Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 248 - Chương 249 - Ta Muốn Phóng Đại Chiêu Full Screen (2)

Chương 249 - Ta muốn phóng đại chiêu full screen (2)
Chương 249 - Ta muốn phóng đại chiêu full screen (2)

Thân Thần dẫn Thư Tiểu Bạch đi vào trong một tòa nhà cao chọc trời, đồng thời đi lên tầng cao nhất.

Tầm nhìn nơi này rất thoáng đãng, có thể phát hiện động tĩnh của kẻ địch xung quanh.

Sau khi lên sân thượng, Thân Thần đã mệt mỏi ngồi xuống đất.

Thư Tiểu Bạch lại bắt đầu bận rộn.

“Tiểu Bạch, ngươi không nghỉ ngơi dưỡng sức à?”

“Nghỉ ngơi làm gì, hiện giờ ta đang tràn đầy tinh lực, hơn nữa ẩn nấp không phải phong cách của ta.” Thư Tiểu Bạch nói.

“Ngươi muốn phản công?”

“Đúng, nếu chạy trốn thì khẳng định là không trốn thoát, thế thì chỉ có thể phản kích mà thôi.”

Một mình Thư Tiểu Bạch thì có thể trốn ra ngoài, cùng lắm thì thi triển Hóa Lôi lao thẳng ra là được.

Nhưng mà có thêm Thân Thần thì Thư Tiểu Bạch không thể sử dụng Hóa Lôi được, vì nếu sử dụng Hóa Lôi thì người đầu tiên phải chết chắc chắn là Thân Thần.

Cho nên Thư Tiểu Bạch mới quyết định phản kích.

“Ngươi điên rồi à? Hay là ta chưa nói rõ ràng, đối mặt với ngươi không phải một hai cường giả, mà là 100 người, hoặc có thể còn nhiều hơn.”

“Ta biết chứ, cho nên ta quyết định lợi dụng ưu thế của mình để phản kích.”

“Ưu thế của ngươi?”

Trong lúc nhất thời Thân Thần không hiểu rõ ý của Thư Tiểu Bạch lắm.

Ưu thế của Thư Tiểu Bạch là gì?

Thân Thần chưa kịp nghĩ ra, vì năng lực của Thư Tiểu Bạch quá nhiều.

Mà mỗi loại năng lực đều khiến hắn vô cùng chấn động.

Mỗi loại năng lực đều không thể tưởng tượng nổi.

Vậy thì loại năng lực nào mới là ưu thế của Thư Tiểu Bạch?

“Ngươi muốn làm gì?”

“Tung đại chiêu Full screen.” Thư Tiểu Bạch nói ra.

(skill toàn màn hình, hay toàn cảnh, nói chung phạm vi rất lớn)

Thân Thần vẫn không hiểu lắm, nhìn Thư Tiểu Bạch đầy nghi ngờ.

“Đừng nói mấy cái này nữa, ta cần phải che giấu khí tức của chúng ta trước đã, tránh cho việc khi ta đang phát động đại chiêu full screen thì bị bọn họ phát hiện ra.” Thư Tiểu Bạch nói.

Thư Tiểu Bạch bố trí một ma pháp trận che giấu khí tức trên sân thượng.

Ngay sau đó, Thư Tiểu Bạch bắt đầu phát động cấm chú.

Tất nhiên, lần này khác với lần trước.

Lúc trước thi triển Vòng Tròn Tận Thế là vì tiêu diệt đám dị thú ở ngoài thành.

Mà lần này thì kẻ địch ở trong thành.

Cho nên Thư Tiểu Bạch dùng một cấm chú mới mà hắn vừa sáng tạo ra trong chuyến đi đến Thế Giới Nguyên Tố lần này.

Sở dĩ Thư Tiểu Bạch sáng tạo ma pháp này là vì hắn gặp phải một vấn đề ở Thế Giới Nguyên Tố, một vấn đề rất lớn.

Loại vấn đề mà không có cấm chú thì không thể giải quyết nổi.

Hơn nữa chỉ một cái cấm chú cũng không giải quyết nổi.

Đây cũng là nguyên nhân là Thư Tiểu Bạch đi hơn 2 giờ mới về.

Trên bầu trời thành phố Tùng Sơn xuất hiện cái ma pháp trận đầu tiên.

Ma pháp trận này hơi nhỏ một chút, đường kính chỉ khoảng 30km.

Nhưng khi cái ma pháp trận đầu tiên xuất hiện thì Thân Thần đã sợ hãi chấn động không ngậm được miệng.

Đây là cái đồ chơi gì?

Hắn đã từng thấy ma pháp trận, Thư Tiểu Bạch đã từng sử dụng vài lần.

Nhưng mà mấy lần trước thì cái ma pháp trận lớn nhất cũng chỉ hơn 100m mà thôi.

Khi ấy Thư Tiểu Bạch chiến đấu với Mộ Chủ, triệu hoán mấy cái ma pháp trận ra để chế tạo sân nhà.

Nhưng mà ma pháp trận lần này, trực tiếp bao trùm cả bầu trời.

Vô số nguyên tố thông qua ma pháp trận tràn vào thành phố Tùng Sơn.

Với ma lực hiện giờ của Thư Tiểu Bạch thì không phải không thi triển ra được cấm chú.

Chỉ là sau khi thi triển xong thì ma lực sẽ cạn sạch, không làm được gì nữa.

Cho nên Thư Tiểu Bạch lại muốn đem nơi này chế tạo thành sân nhà.

Mặc dù không thể làm được đến trình độ như Thế Giới Nguyên Tố.

Nhưng mà ít nhất cũng có thể khiến cho Thư Tiểu Bạch phát động cấm chú dễ dàng hơn nhiều.

“Tiểu Bạch, ngươi muốn làm gì?”

Thân Thần cảm thấy tê dại cả da đầu, nhìn Thư Tiểu Bạch đang giơ tay lên.

“Tận thế!”

Ma lực của Thư Tiểu Bạch nhanh chóng tràn ra.

Cái ma pháp trận thứ hai thì dựng thẳng đứng, bao quanh 4 phía thành phố Tùng Sơn.

Ma pháp trận này tên là Cấm Khu Tận Thế, người bên trong không ra được, người bên ngoài cũng không vào được.

Thân Thần nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác lần này Thư Tiểu Bạch chơi lớn rồi.

Lúc này không chỉ mình Thân Thần, mà toàn bộ người ở thành phố Tùng Sơn đều đang run rẩy.

An Nham ngẩng đầu nhìn bầu trời, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng: “Rốt cuộc thì đây là cái gì?”

“An Nham tiên sinh, đây chính là năng lực của người đấy, khi hắn phóng thích kỹ năng của mình thì sẽ có những vật tương tự thế này xuất hiện.”

“Có to thế này không?”

“Không, lúc đó chỉ xuất hiện đồ án có đường kính hơn 10m hoặc là 20 30m là cùng, chưa từng xuất hiện đồ án to lớn như này.”

“Hắn….hắn muốn công kích toàn bộ thành phố Tùng Sơn sao?” An Nham lập tức đoán ra được ý đồ của đối phương.

Sắc mặt mấy tên thủ hạ bên cạnh cũng mất tự nhiên.

Trên đỉnh đầu có một cái đồ chơi như vậy, ai mà có thể ăn ngon ngủ yên cơ chứ.

Bình Luận (0)
Comment