Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 231 - Chương 232 - Trường Không (4)

Chương 232 - Trường Không (4)
Chương 232 - Trường Không (4)

Thiên Vũ cười to, phảng phất như hắn mới là người chiến thắng: “Ha ha… muốn biết bí mật của ‘Lực lượng tan rã’ à? Ngươi sẽ không muốn biết đâu.”

“Trên thế giới này không phải chỉ mình ngươi có ‘Lực lượng tan rã’, cũng không phải chỉ mình ngươi biết bí mật này. Khi ta giết đủ nhiều, thì chắc chắn sẽ có người thứ hai, người thứ ba biết bí mật này.” Trường Không khinh thường.

Sắc mặt của hai người học sinh Thiên Vũ tái nhợt, Trần Tấn thì bị dọa đến mất hồn.

Mạnh mẽ như Thiên Vũ mà cũng không phải đối thủ của người máu trước mặt này sao?

Trường Không nhìn về phía 3 người Trần Tấn.

“Đến đây, để cho ta học tập năng lực của các ngươi một chút.”

Bỗng nhiên Thiên Vũ bày ra một tư thế tụ lực.

“Các ngươi chạy đi, ta ngăn cản hắn.” Thiên Vũ quát lên.

“Sư phụ, chúng ta ngăn cản hắn, ngài chạy đi.”

Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng: “Nếu như các ngươi có thể làm được, thì ta tuyệt đối sẽ không nói nhảm mà xoay người rời đi. Bây giờ thì cút đi cho ta.”

Trường Không lạnh nhạt nhìn đám người trước mặt, cuối cùng thì hắn nói với Thiên Vũ: “Việc này ngươi cũng không làm được.”

“Thử thì biết ngay!”

Nhất cảnh: Đại Phá Diệt!

Sức mạnh toàn thân của Thiên Vũ và cả ‘Lực lượng tan rã’ đều ngưng tụ trên nắm đấm.

Thiên Vũ cách không đấm một quyền, quyền phong như sóng to, xé rách không khí.

Máu trên người của Trường Không nhanh chóng bị thổi bay.

Thậm chí còn để lộ ra cả Kim Tinh được giấu ở trong người.

Cả hồ dung nham ở phía sau lưng Trường Không cũng nổi sóng lớn, đập thẳng vào vách hang phía sau.

Nhưng mà sau khi công kích của Thiên Vũ kết thúc.

Thân thể của Trường Không lại nhanh chóng hồi phục như cũ.

“Kỹ năng rất mạnh, đáng tiếc là ngươi không thể nào tạo thành tổn thương trí mạng cho ta, dù ngươi có sử dụng bao nhiêu kỹ năng như vậy cũng không có ý nghĩa nào.”

Thiên Vũ nhìn chằm chằm vào Trường Không, hắn cũng không vì lời nói này của Trường Không mà bị lay động, lại bắt đầu phát động công kích về phía Trường Không.

Nhất Cảnh: Đại Phá Diệt!

Hai bên lại một lần nữa thi triển ra chiêu thức giống nhau.

Vẫn là Thiên Vũ lấy được một chút ưu thế, nhưng mà người bị thương cũng là Thiên Vũ.

Trường Không không thể phát huy ra uy lực của chiêu thức giống với Thiên Vũ.

Vì hắn không nguyện ý sử dụng ít ‘Lực lượng tan rã’ mà mình có.

Cũng bởi vì hắn không sử dụng ‘Lực lượng tan rã’, nên hắn có thể tạo thành tổn thương cho Thiên Vũ, nhưng mà vết thương cũng không hề trí mạng.

Thiên Vũ thở hổn hển nhìn Trường Không: “Ngươi có thể mô phỏng thể chất đặc thù của ta không?”

“Ta không cần thể chất đặc thù của ngươi, thể chất của nhân loại các ngươi dù cho biến hóa như nào thì cũng không hoàn mỹ bằng thể chất của ta.” Trường Không lạnh nhạt nói ra.

Thiên Vũ lại đứng lên, mặc dù hắn đã thương tích đầy mình.

Nhưng mà khí thế của hắn không vì thế mà yếu đi, ngược lại còn có tư thế càng đánh càng hăng.

“Thế ngươi đã nghe nói đến thể chất Chiến Thần chưa?” Thiên Vũ nhe răng cười nhìn Trường Không.

Đây là là bài tẩy của hắn, cũng là cơ hội duy nhất để đảo ngược tình thế.

“Trường Không đại nhân.” Lúc này người vẫn đứng ở bên cạnh bệ đá mở miệng nói ra: “Thể chất Chiến Thần là một loại thể chất mà khi bị thương càng nhiều, càng nặng thì sẽ được gia tăng sức mạnh càng nhiều, xin ngài hãy cẩn thận.”

“Nhân loại chỉ là sản phẩm lỗi mà thôi.” Trường Không lạnh nhạt nói ra: “Dù hắn có gia tăng sức mạnh thế nào đi nữa cũng không có chút ý nghĩa nào.”

Thiên Vũ lại phóng về phía Trường Không, một lần nữa sử dụng Nhất Cảnh: Đại Phá Diệt!

Sức mạnh và tốc độ đều mạnh hơn lúc trước rất nhiều.

……

“Bây giờ chúng ta đang thám hiểm hang động, vì sao lại phải mang theo một cái tròn vo này?”

Thư Tiểu Bạch nhìn Ích Hòa đang ôm ấp một con Hôi Ban Kiêu.

“Nó có thể chỉ đường, có nó ở đây thì ít nhất chúng ta sẽ không lạc đường.” Ích Hòa nói.

“Coi như lạc đường, thì có thể coi nó là nguyên liệu nấu ăn dự trữ, đúng không?”

“Ta sẽ không để cho các ngươi tổn thương nó.”

“Đến khi đó thì không phải ngươi muốn là được.” Thư Tiểu Bạch cười quái dị nhìn Ích Hòa: “Không biết chừng ngươi cũng trở thành nguyên liệu nấu ăn dự trữ cũng nên.”

Ích Hòa sợ đến mức mặt không còn chút máu nào.

Thân Thần cau mày nhìn Thư Tiểu Bạch: “Hù dọa một đứa trẻ khiến cho ngươi có được cảm giác thỏa mãn à?”

“Ta chỉ muốn cho hắn hiểu được cái gì gọi là lòng người hiểm ác thôi.”

“Chính bản thân ngươi cũng không hiểu, ai còn cần ngươi dạy.” Thân Thần tức giận nói.

Đúng lúc này, bỗng nhiên tròn vo giãy dụa nhảy ra khỏi tay của Ích Hòa, quay về phía bóng tối kêu to.

Trong bóng tối xuất hiện một đôi mắt xanh biếc.

Một con dị thú dữ tợn xuất hiện trước mặt mọi người.

Ích Hòa bị dọa cho run cầm cập.

Thư Tiểu Bạch và Thân Thần thì hơi kinh ngạc.

Bọn họ không ngờ rằng, nơi này vốn là cảng tránh gió của tròn vo và Ích Hòa mới đúng.

VÌ sao loại đồ chơi này lại xuất hiện ở đây?

Bình Luận (0)
Comment