Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 288 - Chương 289 - Chúng Ta Tấn Công Thành Phố Ma Pháp! (2)

Chương 289 - Chúng ta tấn công Thành Phố Ma Pháp! (2)
Chương 289 - Chúng ta tấn công Thành Phố Ma Pháp! (2)

“Ôn Hầu, ta nói cho ngươi biết, Thành Phố Ma Pháp bây giờ là một thành thị mới phát triển, Mặc Thành kết minh với Thành Phố Ma Pháp mới có nhiều lợi ích nhất. Mặc dù Thương hội thành Tinh Bạch rất có lực ảnh hưởng, nhưng họ không có vũ lực, hiện giờ họ cũng là mục tiêu đả kích của Thành Phố Ma Pháp, giờ ngươi hợp tác với họ sẽ không tốt đâu.”

Dư Linh Lung đã trở thành bộ trưởng bộ tài chính của Thành Phố Ma Pháp, nàng đã đi đến Mặc Thành để thuyết phục người bạn học cũ Ôn Hầu, cũng là chấp chính quan ở Mặc Thành.

“Linh Lung, thế giới này không phải chuyện gì cũng có thể dùng vũ lực để giải quyết.” Ôn Hầu nhìn Dư Linh Lung nói.

Hắn cảm thấy ý nghĩ của Dư Linh Lung quá ngây thơ.

Thế mà nàng lại nghĩ rằng vũ lực có thể giải quyết tất cả vấn đề.

Huống chi bọn họ có thể sống yên ổn như bây giờ, làm sao lại không có chút năng lực tự vệ nào.

Ngược lại, sức chiến đấu của Mặc Thành cũng thuộc top đầu trên thế giới.

Một thành thị có vũ lực mạnh mẽ, lại có sứ phát triển mạnh mẽ và ổn định, không phải ai cũng có thể bắt chẹt.

“Ôn Hầu, ngươi sẽ hối hận.”

“Linh Lung, người sẽ hối hận là ngươi, ta thực sự không hiểu, vì sao ngươi lại chạy đến nơi rừng sâu núi thẳm đấy để làm bộ trưởng bộ tài chính làm gì, ta thực sự không hiểu nổi ngươi đang suy nghĩ cái gì trong đầu.”

Dư Linh Lung và Ôn Hầu đều cảm thấy đối phương quá cố chấp, hoàn toàn không thể trao đổi được.

Đúng lúc này, có một người phụ nữ đi đến.

Ôn Hầu nhìn thấy người phụ nữ này thì dừng lại.

“Lâm tiểu thư, sao ngươi lại đến đây?”

Người đến chính là Lâm Vãn Nguyệt.

Lúc trước Ôn Hầu và Lâm Vãn Nguyệt cũng đã hợp tác với nhau vài lần.

Trong đó có một lần hợp tác rất quan trọng, đó là khi Ôn Hầu còn chưa trả thành quan chấp chính của Mặc Thành.

Hắn có một đối thủ rất mạnh mẽ cùng tranh đoạt vị trí quan chấp chính này.

Khi đó Lâm Vãn Nguyệt đã cung cấp cho Ôn Hầu không ít tình báo.

Nhờ vào những tình báo này của Lâm Vãn Nguyệt mà Ôn Hầu đã chiến thắng được đối thủ.

Sau lần hợp tác vui vẻ đó thì Ôn Hầu cũng rất cảm kích Lâm Vãn Nguyệt.

Đồng thời hắn vẫn giữ liên lạc với Lâm Vãn Nguyệt từ khi đó đến giờ.

Dù sao trong tay Lâm Vãn Nguyệt cũng có rất nhiều tình báo quan trọng.

Ai biết khi nào mình cần dùng đến hay không.

Ôn Hầu là một chính trị gia điển hình.

Chỉ cần người có giá trị lợi dụng, thì hắn sẽ đầu tư tài nguyên và tinh lực để giữ vững tình cảm.

Mà đối với Lâm Vãn Nguyệt thì Ôn Hầu cũng là một vị khách hàng khá quan trọng.

“Ôn tiên sinh, đã lâu không gặp.” Lâm Vãn Nguyệt quay sang nhìn Dư Linh Lung hỏi: “Vị này là?”

“Nàng là bạn học cũ của ta.” Ôn Hầu giới thiệu hai người cho nhau: “Dư Linh Lung, Lâm Vãn Nguyệt.”

“Xin chào Dư tiểu thư.”

“Xin chào Lâm tiểu thư.”

“Lần này ngươi đến có chuyện gì sao?” Ôn Hầu hỏi.

“Ngươi biết Thành Phố Ma Pháp không?” Lâm Vãn Nguyệt hỏi.

Ôn Hầu khẽ cau màu: “Ngươi muốn nói chuyện có quan hệ đến Thành Phố Ma Pháp à?”

Dư Linh Lung thì ngây ra, nhìn Lâm Vãn Nguyệt với vẻ kinh ngạc.

“Chúng ta có thể nói chuyện riêng không?” Lâm Vãn Nguyệt lại nói.

“Linh Lung là bộ trưởng bộ tài chính của Thành Phố Ma Pháp, nếu như là chuyện có liên quan đến Thành Phố Ma Pháp thì không cần tránh nàng.”

Ôn Hầu tưởng rằng Lâm Vãn Nguyệt cũng đến đây nói giúp cho Thành Phố Ma Pháp.

“Vậy cũng được.” Lâm Vãn Nguyệt gật đầu, nâng đầu ngón tay lên, chiếc nhẫn ma pháp trên bàn tay nàng bỗng nhiên lóe lên, sau đó có một vòng ánh sáng màu xanh lam bao trùm Lâm Vãn Nguyệt.

“Đây là?”

“Đây là đặc sản của Thành Phố Ma Pháp, loại đặc sản này còn có rất nhiều, tất cả đều có những công hiệu vô cùng kỳ diệu.” Lâm Vãn Nguyệt nói ra: “Có loại hình công kích, cũng có loại hình phòng ngự, thậm chí còn có cả loại hình trị liệu nữa.”

“Công hiệu ra sao?”

“Ta đã thử nghiệm qua, một người bình thường đeo vào có thể đối mặt với đội viên của chiến đội đặc biệt mà lông tóc không tổn hao gì. Một ít sản phẩm cao cấp thì thậm chí có thể chống lại đội viên tinh anh của chiến đội đặc biệt. Ta còn nghe nói có vài sản phẩm, có thể khiến cho người bình thường đứng im tại chỗ cho cường giả cấp Nửa Thành công kích mà không bị tổn thương gì.”

Sắc mặt Ôn Hầu lập tức thay đổi: “Hử? Ngươi đến đây để chào hàng sản phẩm à?”

Lâm Vãn Nguyệt vuốt vuốt mái tóc của mình: “Ta muốn hỏi ngươi, ngươi có hứng thú đoạt lấy công nghệ chế tạo này hay không?”

“Cái gì? Ngươi điên rồi? Ngươi biết mình đang nói gì không? Ngươi biến mình đang làm gì không? Ngươi biết mình đang đối mặt với...” Dư Linh Lung lập tức há miệng mắng to.

“Người đâu, mau mời Dư tiểu thư đi nghỉ ngơi đi.” Ôn Hầu ra lệnh cho mấy tên thủ hạ ở xung quanh.

“Ôn Hầu, đừng để lợi ích che mờ mắt, ngươi cản bản không hiểu rõ…”

Bình Luận (0)
Comment