Mộc Kiến Bình vừa trở về, toàn bộ đảo Bách Quần đều trở nên náo nhiệt.
Tất cả các thế lực đều nhìn chằm chằm vào Mộc gia.
Lúc trước chỉ có một mình Mộc Kiến Tân.
Bởi vì tâm tư nàng kín đáo, mà thủ đoạn cũng rất độc ác.
Cho nên tất cả mọi người vẫn không tìm được cơ hội, thì không dám ra tay với Mộc Kiến Tân.
Nhưng mà bây giờ Mộc Kiến Bình đã trở về.
Mặc dù khi Mộc Kiến Bình 5 tuổi đã rời khỏi đảo Bách Quần.
Nhưng mà trước 5 tuổi, thì Mộc Kiến Bình là một kẻ chuyên hố cha chân chính.
“Hình như tiểu thiếu gia của Mộc gia trở về rồi.”
“Ha ha…hắn trở về lúc này, để tăng phiền phức cho Mộc Kiến Tân à.”
“Nhưng đây cũng là cơ hội của chúng ta, chỉ cần có thể nắm được tiểu tử đó trong tay, thì tiểu tiện nhân Mộc Kiến Tân sẽ phải ngoan ngoãn.”
“Đừng vội, tiểu tử này vừa trở về, chắc chắn Mộc Kiến Tân sẽ tăng cường bảo vệ, chờ vài ngày nữa tiểu tử này sẽ không nhịn được mà đi ra ngoài, đến khi đó không cần chúng ta ra tay, trên đảo này còn có rất nhiều người muốn dùng tiểu tử này để đối phó với Mộc Kiến Tân.”
……
Cùng lúc đó, Mộc Kiến Bình đã bị một đoàn vệ sĩ bao vây.
Vì bảo vệ cho Mộc Kiến Bình, nên Mộc Kiến Tân chỉ có thể sử dụng cách này, chỉ có thể dùng số lượng người để cam đam sự an toàn của Mộc Kiến Bình.
Mộc Kiến Bình hết sức cảm động, cuối cùng thì mình cũng đã được trở lại làm thiếu gia rồi.
Không giống như khi ở trong học viện Ma Pháp, ở đó mình hoàn toàn là một tên khuân vác.
An toàn là cái gì? Không có ai để ý đến cái đồ chơi này.
Từ Đêm Tai Nạn bắt đầu, lại đến Kiếp Nạn Bụi Gai, rồi đến cuộc chiến hủy diệt cách đây không lâu.
Mộc Kiến Bình đã trải qua không ít trận đại chiến.
Hắn cũng chứng kiến học viện Ma Pháp được thành lập, cũng chứng kiến thành Thái Dung từ một thành thị phồn hoa biến thành một vùng phế tích.
Từ việc chỉ biết kinh sợ trong Đêm Tai Nạn, cho đến việc miễn cưỡng có thể tự vệ ở Kiếp Nạn Bụi Gai, cuối cùng thì cũng có thời khắc tỏa sáng trong trận chiến hủy diệt vửa rồi.
Mộc Kiến Bình đã tự tay kết thúc một con Hủy Diệt Giả.
Hắn cảm giác được, bản thân mình đã trưởng thành rất nhiều!
Ít nhất thì bây giờ, Mộc Kiến Bình đã không phải là một đứa bé chỉ biết gây phiền nữa rồi.
…..
“Có tin tức gì của thành Thái Dung không?” Tiêu Bách Ức hỏi.
Bắt đầu từ ngày bị học viện Ma Pháp bắt chẹt.
Tiêu Bách Ức đã tìm đến tổ chức tình báo chuyên nghiệp nhất.
“Hiện giờ thành Thái Dung còn khoảng 1000 người sống sót, nhưng bọn họ đều bị học viện Ma Pháp khống chế, ta đã thử tiếp cận để lấy tình báo của họ, nhưng mà những người đó lại không nói gì về trận chiến ngày hôm đó.”
“Thế có thể bắt cóc vài người về không?” Tiêu Bách Ức hỏi.
“Không được, người xa lạ vừa tiến vào thành Thái Dung là bọn họ phát hiện ra ngay, coi như bắt được người thì cũng không chạy thoát được.”
“Dùng tiền mua chuộc thì sao?”
“Những người sống sót hết sức sùng bái học viện Ma Pháp, đặc biệt là viện trưởng của học viện Ma Pháp. Nếu hỏi bọn họ tình báo liên quan đến viện trưởng thì không ai đồng ý nói, đưa tiền họ cũng không nói, hơn nữa họ còn đi báo cho học viện Ma Pháp.”
“Thế giờ đã nghe ngóng được những tin tức gì rồi? Có thể phân tích ra được thực lực của học viện Ma Pháp và tên viện trưởng đó không?”
“Mặc dù thiếu một vài tin tức quan trọng, nhưng thông qua trận đại chiến thành Thái Dung đã bị hủy, học viện Ma Pháp cũng bị tổn thất nặng nề. Nên chúng ta có thể biết được rằng, Mặc Dương và quân đoàn Hủy Diệt Giả của hắn cũng không bị nghiền ép, mà hai bên đánh nhau có qua có lại rất kịch liệt.”
Người này dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Mà kỹ thuật chế tạo Hủy Diệt Giả lại đến từ học viện Ma Pháp, điều này có nghĩa là học viện Ma Pháp có năng lực để đối phó với Hủy Diệt Giả, mà quái vật siêu cấp Hủy Diệt Giả ngày hôm trước đã đến đây là minh chứng tốt nhất. Nhưng có lẽ vì tài nguyên của họ có hạn, cho nên số lượng sẽ không nhiều, lại thêm việc họ vội và tìm chúng ta đòi tài nguyên, có lẽ là để đền bù tổn thất của mình.”
“Cho nên tổng hợp lại những điều ở trên, chúng ta có thể phán đoán rằng. thực lực của học viện Ma Pháp cao hơn quân đoàn Hủy Diệt Giả của Mặc Dương, nhưng mà chênh lệch cũng không phải rất nhiều, tổng hợp sức chiến đấu chắc cao hơn khoảng 40%.”
“40% không phải là rất nhiều rồi sao?”
“Đây là suy đoán dựa theo việc tổn thất của hai bên, còn thực lực vị viện trưởng của học viện Ma Pháp hẳn phải hơn Mặc Dương khá nhiều, giai đoạn đầu hắn sẽ quấn lấy Mặc Dương, sau khi giải quyết xong Mặc Dương thì hắn ngăn cản không cho Hủy Diệt Giả chạy trốn, nên mới có thể tạo thành hậu quả quân đoàn Hủy Diệt Giả bị tiêu diệt sạch sẽ.”
“Phán đoán này chính xác không?”
“Ít nhất cũng phải 70% trở lên.”
“Vậy thì chúng ta muốn chiến thắng học viện Ma Pháp, thì cần phải có thực lực như thế nào?”
“Tiêu tiên sinh, chúng ta chỉ cung cấp tình báo, chứ không cung cấp chiến lược chiến đấu.” Nhân viên tình báo nói ra.
“Được rồi, cảm ơn sự trợ giúp của các ngươi.”
“Cảm ơn Tiêu tiên sinh đã cho chúng ta cơ hội hợp tác.”
“Ta muốn các ngươi tiếp tục giám sát học viện Ma Pháp cho ta, được chứ?”
“Dĩ nhiên, đây cũng thuộc về phạm vi nghiệp vụ của chúng ta.”
“Ta muốn ngươi tự mình đi, ta cảm thấy nếu như là ngươi tự đi, có lẽ sẽ phát hiện ra nhiều tin tức hữu dụng hơn.”
“Nếu như đây là yêu cầu của Tiêu tiên sinh, thì ta tiếp nhận.”