Sau khi vào trong thì rộng rãi hơn nhiều.
Thư Tiểu Bạch và Thân Thần không ngờ rằng bên trong này còn có một động thiên khác, hơn nữa nhìn có vẻ như rất sâu.
“Đừng đi vào trong, trong đó có rất nhiều lối đi ngoằn ngèo, đi vào trong đó chỉ sợ sẽ bị lạc đường.” Ích Hòa nói.
Đúng lúc này, một cỗ gió nóng từ bên trong thổi ra.
Thân Thần và Thư Tiểu Bạch cau màu.
Có gió từ bên trong thổi ra, điều này nói rõ chỗ sau trong hang động này có không gian lớn hơn.
Chỉ có không gian lớn mới có thể tạo ra không khí lưu động.
Mà Thân Thần còn ngửi được mùi vị của máu trong cơn gió nóng này.
…….
Bữa tiệc ở Hoàn Thành.
Trần Tấn mời Thiên Vũ một chén rượu, sau đó mở miệng hỏi.
“Thiên Vũ tiên sinh, theo ngài thì bao lâu chúng ta có thể giải trừ được mối nguy hiểm ở ngoài thành?”
“Nếu dựa vào hiệu suất của hôm nay, và số lượng dị thú không tăng lên thì chắc khoảng 5 ngày là có thể giải quyết, nếu như tính đến những tình huống bất ngờ thì chắc khoảng 7 ngày là đủ rồi.” Thiên Vũ nói ra phán đoán của mình.
“Có Thiên Vũ tiên sinh và mấy vị cường giả ở đây, thì chúng ta nhất định có thể vượt qua trận nguy cơ này, Thiên Vũ tiên sinh, mời ngài.”
Đội trưởng chiến đội đặc biệt nâng chén rượu lên mời.
Thiên Vũ cũng nâng chén lên uống một ngụm.
“Hôm nay dị thú sẽ không tấn công nữa, mọi người thỏa mái đi.” Trần Tấn nói.
Bầu không khí trên bữa tiệc rất vui vẻ.
Mặc dù sức chiến đấu của người Bạch Quỳnh hội rất mạnh mẽ.
Nhưng mà trên bàn rượu thì tất cả mọi người đều rất cới mở.
Kể cả Thiên Vũ cũng uống rất nhiều rượu.
Nhưng mà hắn là cường giả cấp Một Thành.
Trên cơ bản thì uống bao nhiêu rượu cũng sẽ không say.
‘Lực lượng tan rã’ có thể tiêu trừ men rượu.
Qua vài tuần rượu thì đã có không ít người ngã trái ngã phải.
Kể cả Trần Tấn cũng bắt đầu lung la lung lay: “Chư vị…ta lại mời các vị một chén….”
Thiên Vũ cầm chén rượu lên, đang định uống thì đột nhiên lỏng tay, chén rượu rơi xuống mặt đất.
Thiên Vũ sờ tay lên trán, chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ rượu này mạnh thế à?
Nhưng ngay sau đó, Thiên Vũ liền cảm thấy không đúng lắm, rượu này có vấn đề.
Thiên Vũ đứng lên quát to: “Rượu có vấn đề!”
Nhưng mà ngay sau đó, Thiên Vũ cũng không đứng vững được nữa.
Mặc dù ý thức vẫn rất tỉnh táo, nhưng mà thân thể của Thiên Vũ lại bị tê liệt ngã xuống đất.
Rất nhanh hắn cảm giác được thân thể của mình bị kéo đi.
Thiên Vũ suy đoán.
Chắc là mình trúng phải thuốc mê được tinh luyện từ Thiên Ma thảo.
Nhưng mà ‘Lực lượng tan rã’ trong cơ thể vẫn có thể vận hành.
Thiên Vũ bắt đầu tập trung sử dụng ‘Lực lượng tan rã’ hóa giải dược lực trong cơ thể.
Sau nửa tiếng, Thiên Vũ lén mở mắt ra.
Hắn phát hiện mình bị ném trên một chiếc xe đẩy, đang được đẩy vào sâu bên trong một hang động.
Thiên Vũ âm thầm kiểm tra thân thể mình.
Mặc dù cơ thể vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng hắn vẫn muốn quan sát xem những người đã ra tay mời mình là ai.
Lúc đầu Thiên Vũ còn tưởng rằng là Trần Tấn.
Nhưng sau đó hắn phát hiện ra, Trần Tấn cũng là một trong những người bị trúng chiêu.
Tất cả mọi người đều đang được vận chuyển vào sâu trong hang động.
Bọn họ muốn đưa mình đến chỗ nào?
Hang động này hơi oi bức.
Chắc hẳn là tương đối sâu trong lòng đất.
Đúng lúc này, trước mắt Thiên Vũ xuất hiện ánh sáng.
Đây là …ánh đèn? Không đúng, là ánh lửa.
Chính xác mà nói thì là ánh sáng của dung nham.
Dưới mặt đất Hoàn Thành thế mà lại có một hồ dung nham to lớn như vậy.
Đột nhiên, có thứ gì đó rơi xuống mặt của Thiên Vũ.
Thiên Vũ ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện phía trên hồ dung nham lại đang rỉ máu!!
Mỗi cái thạch nhũ đang rủ xuống đều đang nhỏ xuống máu tươi.
Chuyện gì thế này? máu tươi ở đâu ra?
Đám người này vận chuyển bọn họ theo một lối đi nhỏ uốn lượn, rồi lại đi qua những viên đá hình xoắn ốc trôi nổi phía trên hồ dung nham, sau đó đưa họ đến trung tâm hồ dung nham.
Đúng lúc này, trên đỉnh hang động bỗng nhiên rơi xuống một vũng máu.
Vũng máu này rơi vào đám người bên cạnh Thiên Vũ, nó lập tức nhào vào một người nằm ở đó, nó giống như là có được sinh mệnh vậy.
Thân thể của mấy người bị vũng máu bám vào nhanh chóng khô héo.
Thiên Vũ giật nảy mình, đây là thứ gì?
Vũng máu kia ăn xong thì trở nên to lớn hơn nhiều.
Sau đó bắt đầu nhúc nhích, rồi dần dần biến thành một sinh vật hình người.
“Trường Không đại nhân, chúc mừng ngài phục sinh, đây là thứ mà An Nham đại nhân sai ta giao cho ngài.”
Người này giao Kim Tinh cho sinh vật hình người được ngưng tụ từ vũng máu.
Con ngươi Thiên Vũ bỗng nhiên co lại, Kim Tinh!!!
Thế mà lại là Kim Tinh, mình quá may mắn rồi.
Trường Không xoay người, nhìn về phía Thiên Vũ, sau đó hắn dung nhập Kim Tinh vào trong cơ thể mình.