Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 254 - Chương 255 - Quân Đoàn Hủy Diệt Giả

Chương 255 - Quân đoàn Hủy Diệt Giả
Chương 255 - Quân đoàn Hủy Diệt Giả

“Vậy thì tốt….vậy thì tốt.” Thư Tiểu Bạch yên tâm: “Đúng rồi, ta rất tò mò, ngươi đưa ta đi thành Thái Dung, khi đó ngươi trở về kiểu gì?”

“Há, thành Thái Dung là thành thị được xác định của đội vận chuyển, mỗi tháng sẽ có vài chuyến bay đến đó, khi đó ta sẽ ngồi máy bay của bọn họ trở về.”

Thư Tiểu Bạch cảm thấy hơi tiếc nuối, nếu như có thể để vị Dư Linh Lung ở lại thì tốt.

“Dư tiểu thư có hứng thú đổi công việc Không, vừa hay ta đang thiếu một thư ký, thư ký riêng.”

“Cảm ơn Thư tiên sinh, nhưng tạm thời ta chưa có ý định đổi công việc khác.” Dư Linh Lung mỉm cười nhìn Thư Tiểu Bạch.

“Thật đáng tiếc.” vẻ mặt Thư Tiểu Bạch đầy tiếc nuối.

Ấn tượng của Dư Linh Lung đối với Thư Tiểu Bạch rất kém.

Lúc trước nghe Lý Vũ nói, Thư Tiểu Bạch là một vị khách quý rất quan trọng của Hoàn Thành.

Bảo nàng tuyệt đối phải chú ý, dưới cái nhìn của nàng thì Thư Tiểu Bạch có lẽ là con cháu của lãnh đạo cao tầng Đảng Công Nghiệp mà thôi.

“Cứu mạng…cứu mạng….”

Đúng lúc này, trên máy bay truyền đến tiếng kêu cứu.

Biểu cảm của Thư Tiểu Bạch lập tức cứng đờ.

“Thư Tiểu Bạch, đây là?”

“Em trai ta, hắn thích trêu đùa mấy trò như này.” Thư Tiểu Bạch nở một nụ cười miễn cưỡng, nói ra một lí do nhảm sh*t.

Lúc này, Ích Hòa đang nằm úp trên cửa sổ máy bay: “Ngươi tên hỗn đản này, ta mới Không phải là em trai ngươi, ta muốn về Hoàn Thành, ta muốn về Hoàn Thành.”

Thư Tiểu Bạch nhún vai nhìn Dư Linh Lung: “Thật xin lỗi, em trai ta hơi nghịch ngợm.”

Dư Linh Lung hơi nghi ngờ, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng Thư Tiểu Bạch.

Dù sao khi đến Mặc Thành thì cũng là Lý Vũ điều khiển.

Mà nàng rất hiểu tính cách của Lý Vũ.

Hắn làm người rất đoan chính, nếu như gặp phải mấy chuyện làm xằng làm bậy thì hắn sẽ Không ngồi im, càng sẽ Không nhắc nhở mình câu nào.

Cho nên nói, trẻ em là Không có nhân quyền.

Đặc biệt là những đứa trẻ như Ích Hòa.

Thư Tiểu Bạch mở cửa khoang ra, Ích Hòa ôm Cổn Cổn lao xuống.

Thư Tiểu Bạch mỗi tay bắt một cái, đem Ích Hòa và Cổn Cổn nhấc lên.

“Ích Hòa, nếu ngươi náo loạn nữa, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy.”

Ích Hòa hơi sợ Thư Tiểu Bạch, bởi vì lần nào Thư Tiểu Bạch cũng sẽ dùng Cổn Cổn để uy hiếp hắn.

“Dư tiểu thư, khi nào thì chúng ta có thể xuất phát.”

“Lúc nào cũng được.” Dư Linh Lung nói.

“Vậy 1 tiếng sau chúng ta xuất phát được Không?”

“Ngươi Không nên tin hắn, hắn Không phải….”

“Ích Hòa!” Thư Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Ích Hòa.

Ích Hòa khoanh tay, nghiêng đầu đi chỗ khác, vẻ mặt Không vui.

Sau khi máy bay bay lên Không trung, lúc này Thư Tiểu Bạch mới thở phào.

Nếu như khiến cho Dư Linh Lung nghi ngờ thì hắn sẽ hơi phiền.

“Dư tiểu thư, ngươi có hứng thú làm phi công riêng của ta Không? Ta có thể trả lương rất cao.”

Thư Tiểu Bạch cảm thấy mình hiện giờ cũng xem như có chút thành tựu, tuổi trẻ nhiều tiền.

Lấy tiền để thu hoạch một đoạn tình yêu, cũng Không quá đáng nhỉ?

“Không, ta Không muốn đổi hoàn cảnh làm việc.”

“Ta cũng thường xuyên đi Mặc Thành, ngươi cũng sẽ Không cần đổi hoàn cảnh làm việc quá nhiều.”

“Thư tiên sinh, khi ta điều khiển cần phải yên tĩnh.”

Tiếc là máy bay đời cũ này Không có chức năng nghe nhạc.

Hơn nữa khoang điều khiển và khoang sau cũng Không có ngăn cách.

Nàng chỉ có thể Không ngừng nhân sự quấy rối của Thư Tiểu Bạch.

“Hình như máy bay này cũng có chức năng lái tự động mà.”

“Ta thích lái bằng tay.” Dư Linh Lung thản nhiên nói.

……

Mặc Dương nhìn đại quân Hủy Diệt Giả của mình, trên mặt tràn đầy hưng phấn.

300 con, ròng rã 300 con!

300 con Hủy Diệt Giả đang đứng chỉnh tề trên quảng trường rộng lớn.

Mỗi một con Hủy Diệt Giả đều có hình thể hơn 40 mét.

So với con Hủy Diệt Giả chuẩn bị riêng cho Mặc Dương thì nhỏ hơn một ít.

Nhưng mỗi con Hủy Diệt Giả đều tràn đầy khí tức bạo ngược.

Bên cạnh mỗi con Hủy Diệt Giả đều có một kỹ sĩ được trang bị đầy đủ.

Trong thời gian ngắn mà chế tạo ra được nhiều Hủy Diệt Giả như vậy, dù đầu nhập rất nhiều tài nguyên nhưng kết quả cũng khiến cho Mặc Dương hài lòng.

Trong mắt Mặc Dương thì chúng là thứ vũ khí hoàn mỹ nhất.

Dạ Bắc Sơn đứng bên cạnh Mặc Dương nói: “Đại lãnh chúa đại nhân, những Hủy Diệt Giả này có một khuyết điểm.”

“Hả? khuyết điểm gì?”

“Bởi vì chúng ta dùng kích thích tố để đẩy nhanh tiến độ trưởng thành, cho nên chúng Không được phát triển hoàn toàn, mỗi con chỉ có tuổi thọ tầm 5 năm mà thôi.”

“Cũng được, ta rất hài lòng.” Mặc Dương nói ra.

“Còn có…”

“Cái gì?”

“Mặc dù kỵ sĩ và Hủy Diệt Giả thông qua thiết bị tăng cường tinh thần lực để đạt được hiệu quả kết nối, nhưng vẫn sẽ xuất hiện xác xuất mất khống chế.” Dạ Bắc Sơn nói.

“Xác xuất là bao nhiêu?”

“Trước mắt chúng ta có 300 con Hủy Diệt Giả, mất khống chế 6 con, theo tỷ lệ này thì là 2%, thông qua nghiên cứu chúng ta còn phát hiện, bất kỳ kỵ sĩ hay Hủy Diệt Giả xuất hiện tinh thần chập chớn, đều sẽ gia tăng khả năng mất khống chế.”

“2%, ta có thể tiếp nhận con số này, Không cần phải để ý loại xác xuất nhỏ này.”

Mặc Dương Không để 2% này chút nào.

“Bây giờ bắt đầu biểu diễn đi.”

Mặc Dương phất tay, ra hiệu cho Dạ Bắc Sơn im miệng.

Dạ Bắc Sơn tiến vào quảng trường, chì vào hai kỵ sĩ nói: “Ngươi, và ngươi, hai người các ngươi đi lên quyết đấu, thể hiện sức chiến đấu mạnh nhất của các ngươi cho Đại lãnh chúa đại nhân xem.”

Hai kỵ sĩ yên lặng dẫn theo hai con Hủy Diệt Giả của mình đi vào trung tâm quảng trường.

Toàn bộ đôi mắt của họ là màu đỏ thẫm giống với hai con Hủy Diệt Giả của họ.

Từ sau khi họ trở thành kỵ sĩ Hủy Diệt Giả, Không biết có phải là bị ảnh hưởng từ Hủy Diệt Giả hay Không, mà cặp mắt của họ đã thay đổi thành màu đỏ như máu.

Tinh thần lực của họ được tăng lên nhờ thiết bị, như vậy mới có thể miễn cưỡng khống chế Hủy Diệt Giả, việc này là một loại gánh nặng rất lớn đối với bản thân họ.

Mà sau khi khống chế thành công Hủy Diệt Giả, tinh thần của họ cũng trở nên Không bình thường.

Hơn nữa họ cũng Không thể nào rời xa Hủy Diệt Giả.

Bởi vì một khi họ rời xa Hủy Diệt Giả, thì Hủy Diệt Giả sẽ lập tức mất khống chế.

Từ một giây khi họ trở thành kỵ sĩ Hủy Diệt Giả, thì họ đã Không thể rời xa Hủy Diệt Giả, chi có thể luẩn quẩn trong phạm vi 1000m quanh người nó.

Hủy Diệt Giả đi đâu, họ chỉ có thể đi theo.

Bình Luận (0)
Comment