Cuối cùng thì Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu cũng có thể thở phào một hơi.
Thư Tiểu Bạch cảm thấy chúng đuổi giết mình và Đại Đầu là vì ma lực trên người của họ.
Mà tinh hoa trong máu thịt của chúng lại hơn xa Đại Đầu.
Thư Tiểu Bạch phát hiện, chỉ mới tắm chút máu này mà các thuộc tính cơ bản của hắn đã được tăng lên mấy chục điểm.
Mặc dù so với 1 vạn điểm thì ko đáng nhắc đến.
Nhưng đây là lần đầu tiên điểm thuộc tính cơ bản tăng lên sau khi Thư Tiểu Bạch đạt đến mức 1 vạn điểm.
Kể cả Đại Đầu cũng cảm nhận được lực lượng được ẩn chứa trong cơn mưa máu này.
Hai người liếc nhìn nhau rồi lao đến thi thể của hai con thú to lớn.
Đại Đầu trực tiếp há miệng ăn, ăn chính là biện pháp duy nhất của hắn.
Còn Thư Tiểu Bạch thì bắt đầu hấp thu tinh hoa ẩn chứa trong máu thịt.
Chỉ trong thời gian nửa tiếng mà các thuộc tính cơ bản của Thư Tiểu Bạch tăng lên 300 điểm.
Thư Tiểu Bạch liền thử đả thông hai mạch Nhâm Đốc.
Sau khi thử một lần thì Thư Tiểu Bạch cảm thấy hai mạch Nhâm Đốc đã buông lỏng ra một chút.
Dù ko thành công nhưng Thư Tiểu Bạch cũng đã thấy được hy vọng.
Rống-----
Đại Đầu phát ra tiếng rống vui mừng.
Thư Tiểu Bạch cũng ko rảnh rỗi, tiếp tục hấp thu tinh hoa trong máu thịt.
Ba ngày trôi qua, thuộc tính cơ bản của Thư Tiểu Bạch đã lên đến 12000 điểm.
Đại Đầu thì trở nên to lớn gấp hai lần.
Thân thể 20m đã biến thành thân thể 40m, cân nặng tăng lên gấp ba bốn lần.
Bộ giáp Burning cũng đã bị rách ra.
Mà thi thể của hai con thú to lớn cũng đưa đến rất nhiều những con thú khổng lồ khác đi đến.
Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu chỉ có thể từ bỏ hai cái thi thể này.
“Đại Đầu, ngươi đi ra dạo một vòng, dẫn theo một con nữa về đây, đêm nay chúng ta có thêm đồ ăn.”
“Chủ nhân, ta cảm thấy ngươi đi thì sẽ có hiệu quả tốt hơn, rõ ràng là chúng đến vì ma lực của ngươi.”
“Thân hình của ta nhỏ, dễ ẩn nấp, chờ khi ngươi về ta có thể cho nó một kích chết luôn. Thân hình của ngươi quá lớn, rất khó che giấu, coi như ta dẫn về được thì ngươi cũng ko đánh lén được, đúng ko?”
“Không đúng.” Đại Đầu ko chút do dự phủ quyết: “Chủ nhân, ta cũng có thể giết chúng bằng một chiêu.”
“Ma pháp mà ngươi dùng là do ta sáng tạo ra, ngươi biết ta đều biết.”
Thư Tiểu Bạch và Đại Đầu mặt lớn trừng mắt nhỏ, ko ai thuyết phục được ai.
“Ngươi có muốn bộ giáp mới hay ko?”
“Chủ nhân, ngươi nhìn ta bây giờ còn cần áo giáp hay sao?”
Thư Tiểu Bạch tức đến lệch mũi: “Ngươi nhớ lời nói này đấy, đã thế thì chúng ta tự mình chơi, ma lực của ta nhiều hơn ngươi, ít nhất cũng có thể tìm cơ hội giết được vài con, đến lúc đó ngươi đừng đến tìm ta.”
Rốt cuộc thì Đại Đầu cũng phải chịu thua.
Ma lực của hắn chỉ có khoảng mười mấy vạn, sử dụng ba phất cột lửa thì sẽ thấy đáy.
Đừng thấy bọn họ giải quyết hai con thú khổng lồ đó đơn giản như vậy mà nhầm.
Không phải trận chiến nào cũng có thể dùng một phát là giải quyết được.
Đặc biệt là ở cái thế giới nguy hiểm trùng trùng này, ai biết được có tồn tại nào đó còn kinh khủng hơn hay ko.
Mấu chốt nhất là Đại Đầu ko muốn sinh sống ở thế giới này.
Hắn ko thể nào làm mưa làm gió ở thế giới này được.
Muốn trở về vẫn phải dựa vào Thư Tiểu Bạch.
Mỗi ngày Thư Tiểu Bạch đều đang suy nghĩ biện pháp để trở về.
“Ta đi, ta đi luôn đây.” Đại Đầu bất đắc dĩ nhận lời.
……
“Đại ca, người đó chết chưa?”
“Chết rồi.” Vương Hợi trả lời.
“Đại ca, khi nào thì ngươi đi cứu Vương Hà?”
“Không rảnh, tự ngươi đi đi.” Vương Hợi nói.
“Đại ca, ngươi ko thể làm như thế, bây giờ Vương Hà vẫn còn trong tay đám người kia.”
“Ta ko rảnh, cầm đủ đồ rồi thì chúng ta đi thôi.” Vương Hợi thúc giục đám ngươi bên cạnh.
“Đại ca, ngươi ko muốn biết vị trí của Kim Tinh nữa à?”
“Ngươi cho rằng bây giờ còn cần ngươi nói sao?” Vương Hợi cười lạnh nói.
Khi cột ánh sáng màu vàng kim đó xuất hiện thì Vương phu nhân đã ko còn bất cứ giá trị nào nữa rồi.
Lần này Vương Hợi trở về, chẳng qua chỉ để lấy dụng cụ và thiết bị mà thôi.
“Đại ca….Vương Hà là em ruột của ngươi đó.”
“Cút đi…” Vương Hợi tát cho Vương phu nhân một cái vào mặt.
Trong Vương gia thì làm gì có tình nghĩa anh em nào, chỉ có lợi ích đứng đầu mà thôi.
Vương Hợi dẫn theo người đi vào khu vực xuất hiện cột sáng màu vàng kim.
Đập vào mắt chính là một lỗ thủng cực kỳ khổng lồ trên mặt đất.
Tất cả những kiến trúc trên đó đều biến mất ko còn gì cả.
Không biết cái hang khổng lồ này được cái gì tạo ra.
Lúc này ở rìa hang đã tụ tập ko ít người.
Khi Vương Hợi chú ý bọn họ thì họ cũng đang quan sát đám người Vương Hợi.
“Tiên sinh, dẫn đầu đám người đó là Vương Hợi của Vương gia, mấy người bên cạnh hắn đều là cường giả cấp Nửa Thành có tiếng.”
Giờ phút này Băng Hiền cũng dẫn theo một đám người đứng ở đó.
Chỉ là sắc mặt của hắn ko hề vui vẻ.