“Lão Cừu, ta thực sự ko hiểu, ta đã nói trực tiếp như vậy rồi mà chẳng lẽ bọn họ ko hiểu tầm quan trọng của sức mạnh sao?”
Thư Tiểu Bạch vừa kiểm tra thân thể cho Lão Cừu vừa oán trách.
“Họ hiểu, tất cả đều hiểu, nhưng mà họ cảm thấy ngươi mới là uy hiếp lớn nhất ở tòa thành thị này, nếu như ngươi biến mất, thì họ sẽ an toàn.”
“Nhưng mà ta chưa từng làm cái gì gây tổn thương cho bọn họ.”
“Ai bảo ngươi thừa nhận sảng khoái, thản nhiên như thế, tất nhiên bọn họ sẽ cảm thấy tất cả những chuyện xấu ở đây đều là ngươi làm ra.”
“Vậy làm gì bây giờ?”
“Chế tạo cho bọn họ một kiếp nạn khác, sau đó ngươi ra mặt giải quyết.”
“Có biện pháp nào bình thường hơn hay ko?”
Lão Cừu suy nghĩ một chút: “Không có.”
Thư Tiểu Bạch cầm dao giải phẫu trong tay: “Thử suy nghĩ lại xem.”
“Bỏ dao xuống trước đã.”
Thư Tiểu Bạch vô cùng ưu thương, nhưng mà vẫn cắt ra một khe ở sau lưng Lão Cừu.
“Ngươi làm gì thế? Ko phải chỉ kiểm tra một chút sao?”
“Đúng thế, kiểm tra khí quan của cơ thể.”
“Thế sao ko cho ta một mũi thuốc tê.”
“Gần đây thiếu thốn vật tư, đám người Đảng Công Nghiệp chỉ còn mỗi Băng Hiền, mà hình như hắn cũng đang gặp phải phiền phức gì đó.”
“Trong phòng thí nghiệm của ngươi hết thuốc tê rồi?”
“Còn, nhưng mà ta cảm thấy nên giữ lại cho vật thí nghiệm quan trọng hơn.”
Lão Cừu tức giận đến mức đau gan: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
“Lần trước ta nói với ngươi rồi, ta đã có mạch suy nghĩ về hệ thống lực lượng mới.”
“Cho nên ta là vật thí nghiệm của ngươi?”
Thư Tiểu Bạch lấy Linh căn ra, Linh căn cũng ko phải là đồ vật chân thật, mà chỉ là một loại năng lượng như sợi tơ.
Mà đây là thứ nhất định phải có nếu muốn tu tiên, chỉ khi có được Linh căn mới có thể cảm nhận được linh khí.
Bản thân Thư Tiểu Bạch cũng có linh căn, cho nên hắn ko cần.
Thư Tiểu Bạch đem sợi tơ Linh căn này dung nhập vào cột sống của Lão Cừu.
Đột nhiên lão Cừu cảm giác toàn thân run rẩy.
Hắn mơ hồ cảm thấy có thứ gì đó đi vào cơ thể mình.
“Tiểu Bạch, ngươi sẽ ko dùng thân thể ta để nuôi cấy một ít đồ vật ghê tởm gì đó chứ?”
“Việc này thì ngươi yên tâm, cái đồ chơi này ko hề ghê tởm.”
Thư Tiểu Bạch khâu lại cho Lão Cừu.
“Lão Cừu, bây giờ ta dạy ngươi một bộ khẩu quyết, ngươi dựa vào bộ khẩu quyết này để cảm nhận một loại năng lượng tên là Linh khí.”
“Không phải là nguyên tố à?”
“không phải, ko có quan hệ gì với ma pháp, cũng ko có quan hệ gì với nguyên tố.”
Sau khi hoàn thành thì Thư Tiểu Bạch để khô lâu số 1 và số 2 đưa Lão Cừu về phòng.
Đúng lúc này, lão Khâu đi đến.
“Viện trưởng, Nữ Vương dẫn hơn mười Người Siêu Phàm đến, bây giờ đang đứng ở cửa chính.”
Thư Tiểu Bạch xoa xoa tay, đi theo Lão Khâu ra cửa chính.
Thư Tiểu Bạch thấy được Nữ Vương và hơn mười thiếu niên Người Siêu Phàm.
“Slime Nữ Vương.”
“Nhân loại, ta và bọn họ đến nhập học, ngươi sẽ ko phản đối chứ?”
Thư Tiểu Bạch nhìn Nữ Vương: “Bọn họ thì ta ko có ý kiến, nhưng ngươi….thân thể chính của ngươi? Ngươi ko sợ ta sẽ tiễn ngươi lên trời sao?”
Dĩ nhiên Nữ Vương sợ, nhưng mà nàng nhất định phải mạo hiểm.
Bởi vì nàng cũng cần phải học ma pháp.
Nếu như chỉ có con dân của mình học được ma pháp, nàng rất lo lắng khi những con dân này có được sức mạnh vượt qua nàng, thì sẽ phản bôi nàng.
Mặc dù có huyết mạch áp chế, nhưng nàng ko thể đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Cho nên nàng nhất định phải mạo hiểm, dùng thân thể chính của mình đến đây để học tập ma pháp.
“Ta tin tưởng ngươi.” Nữ Vương nói.
Lời này khiến cho Thư Tiểu Bạch ko biết nói gì.
Chính bản thân hắn còn ko tin tưởng mình, thế mà vị Nữ Vương này lại tin tưởng hắn.
“Đi theo ta, ta cần kiểm cho các ngươi nữa, còn có các ngươi phải học nội quy của học viện Ma Pháp….Lão Khâu, gọi Lão Cừu đến đây.”
Thư Tiểu Bạch dẫn theo Nữ Vương đi vào trong học viện Ma Pháp.
“Có phải ngươi muốn ta học được ma pháp thì sẽ ko sử dụng với nhân loại?”
Thư Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn Nữ Vương, hắn ko thích nói chuyện với những nữ nhân cao hơn mình là vì thế.
Đặc biệt là loại nữ nhân cao hơn mình tận 70 cenguyên tốimet.
“Nếu như ta nói thế thì người sẽ đồng ý ko?”
“Có….nhưng mà ta sẽ ko tuân thủ.”
Thư Tiểu Bạch trợn mắt: “Nói cũng như ko.”
“Vậy ngươi muốn nói cái gì?”
“Ma pháp là ta sáng tạo ra, ngươi chỉ cần nhớ điều này là được.”
“Có ý gì?”
“Coi như là một lời cảnh báo đi.”
Đây là Lão Cừu dạy hắn, còn hắn cũng chả biết câu này có ý nghĩa gì.
“Thứ hai là nội quy trường học, trong học viện Ma Pháp ko cho phép đánh nhau, ngươi và tộc nhân của ngươi ở đây đều bình đẳng với những người khác, ngươi có thể hiểu được ý nghĩa của lời này ko?”
“Neus như có người tấn công ta trước thì sao?”
“Vậy thì tìm ta phân xử đúng sai, nếu như công kích bằng lời nói thì ngươi cũng chỉ được dùng lời nói để phản kích mà thôi.”
Nữ Vương gật đầu, biểu hiện ra có thể tiếp nhận chuyện này.
“Chỉ thế thôi, ta sẽ sắp xếp chỗ ở cho các ngươi sau.” Thư Tiểu Bạch nói ra: “Àh đúng rồi, mỗi người các ngươi đều phải trả học phí.”
“Học phí?”
“Ngươi biết tiền của nhân loại ko?”
“Biết, ta cho rằng chỗ này của ngươi miễn phí.”
“Ta cũng muốn miễn phí, nhưng mà thực lực ko cho phép.”
“Ta ko có tiền.”
“Không phải ngươi đã chuyển hóa rất nhiều nhân loại sao? Bọn họ cũng ko có?”
“Từ thời điểm họ bắt đầu chuyển hóa thì ta đã để họ vứt bỏ quá khứ của mình, kể cả những của cải của họ khi từng là nhân loại….Có cần ta chuyển hóa thêm một ít nhân loại nữa ko?”
Thư Tiểu Bạch nghe thấy thế thì suýt nữa bệnh tim tái phát: “Thôi được rồi, cho ngươi nợ.”