Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 283 - Chương 284 - Thành Phố Ma Pháp

Chương 284 - Thành Phố Ma Pháp
Chương 284 - Thành Phố Ma Pháp

Thành Thái Dung, học viện Ma Pháp.

Lâm Vãn Nguyệt đi đến Mặc Thành, sau đó đổi một thân phận khác, rồi thuê một chiếc máy bay đi đến thành Thái Dung.

Khi máy bay bay vào vùng trời của thành Thái Dung.

Lâm Vãn Nguyệt hết sức cảm khái, thành Thái Dung gặp quá nhiều tai nạn.

Nàng biết Đêm Tai Nạn đã khiến cho 99% nhân khẩu ở đây mất mạng.

Sau đó Kiếp Nạn Bụi Gai thì nàng cũng hơi hiểu một chút.

Dù sao thì từ khi Chính Phủ Thế Giới sập bàn, thì rất nhiều thành thị trên thế giới cũng bị hủy diệt.

Đặc biệt là mấy thành thị ở gần Thủ Đô Công Nghiệp.

Đảng Công Nghiệp đã từng rực rỡ như vậy, hiện giờ cũng chỉ là hoàng hôn ở phía tây, chỉ còn lại một cái Hoàn Thành nửa chết nửa sống.

Tất nhiên, trong tay nàng cũng có không ít tình báo liên quan đến Chính Phủ Thế Giới và cả Bạch Quỳnh hội.

Nói ví dụ như những hành vi quỷ dị của Chính Phủ Thế Giới.

Nhưng những tin tức này cũng chỉ là mặt ngoài, không thể nào suy đoán ra được mục đích thật sự của Chính Phủ Thế Giới là gì.

Máy bay hạ xuống đất, Lâm Vãn Nguyệt bước xuống.

Một người đàn ông cưỡi trên một con hổ màu đen dài hơn sáu mét đi đến trước mặt nàng.

“Xin chào tiểu thư, ta là nhân viên quản hàng không, phí đỗ máy bay là 200 bạch tinh tệ một ngày, ngươi có thể thanh toán trước, hoặc là khi rời đi thanh toán cũng được.” Người đàn ông này nói.

Trên mặt Lâm Vãn Nguyệt thì lộ ra vài phần khủng hoảng.

“Xin chào…ngươi có thể để nó cách xa ta một chút hay không?”

“Hắc Thán, lùi lại một chút.” Người đàn ông nói với con hổ đen bên cạnh.

Con hổ đen này thành thành thật thật lùi lại vài mét.

“Tiểu thư, thật ra ngươi không phải lo lắng về Hắc Thán đâu, ta là Ngự thú sư, đã ký kết khế ước với nó rồi, nó sẽ không chủ động vi phạm mệnh lệnh của ta, hơn nữa nó cũng rất thông minh, biết chuyện gì nên làm và chuyện gì không nên làm.”

“Ngươi đừng gạt ta, ta đã đi qua thành Tinh Bạch, ta cũng đã nghe nói những chuyện quái thú nhân tạo mất khống chế ở bên đó.”

“Tiểu thư, phương pháp khống chế của thành Tinh Bạch và Ngự thú sư chúng ta là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt, chân chính Ngự thú sư là một hệ thống rất ổn định, sẽ không xuất hiện tình huống mất khống chế.”

“Cả hai khác nhau ở chỗ nào?”

“Ví dụ như, nếu như bây giờ ta bắt người làm nô lệ…tất nhiên đây chỉ là ví dụ, xin tiểu thư đừng để ý.”

“Ta hiểu.”

“Nếu như ta cưỡng ép bắt ngươi làm nô lệ, hiển nhiên người sẽ ra sức phản kháng và giãy dụa, đây chính là một hành vi bình thường đúng không?”

Lâm Vãn Nguyệt gật đầu, nhân viên quản lý lại nói tiếp: “Đám ngự sủng của thành Tinh Bạch là Hủy Diệt Giả, chúng đều là sản phẩm được nhân loại chế tạo ra trong thời gian ngắn, rút ngắn thời gian trưởng thành, cho nên tâm trí của Hủy Diệt Giả rất thấp, giống như là đứa trẻ con có thân thể của người trưởng thành vậy, chỉ có thể dùng tinh thần lực mạnh mẽ để bọn chúng trở thành nô lệ, cho nên tâm lý của chúng sẽ xuất hiện vặn vẹo.”

“Phương pháp của ngươi không phải là nô dịch sao?”

“Dĩ nhiên không phải, chúng ta là ký khế ước chính và phụ.”

“Có gì khác nhau sao? Xin lỗi…nếu như dính đến cơ mật của học viện Ma Pháp thì thôi.”

“Chuyện này cũng không phải là bí mật gì, tất cả cư dân của Thành Phố Ma Pháp đều biết.”

“Thành Phố Ma Pháp?”

“Đúng thế, Cừu tiên sinh đã quyết định thành lập lại một toàn thành thị hoàn toàn mới ở chỗ này, đem cái tên thành Thái Dung chìm vào quên lãng, hiện giờ nơi này là Thành Phố Ma Pháp.”

Lâm Vãn Nguyệt chớp chớp mắt: “Ngươi vừa nói khế ước chính và phụ là gì, có thể nói rõ một chút cho ta biết không?”

“Khế ước của hệ Ngự Thú chia làm ba loại là: Khế ước Chủ nô, Khế ước chính phụ, và Khế Ước Bình Đẳng. Khế ước Chủ nô thì giống với thành Tinh Bạch, là loại cưỡng chế nô dịch, nhưng mà đối tượng bị nô dịch đều là những loại có tinh thần lực và IQ rất thấp, chỉ là mấy động vật nhỏ như con chó và chuột thôi.”

“Chẳng phải ngươi vừa nói Hủy Diệt Giả vì bị đẩy nhanh quá trình trưởng thành nên IQ rất thấp à?”

“Đúng thế, IQ của Hủy Diệt Giả rất thấp, nhưng mà tinh thần lực của chúng lại rất cao, căn cứ theo lời Vu giáo sư thì người có thể trở thành chủ nhân của Hủy Diệt Giả chỉ khoảng một phần nghìn mà thôi. Nếu như muốn ký kết Khế Ước Chủ nô với Hủy Diệt Giả thì nhất định phải có thực lực tương đương với chúng, bằng không thì sẽ không thể nào chấn nhiếp được Hủy Diệt Giả.”

Lâm Vãn Nguyệt yên lặng ghi nhớ những tin tức này.

“Tiên sinh, ta là thương nhân, ta nghe nói nơi này đang phát triển trở lại, cho nên muốn đến đây tìm vài cơ hội buôn bán, ngươi có thể nói cho ta biết vài thứ về nơi này không?”

“Dĩ nhiên, ta rất sẵn lòng.”

“Thế hóa ra Hủy Diệt Giả bị mất khống chế là bới vì tinh thần lực của chủ nhân chúng không đủ à?”

“Đây chỉ là mặt ngoài thôi, trên thực tế thì nếu như tinh thần lực của Ngự Sủng cao hơn chủ nhân quá nhiều, hơn nữa còn cưỡng ếp khống chế như loại khế ước chủ nô thì tâm trí của chủ nhân sẽ bị Ngự Sủng ăn mòn từ từ, cuối cùng chủ nhân sẽ nổi điên chứ không phải chỉ đơn giản là mất khống chế.”

Bình Luận (0)
Comment