Cũng ko phải Người Siêu Phàm nào cũng có thiên phú tu luyện ma pháp.
Nhưng mà tỷ lệ thì vượt xa nhân loại.
Nữ Vương dẫn theo 10 thiếu niên Người Siêu Phàm, trong đó có 8 người có thiên phú ko tồi.
Nhưng để cho Thư Tiểu Bạch yên tâm chính là, chỉ có một mình Nữ Vương mới có được thiên phú ma pháp cực cao, đồng thời cũng chỉ mình nàng có sức mạnh Hắc Ám.
Điều này cũng khiến cho Thư Tiểu Bạch nhẹ nhàng thở ra.
Nếu như mỗi Người Siêu Phàm đều có thiên phú cực cao và sức mạnh Hắc Ám thì Thư Tiểu Bạch thực sự muốn tiễn họ lên trời.
Nữ Vương lập tức để hai thiếu niên Người Siêu Phàm ko có thiên phú đi về.
Bây giờ học viện Ma Pháp của Thư Tiểu Bạch có được mười hai học viên, Nữ Vương và 8 thiếu niên Người Siêu Phàm, Lão Vu, Băng Lam và tên ranh Trâu Thực.
Khoảng cách 20 học viên vẫn còn kém gần nửa.
Nhưng mà những người sống sót trong khu an toàn đều ko tin tưởng đối với Thư Tiểu Bạch và học viện Ma Pháp.
Cũng ko phải là ko có người đến, chẳng qua những người đó ko có thiên phú.
Thư Tiểu Bạch cũng muốn nhận, nhưng mà hệ thống lại ko đồng ý.
“Tiểu Bạch ca, ngươi xem ta dẫn ai đến này.”
Theo sau La Tâm là một đám nhóc con.
“Bọn họ là ?”
“Em trai em gái của ta, ngươi kiểm tra cho chúng một chút, xem chúng có thiên phú tu luyện ma pháp ko.”
Thư Tiểu Bạch mừng rỡ, phát cho mỗi người một cái kẹo que.
Kết quả sau khi kiểm tra xong, thì Thư Tiểu Bạch cảm thấy lỗ mất mấy cái kẹo.
Không có một ai có thiên phú tu luyện ma pháp.
“Nha đầu, để các em ngươi về nhà chờ thông báo đi.”
“Gào… Tiểu Bạch ca, gần đây ngươi có nghiên cứu ma pháp Vong Linh ko?”
“Có, chờ ta sắp xếp lại sẽ đưa cho ngươi.”
Thư Tiểu Bạch qua loa mấy câu.
La Tâm dẫn các em đi thì Lâm Tố lại chui ra.
“Ông chủ…”
“Gọi viện trưởng.”
“Vì sao nha đầu kia có thể gọi ngươi là Tiểu Bạch ca, còn ta thì phải gọi là viện trưởng?”
“Bởi vì nàng là nữ.”
Trên mặt Thư Tiểu Bạch viết đầy chữ phân biệt đối xử.
“Ông chủ, gần đây ngươi có nghiên cứu ma pháp Quang minh….”
“Cút đi, ta đang rất bận rộn.”
“Ông chủ, ta cảm thấy ngươi nên đem tinh lực đặt vào ma pháp Quang Minh, ma pháp Quang Minh mới là ma pháp đỉnh cao nhất, là ma pháp chung cực, là ma pháp…….. còn các loại ma pháp khác đều là tà ma ngoại đạo mà thôi.”
“Nếu như ngươi ko cút xa một chút thì ta sẽ tịnh hóa ngươi.”
Hiện tại Thư Tiểu Bạch rất bận rộn, dạy học, sáng tạo công pháp tu tiên, sáng tạo Nhẫn không gian, còn phải vội vàng tuyển học sinh.
Có rắm thời gian đi sáng tạo ma pháp Quang Minh.
Còn Lâm Tố thì lúc trước hắn nói ma pháp hệ Hỏa mới là chung cực áo nghĩa.
Hiện giờ đã thay lòng đổi dạ.
Mấu chốt ở chỗ, dù cho Thư Tiểu Bạch có sáng tạo ra nhiều ma pháp Quang Minh hơn nữa, thì lấy thân thể nhỏ bé của Lâm Tố đến Kho Vũ Khí còn ko thể sử dụng bình thường được.
Còn có mặt mũi mong muốn nhiều ma pháp Quang Minh hơn nữa à.
“Ông chủ, ngươi nghiêm túc suy nghĩ một chút……….”
“Thế này đi, khi nào ngươi có thể sử dụng Kho Vũ Khí bình thường thì ta sẽ sáng tạo thêm cho người 3 cái ma pháp Quang Minh nữa.”
Lâm Tố nghe Thư Tiểu Bạch nói như vậy thì hiện lên vẻ khổ sở.
Có thể nói là hắn đối với Kho Vũ Khí là yêu bao nhiêu thì hận sâu bấy nhiêu.
Kỹ năng Kho Vũ Khí uy phong thì khỏi phải bàn, uy lực thì là ma pháp có uy lực mạnh nhất ngoại trừ cấm chú Vòng Tròn Tận Thế.
Ít nhất thì hắn cũng nghĩ như vậy.
Ma pháp này vừa đẹp vừa mạnh, có thể nói là thỏa mãn hết tất cả nhu cầu của hắn đối với ma pháp.
Nhưng mà mấu chốt của vấn đề là Kho Vũ Khí quá tốn ma lực.
Với số ma lực thận hư của hắn, thì căn bản ko đủ để hắn thi triển Kho Vũ Khí.
Gần đây hắn một mực tập trung vào việc đề cao ma lực, nhưng cũng chỉ đạt được 3500 điểm.
Tăng lên nhẫn ma lực, cũng chỉ được 5000 điểm.
Mà hắn đã tính toán qua, muốn thi triển Kho Vũ Khí một lần cần tiêu hao 8000 điểm ma lực.
…….
“Đại lãnh chúa đại nhân, mời ngài đi theo ta.” Dạ Bắc Sơn nói.
Mặc Dương đi theo Dạ Bắc Sơn đến một quảng trường.
Mặc Dương dừng bước, thưởng thức những sản phẩm mà hắn đã đầu tư rất nhiều tài chính để nghiên cứu ra.
Núi thịt màu đen này, chỉ nhìn bề ngoài đã cảm nhận được sự khủng bố của nó.
“Đại lãnh chúa đại nhân, nó chính là tạo vật hoàn mỹ, đồng thời cũng là mạnh mẽ nhất, Hủy Diệt Giả.”
Vật thí nghiệm được mệnh danh là Hủy Diệt Giả này bị mấy trăm cái dây xích lớn trói lại tứ chi.
Mỗi lần nó chuyển động đều sẽ tạo ra tiếng leng keng leng keng của kim loại.
“Nhìn qua có vẻ ko tồi, chiến lực của nó thế nào?”
“Đại lãnh chúa đại nhân, đây là số liệu của nó.”
Mặc Dương nhận lấy báo cáo, thân dài 55m, thân cao 23m, cân nặng 246 tấn.
Chỉ cần nhìn cái số liệu này đã đủ để nó ngạo thị đại đa số sinh vật ở cái thế giới này, bao quát cả nhân loại.
Sức mạnh, tốc độ, sức phòng ngự cũng có số liệu kinh người.
Thậm chí còn có một vài số liệu vượt quá đa số cường giả cấp Một Thành.
Đặc biệt là lực phá hoại, tuyệt đối là cấp độ Một Thành.