Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 179 - Chương 180 - Đến Cửa Tìm Chồng (2)

Chương 180 - Đến cửa tìm chồng (2)
Chương 180 - Đến cửa tìm chồng (2)

Nữ Vương thấy đám người Lão Vu ko nói đạo lý, tức giận suýt phun máu.

“Nhân loại, ngươi đi ra đây!” Nữ Vương hét to.

“Ngươi có thấy nàng giống như bị Tiểu Bạch ca bội tình bạc nghĩa ko?” La Tâm nói nhỏ với Lý Thục Vân bên cạnh.

“Ta cũng cảm thấy như vậy.” Lý Thục Vân gật đầu nói.

Lúc này, Lão Cừu ngồi trên chiếc xe lăn biết phát nhạc đi lên phía trước.

“Ngươi là Nữ Vương của Người Siêu Phàm đúng ko?”

“Ngươi là ai?”

“Tiểu Bạch đã nói chuyện của ngươi cho ta biết, chúng ta có thế nói chuyện ko?”

“Không có thời gian, nếu như lại kéo dài thì Nguyên sẽ thôn phệ hết tất cả người sống trong khu an toàn, cứ như vậy thì các ngươi đều phải chết.”

“Nếu như ko muốn nói chuyện thì mời trở về đi.” Lão Cừu thản nhiên nói.

Thư Tiểu Bạch đã nói với hắn Nữ Vương này nguy hiểm đến mức nào.

Hắn cũng ko dám nói nhiều, bây giờ đại ca cầm đầu của họ ko có ở trong học viện Ma Pháp.

Nữ Vương nắm chặt nấm đấm, lạnh lùng nhìn Lão Cừu.

Sau đó nàng thở hắt ra: “Ngươi muốn nói chuyện gì?”

Xe lăn di chuyển, Lão Cừu nói ra: “Đi theo ta.”

“Lão Cừu, ta đi với ngươi.” Lâm Tố nói ra: “Nếu như nàng dám làm gì thì ta vài phút là có thể cắt nàng ra bã.”

“Không cần, nàng sẽ ko làm ta bị thương.” Lão Cừu lắc đầu.

“Theo ta thì nữ nhân này đã mang thai con của Tiểu Bạch ca rồi.”

“Nhìn qua thì ko giống lắm….gu của Tiểu Bạch ca mặn như vậy à?”

Hai người nhiều chuyện bắt đầu ríu rít bàn luận.

“Quá nửa là thật, nếu ko thì sao Lão Cừu phải tránh chúng ta?”

Trong mắt các nàng thì Lão Cừu giống như phụ huynh của họ vậy.

Tồn tại như là người cha ở trong nhà.

Ngoại trừ việc chiến đấu ra thì cái gì hắn cũng quản.

Nếu như Nữ Vương là kẻ địch thì căn bản ko đến lượt Lão Cừu ra sân.

Nhưng mà bây giờ Lão Cừu lại muốn nói chuyện với Nữ Vương một mình.

Khả năng lớn nhất là chuyện có quan hệ đến cưới hỏi của Thư Tiểu Bạch.

“Nữ Vương bệ hạ, bây giờ thân thể chính của ngươi đang ở chỗ này đúng ko?” Lão Cừu một câu đã điểm trúng điểm yếu của Nữ Vương.

Nữ Vương lạnh lùng nhìn Lão Cừu: “Thủ lĩnh của các ngươi ko ở đây?”

Nếu như Thư Tiểu Bạch ở đây thì việc đầu tiên hắn làm chính là giết chết mình.

“Đúng là hắn ko ở chỗ này, hắn có kế hoạch của hắn.”

Có kế hoạch cái rắm, người khác ko hiểu rõ Thư Tiểu Bạch nhưng mà Lão Cừu thì hiểu rất rõ.

Cái đầu của Thư Tiểu Bạch nghĩ được ngày kia ăn gì đã là ko tồi rồi, làm sao có thể có kế hoạch gì.

“Rốt cuộc thì hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn ko biết bỏ mặc Nguyên trưởng thành là một hành vi tự sát sao?”

“Nữ Vương bệ hạ, ngươi quá coi thương hắn rồi.” Lão Cừu nói như thật.

“Là hắn quá coi thường Nguyên, sự đáng sợ Nguyên ko phải là nhân loại có thể tưởng tượng được.”

“Không, hắn hiểu, hắn hiểu rõ hơn bất cứ người nào.” Lão Cừu nói.

“Vậy đến cùng hắn muốn làm gì? Nếu hắn đã biết Nguyên đáng sợ thì vì sao ko tiêu diệt Nguyên trước khi Nguyên trưởng thành?”

“Phương thức tư duy của nhân loại rất phức tạp, nhưng cũng khó tránh khỏi có chỗ sơ sót.” Lão Cừu nói.

“Ồ? Ý ngươi là kế hoạch của hắn có vấn đề sao?”

“Đúng vậy, chúng ta chính là sơ sót của hắn, so sót của hắn dẫn đến việc chúng ta bị lâm vào trong hiểm cảnh.”

“Cái này cũng tính là sơ sót?”

“Tình cảm và mối quan hệ của nhân loại phức tạp hơn so với ngươi nghĩ nhiều.”

“Rốt cuộc thì ngươi muốn nói điều gì?”

Rõ ràng Nữ Vương ko thể nào hiểu được tình cảm trong miệng Lão Cừu vừa nói là đồ vật gì.

“Ta vừa mới liên lạc với Tiểu Bạch, hắn đoán được ngươi sẽ đến đây tìm hắn.”

“Thì sao?”

“Cho nên hắn muốn làm một giao dịch với ngươi.”

“Giao dịch gì?”

“Ngươi sẽ phụ trách bảo vệ chúng ta.”

“Ha ha…nhân loại, ngươi đang nói đùa với ta à? Hay là đầu óc của thủ lĩnh các ngươi đã hỏng rồi?”

“Ngươi muốn Kim Tinh đúng ko?” Lão Cừu nói ra: “Mục đích của ngươi là để cho Thư Tiểu Bạch và Nguyên lưỡng bại câu thương, rồi ngươi có thể ngư ông đắc lợi, ta nói đúng chứ?”

Tiếng cười của Nữ Vương dừng lại, vẻ mặt âm trầm nhìn lão Cừu.

“Kế hoạch quá đơn giản, căn bản ko có tính khả thi.” Lão Cừu nói ra: “Thế cục đang thay đổi, ý nghĩ của người cũng đang biến hóa. Thế này đi, nếu như ngươi đồng ý giao dịch này thì ngươi sẽ có được điều kiện cơ sở để kết minh với Thư Tiểu Bạch.”

“Các ngươi sẽ giao Kim Tinh cho ta?”

“Không đơn giản như vậy, nếu là giao dịch thì ngươi phải trả một cái giá ngang nhau.”

“Ta bảo vệ các ngươi vẫn chưa đủ sao?”

“Không đủ, bảo vệ chúng ta chỉ là một thái độ, mà ko phải điều kiện giao dịch.”

“Ta cần bỏ ra thứ gì?”

“Ngươi có thể trả cái giá nào?”

“Việc này….” trong nhất thời Nữ Vương ko biết trả lời như thế nào.

“Thế này đi, chúng ta ko nói chuyện Kim Tinh nữa. Chúng ta nói đến thứ mà ngươi rất muốn có đi, ví dụ như cách khống chế loại sức mạnh đó chẳng hạn. Chỉ cần ngươi đồng ý điều kiện này thì chờ khi học viện Ma Pháp khai giảng, ngươi có thể dẫn theo Người Siêu Phàm gia nhập học viện Ma Pháp, ngươi thấy điều kiện này thế nào?”

Trong lòng Nữ Vương hơi động, hỏi lại: “Ngươi có thể quyết định chuyện này à?”

“Tiểu Bạch là thủ lĩnh của chúng ta, mà ta lại là gia trưởng của hắn.”

“Thế Kim Tinh….”

“Nữ Vương bệ hạ, giao dịch phải làm từng cái một, ngươi nghĩ quá xa rồi.”

“Vậy…được rồi, ta đồng ý giao dịch này.” Nữ Vương trả lời.

“Đúng rồi, có thể giúp ta đẩy xe lắn được ko, xe lăn của ta hết điện.”

Nữ Vương thở hắt ra, mặc dù rất ko tình nguyện nhưng vẫn cúi thấp người giúp lão Cừu đẩy xe lăn.

Khi hai người một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người.

Lâm Tố lập tức chạy đến hỏi: “Lão Cừu, nàng ko làm gì ngươi chứ?”

“Yên tâm đi, nàng ko phải kẻ địch, ít nhất thì bây giờ ko phải.”

Nữ Vương thì trở lại bên đám Người Siêu Phàm: “Bảo vệ mọi người ở chỗ này, ko để họ chịu bất cứ tổn thương nào.”

“Nữ Vương bệ hạ, việc này…”

“Nghe theo mệnh lệnh của ta là được, hiểu chưa?”

“Tuân lệnh.”

Bình Luận (0)
Comment