Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 192 - Chương 193 - Nhập Học Có Bao Ăn Ở Không?

Chương 193 - Nhập học có bao ăn ở không?
Chương 193 - Nhập học có bao ăn ở không?

“Có lẽ ta ko phải người tốt, nhưng ít nhất ta cũng là người giữ lời hứa, nếu ai trong các ngươi gia nhập học viện Ma Pháp, hoặc là con cháu của các ngươi trở thành một thành viên của học viện Ma Pháp. Vậy thì các ngươi và người nhà của của ngươi sẽ được ta bảo vệ, đây chính là lời hứa của ta, thậm chí nếu như có tai họa xảy ra, các ngươi và gia đình của các ngươi có thể tiến vào trong học viện Ma Pháp để tị nạn.”

“Còn một điểm quan trọng nhất là trong học viện Ma Pháp, các ngươi hoặc con cháu của các ngươi sẽ có khả năng thu hoạch được sức mạnh. Trên thế giới này cái gì quan trọng nhất? Đó chính là sức mạnh, tiền bạc, quyền lực, hay cả nữ nhân, nếu như các ngươi có sức mạnh trong tay thì những thứ đó đều sẽ dễ như trở bàn tay.”

Mặc dù chính Thư Tiểu Bạch vẫn chỉ là một tên ‘độc thân cẩu’, nhưng việc này ko trở ngại hắn vẽ bánh nướng.

Chém gió ai ko biết, nhắm mắt cũng chém được.

“Ta dừng ở đây, tiếp theo là một trận biểu diễn, một cô bé đã bị đám quyền quý hãm hai mất đi cha mẹ, sau khi thu hoạch được sức mạnh, nàng đã cứu rỗi bản thân mình như thế nào? Tất nhiên, các ngươi cũng có thể hiểu là, báo thù.”

Lý Thục Vân leo lên sân khấu mà Thư Tiểu Bạch đã chuẩn bị cho nàng.

Mà một vị khách quý khác thì bị Lâm Tố, An Nam và Mộc Kiến Bình kéo lên lôi đài.

Vương Bằng là nhân vật chính trong trận biểu diễn này, dĩ nhiên là hắn ko thể vắng mặt.

Đã nhóm khách quý đặc biệt thì cũng bị ba ngươi đuổi lên xung quanh lôi đài.

“Đầu tiên ta giới thiệu cho mọi người một chút, nữ thần báo thù của chúng ta, A Vân!! Nàng đã từng là một học sinh của học viện Chiến Tranh, bởi vì thành tích xuất chúng mà bị bạn học Vương Bằng ghen ghét, sau đó cấu kết với giáo viên để hãm hại nàng.”

Thư Tiểu Bạch nói xong thì nhìn về phía một nam nhân khoảng 30 tuổi ở cạnh lôi đài.

Vị giáo viên này rõ ràng vẫn chưa quen với nhân vật của mình bây giờ.

Thư Tiểu Bạch đã học thuộc bản thảo từ sớm, bắt đầu đem số phận bi thảm của A Vân để lại rất sinh động và tàn khốc.

Lúc này, dù cho người chán ghét Thư Tiểu Bạch đến mức nào thì cũng đều rất đồng tình với A Vân.

“Đây chính là lãnh đạo cao tầng của chinh phủ tạm thời, A Vân đã từng tuyệt vọng và bất lực khi đối mặt với bọn họ.” Thư Tiểu Bạch chỉ vào đám người Vương Hà: “Mà bây giờ nàng đã là một thành viên của học viện Ma Pháp, nàng đã từng nhỏ yếu và bất lực. Coi như vì khen thưởng nàng gia nhập học viện Ma Pháp nên ta đã ban cho nàng sức mạnh, sức mạnh để báo thù, sức mạnh để nắm giữ vận mệnh của chính mình.”

A Vân còn ko đợi Thư Tiểu Bạch nói xong đã lao về phía vị giáo viên kia.

“Lý Thục Vân…chờ đã….nghe ta giải thích…”

A Vân đá một cước vào chân trái của vị giáo viên này.

“A…. Lý Thục Vân….ngươi dám….”

A Vân lại quét một cước vào đùi phải của vị giáo viên này.

Giống như hắn đã từng làm với A Vân.

“khụ khụ…báo thù rất tốt! nhưng mà như thế vẫn chưa đủ….”

Thư Tiểu Bạch oán trách A Vân hơi nóng vội, mình làm chăn đệm lâu như vậy mà nàng lại ko phối hợp.

Mặc dù vị giáo viên kia bị đánh gãy hai chân, nhưng mà hắn nghĩ đến thực lực của mình cũng ko tồi lắm.

Hai nắm đấm của vị giáo viên xuất hiện, đấm thẳng vào A Vân.

A Vân cũng tung ra hai quyền, Long Tượng Bàn Nhược Công!

Chỉ dùng 5 phần công lực, hai quả đấm của vị giáo viên đã bị nổ tung.

“A…” Vị giáo viên này lại kêu lên thảm thiết.

A Vân bắt lấy hắn rồi ném mạnh ra ngoài.

Vị giáo viên này bay xa mấy chục mét, khó có thể tưởng tượng được khoảnh khắc này sức mạnh của A Vân khủng bố đến mức nào.

Người xem ở hiện trường đều kinh ngạc với thực lực của A Vân.

Lúc trước cô gái này rất nhỏ yếu sao?

Giáo viên còn chưa rơi xuống đất, thì bỗng nhiên đâm sầm vào ko khí, giống như bị đâm vào một vách tường vô hình vậy.

“Đây chính là Thành Lũy Thánh Quang, người bên trong ko thể đi ra, mà người bên ngoài cũng khó có thể đi vào. Là một ma pháp trận phòng ngự cực mạnh, thử nghĩ mà xem, nếu như tương lai các ngươi gặp phải một kẻ địch ko thể kháng cự, mà các ngươi ở bên trong Thành Lũy Thánh Quang, thì cho dù kẻ địch của các ngươi có thể nhìn thấy ngươi, nhưng lại ko có cách nào chạm được vào ngươi, các ngươi sẽ được đảm bảo an toàn ở mức độ cao nhất.”

Thư Tiểu Bạch lập tức chém gió, thật ra Thành Lũy Thánh Quang còn lâu mới lợi hại như những gì mà Thư Tiểu Bạch nói.

Nhưng mà giờ phút này bọn họ cũng biết, hắn muốn chém sao thì chém.

Cứ lừa gạt vài học sinh trước đã, hoàn thành nhiệm vụ rồi tính sao.

A Vân bắt đầu thanh toán kẻ thù của mình.

Một người, hai người, ba người…..

“Không có thương hại, không có đồng tình, không có chần chờ.” Thư Tiểu Bạch như bình luận viên nói: “GIống như những gì mà bọn họ đã làm với nàng, lấy răng trả răng, lấy máu trả máu!”

Mặc kệ đám đồng phạm kêu rên khẩn cầu như nào đi nữa thì cũng ko ai có thể đạt được sự tha thứ của A Vân.

Điều duy nhất A Vân có thể làm chỉ là cho họ chết nhanh hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment