“Vì đối với hắn thì làm mất năng lực hành động của chúng cũng không tính là cơ hội, tiểu tử này rất tham lam.” Thân Thần nói ra.
Ba người Trần Tấn đều quay sang nhìn về phía Thân Thần.
Thư Tiểu Bạch nhảy lên đến 20 30m thì hết đà, lập tức sử dụng Hóa Lôi!
Thư Tiểu Bạch đột nhiên lao thẳng lên đến trán của con dị thú khổng lồ, lòng bàn tay mở ra ấn vào trán của nó.
Cảm giác một chút độ dày của làn da dị thú khổng lồ.
Sau đó Thư Tiểu Bạch không cần chiêu thức cầu kỳ gì.
Hắn chỉ phun nội lực xuyên qua làn da của con dị thú khổng lồ, bắn thẳng vào trong óc chúng.
Gào------
Dị thú khổng lồ kêu thảm, thân thể khổng lồ ầm ầm đổ xuống.
Trên tường thành lập tức trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn mội màn này.
Đây…đây là thật sao?
Óc của con dị thú khổng lồ này đã bị quấy thành bột nhão.
Trong mắt của Thư Tiểu Bạch thì mấy con dị thú khổng lồ này chỉ là bia ngăm di động mà thôi.
Mặc dù chúng to lớn nhưng lại hành động chạm chạp giống như ốc sên.
“Sao hắn làm được như vậy? hay là hắn là động bọn với dị thú?” Lũng Anh không biết nói gì hơn.
Nếu không thì sao hắn chỉ ấn vào đầu dị thú khổng lồ một cái.
Mà cái đồ chơi khổng lồ như vậy đã quỳ rồi?
Việc này mẹ nó diễn quá giả rồi.
Khi con dị thú khổng lồ ngã xuống, không nói đến những con dị thú ở trên người nó, mà chỉ những con dị thú ở dưới chân cũng bị nghiền chết vài trăm con rồi.
Hóa Lôi! Thư Tiểu Bạch lại phóng đến chỗ con dị thú khổng lồ thứ hai.
Ba---
Ầm ầm-----
Dị thú khổng lồ lại ngã xuống.
Mọi người trên tường thành đều lộ ra vẻ mặt ngây ngốc, trong mắt thì tràn ngập vẻ khó tin.
Thư Tiểu Bạch cũng không ngừng lại, đi đến chỗ con dị thú thứ ba.
Hai tên chó săn cấp Nửa Thành cũng nhảy lên đỉnh đầu dị thú khổng lồ, muốn ám sát Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch đột nhiên bắn ra hai tia chớp.
Một tên chó săn mất mạng tại chỗ, thi thể rơi từ trên cao xuống.
Một tên khác thì chỉ bị đánh trúng vai, mặc dù cũng đang rơi xuống nhưng lại chưa chết.
Với cường độ thân thể cường giả cấp Nửa Thành thì rơi từ độ cao này xuống chắc cũng không chết được.
Nhưng mà Thư Tiểu Bạch lập tức lao xuống đuổi theo, một cước đạp vào người tên chó săn này, đồng thời dùng thân thể của hắn để lấy đã nhảy lên đầu con dị thú khồng lồ.
Mọi người trên tường thành nhìn đều trợn mắt há hốc mồm.
Mới có bao lâu? Thế mà 4 cường giả cấp Nửa Thành và hai con dị thú khổng lồ đã mất mạng trong tay hắn.
Trần Tấn nhìn về phía Thân Thần đầy mờ mịt.
Hắn thấy ánh mắt của Thân Thần rất bình tĩnh, phảng phất như ẩn chứa trí tuệ trong đó.
Nếu như lúc này Thân Thần có thêm hai cái tay nữa thì rất giống với đang chỉ bảo giang sơn.
Sở dĩ Thân Thần không thấy kinh ngạc là vì hắn rất tin tưởng vào thực lực của Thư Tiểu Bạch.
Lúc này với Thư Tiểu Bạch mà nói thì chỉ là món tráng miệng mà thôi.
Thư Tiểu Bạch ngựa không dừng vó phóng đến mục tiêu kế tiếp.
Con thứ tư, con thứ năm.
Chúng cũng không thể chịu nổi một phút đồng hồ.
Trên thực tế, từ con dị thú khổng lồ đầu tiên cho đến con thứ năm ngã xuống thì cũng chỉ mới trôi qua hơn 1 phút mà thôi.
Trong nháy mắt khi con dị thú khổng lồ thứ năm ngã xuống thì toàn bộ tường thành đều phát ra tiếng hoan hô.
Tất cả mọi người đang hò hét vì Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch chưa từng được hưởng thụ đãi ngộ này khi ở thành Thái Dung.
Trong mắt của binh sĩ Hoàn Thành thì Thư Tiểu Bạch chính là anh hùng của bọn họ.
Bọn họ không tiếc lời ca ngợi và chúc phúc tốt nhất dành cho Thư Tiểu Bạch.
“Rốt cuộc thì lúc nãy ta làm gì?” Lũng Anh cảm thấy rất xấu hổ, lúc nãy mình ra ngoài thành đi dạo một vòng rồi về à?
Việt Sơn vỗ vỗ bả vai của Lũng Anh.
Nhưng mà lúc này, tất cả chó săn đều đã xông lên bao vây Thư Tiểu Bạch.
Vẻ mặt Lũng Anh và Việt Sơn liền thay đổi: “Chúng ta đi giúp hắn.”
“Dừng lại, ta bảo các ngươi đi à?” Thân Thần quát to.
“Nhưng mà…”
Trên mặt hai người tràn đầy vẻ cuống cuồng.
“Sư phụ, hiện giờ Thư tiên sinh gặp phải nguy hiểm.”
Lúc này Trần Tấn cũng bối rối, mặc dù Hoàn Thành vẫn còn nguy cơ.
Nhưng ít ra thì những kẻ địch nguy hiểm nhất cũng đã được giải quyết rồi.
Lúc này sức chiến đấu của Thư Tiểu Bạch là cực kỳ quan trọng đối với Hoàn Thành.
Nếu như bởi vì sai sót của Thân Thần mà tổn thất một viên đại tướng, vậy thì Hoàn Thành sẽ bị đả kích nặng nề.
Mà hiện giờ, sĩ khí tất cả binh lính trên tường thành đều đã tăng vột, tất cả đều là Thư Tiểu Bạch.
Cho nên Thư Tiểu Bạch tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề gì.
“Nã pháo!” Thân Thần hạ lệnh.
“Sư phụ, Thư tiên sinh còn ở trung tâm chiến trường mà.”
“Ngươi chỉ huy hay ta chỉ huy?”
“Ta….là ngài.” Trần Tấn yên lặng cúi đầu, ánh mắt thì tập trung vào bóng người của Thư Tiểu Bạch trên chiến trường.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều như vậy.
Nhìn thấy rất nhiều chó săn bao vây Thư Tiểu Bạch thì đều tràn đầy lo lắng.
“Hiện giờ, ta sẽ cho ngươi biết giá trị của 500 vạn nằm ở đâu.” Thân Thần bình tĩnh nói.
Người xunh quanh đồng loạt nhìn về phía Thân Thần.
Đúng lúc này, Thân Thần đột nhiên hét to: “Tiểu Bạch, chơi chết đám tạp chủng đó đi!!!”