáp Hắc Ám Kỵ Sĩ của ta à?”

Thư Tiểu Bạch giơ tay phải lên, trên đỉnh đầu của Thư Tiểu Bạch xuất hiện một ma pháp trận màu đen.

Sau đó ma pháp trận rơi xuống một luồng ánh sáng màu đen, luồng ánh sáng rơi đúng vào trên người của Thư Tiểu Bạch.

Keng----

Âm thanh kim loại va chạm vào nhau vang lên.

Trên bờ vai của Thư Tiểu Bạch hiện ra một miếng giáp vai màu đen.

Đại Đầu lộ vẻ ngạc nhiên.

Ma pháp của Thư Tiểu Bạch vẫn tiếp tục.

Từ ma pháp trận màu đen ko ngừng rơi xuống các linh kiện, hơn nữa còn tự động lắp ráp ở trên người của Thư Tiểu Bạch.

Đến khi một miếng giáp cuối cùng rơi xuống, trên người của Thư Tiểu Bạch lóe lên một vầng sáng màu đen.

Vù-----

Từ ma pháp trận màu đen lại rơi xuống một đạo ánh sáng màu đen nữa.

Một thanh kiếm từ trên trời giáng xuống, rơi xuống trước mặt Thư Tiểu Bạch.

Chỉ một lát, Đại Đầu đã cảm thấy bộ giáp Burning của mình ko còn thơm nữa.

“Chủ nhân, vì sao giáp của ngươi có thể thu lại phóng ra, mà của ta thì mỗi ngày đều phải mặc ở trên người?”

Thư Tiểu Bạch trợn mắt: “Nói nhảm, bộ giáp của ngươi có chỗ cất giấu ko? Chẳng nhẽ giấu trong đũng quần của ngươi?”

Bộ giáp này của Thư Tiểu Bạch được cất ở trong không gian Hắc Ám.

Nhưng bộ giáp Burning của Đại Đầu thì ko có chỗ cất giấu.

Thư Tiểu Bạch cũng ko có cách nào, hiện tại hắn còn chưa nắm giữ được ma pháp Không Gian.

Đừng nói là nắm giữ, sờ còn sờ ko được.

Cho nên Thư Tiểu Bạch cũng ko có cách nào.

Nhưng mà Đại Đầu thì ko quan tâm nhiều như vậy.

Khi Thư Tiểu Bạch triệu hoán bộ giáp Kỵ Sĩ Hắc Ám, mặc kệ là động tác triệu hoán hay là động tác mặc vào, đều tương đối soái.

Nếu như Đại Đầu có thể mặc được bộ giáp này thì cũng thôi.

Nhưng mấu chốt của vấn đề là hắn ko mặc được.

Nguyên tố Hắc Ám ko khác gì axit sunfuric đối với Đại Đầu.

“Ta cũng muốn, ta muốn ngay bây giờ….” Đại Đầu lăn lộn trên mặt đất để ăn vạ.

Thư Tiểu Bạch vỗ trán, ngươi ko học sự thành thục của lão Cừu, hay sự lãnh khốc của Lý Thục Vân, nếu ko thì học âm lãnh của La Tâm cũng được.

Vì sao lại phải học lăn lộn khóc lóc om xòm của Chu Di tiểu muội muội.

Ngươi có thể nghiêm chỉnh một chút ko, dù sao ngươi cũng là Cự Long mạnh nhất.

“Muốn rèn áo giáp mạnh hơn thì phải đi thu thập tài liệu, giai đoạn hiện tại chỉ có đến thế mà thôi.”

“Tài liệu gì?”

Thư Tiểu Bạch suy nghĩ, để cho Đại Đầu học được luyện kim thì quá ko thực tế.

Nhưng có thể dạy cho hắn biết phân biệt tài liệu luyện kim.

Như vậy thì có thể để cho hắn giúp mình đi thu thập tài liệu luyện kim.

“Hôm khác ta sẽ dạy ngươi.”

Đúng lúc này, trên trời bay xuống một con chim đỏ(Hồng Điểu).

Cái đầu của con chim này to ko khác gì với gia cầm.

Thư Tiểu Bạch nhớ đây là Ngự Sủng của lão Vu.

Lúc này, Hồng Điểu phát ra một tin tức bằng tinh thần lực.

Cạc cạc…. tiếng kêu này thật sự quá khó nghe.

“Lão sư, cứu mạng, cống thoát nước.”

Hả? Lão Vu cầu cứu.

“Ngao ngao….lại có chuyện vui.” Đại Đầu kích động kêu lên.

“Chuyện vui cái rắm, ngươi chui vào được cống thoát nước ko?” Thư Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Đại Đầu.

“Ta muốn đi.”

“Đi cái rắm, ngươi muốn thành đồ hộp sao?”

Bình Luận (0)
Comment