Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 294 - Chương 295 - Tranh Đấu Máu Tanh (2)

Chương 295 - Tranh đấu máu tanh (2)
Chương 295 - Tranh đấu máu tanh (2)

Phanh-----

Mộc Kiến Tân kêu lên giận dữ: “Ngươi nói cái gì? A Bình thì sát thủ Huyết Quang đánh lén sao? A Bình sao rồi? Có bị thương không?”

“Không sao cả.” Lão Ngô nói ra.

Sắc mặt Mộc Kiến Tân tái xanh: “Lập tức triệu tập người, ta muốn Nam Long phải chết.”

Sát thủ Huyết Quang chính là sát thủ mà Nam Long bồi dưỡng ra, hắn vẫn luôn làm việc cho Nam Long.

Nếu như chỉ là đánh lén bình thường, không có chứng cứ thì mọi người cũng đành thôi.

Tháng nào Mộc Kiến Tân cũng bị ám sát vài ngày như vậy, những trận ám sát này to to nhỏ nhỏ nhiều không đếm xuể.

Nhưng mà người như sát thủ Huyết Quang, thì toàn bộ đảo Bách Quần cũng chỉ có vài người, hơn nữa đều có thế lực ở sau lưng.

Cũng ví dụ như Lão Ngô bên cạnh Mộc Kiến Tân.

Hắn chính là át chủ bài trong tay Mộc Kiến Tân.

Một khi Lão Ngô đã ra tay, thì đã đến mức độ không chết không thôi rồi.

Điều này cũng là nguyên nhân mà mọi người chỉ giở trò trong bóng tối, mà không sử dụng ám sát quy mô lớn.

Một khi Lão Ngô đã ra tay, điều này có ý nghĩa là Mộc Kiến Tân đã muốn không chết không thôi với người nào đó rồi.

Bởi vì ai cũng biết Lão Ngô thuộc về nhà nào.

“Vâng.” Lão Ngô gật đầu.

Loại chuyện này không cần thiết khuyên bảo.

Bắt đầu từ khi đối phương phái sát thủ Huyết Quang ra tay.

Thì thái độ của đối phương đã rõ ràng, không chết không thôi!

…….

“Ông chủ, nhà máy chế thuốc của chúng ta bị người đốt rồi.”

“Cái gì?” Nam Long sợ hãi: “Là ai? Là ai làm?”

“Là người của Mộc gia, đồng thời nhà máy của Mộc gia cũng bị gián điệp đốt rồi, Mộc gia đã triệu tập tất cả nhân thủ rồi.”

“Ngươi chắc chắn chứ?” Nam Long rất nghi ngờ.

Hắn không quá tin rằng Mộc Kiến Tân lại dễ dàng ra tay thô bạo với hắn như vậy.

“Đã xác nhận, Mộc gia đã tuyên chiến với ngài.” Phụ tá của Nam Long nói.

“Mộc Kiến Tân điên rồi sao, nàng làm như vậy thì có lợi ích gì? Ta với nàng đánh lưỡng bại câu thương, sau đó để người khác nhảy vào ngư ông đắc lợi à?”

“Ông chủ, thằng nhóc Mộc gia bị ám sát.”

“Thế thì sao? Hôm qua ta cũng bị ám sát, ta có nói gì sao?” Nam Long vỗ bàn hét lên: “Đừng nói là không phải ta làm, coi như là ta làm thì sao? Thằng nhãi Mộc gia chết rồi sao? Hay là tàn phế?”

“Là sát thủ Huyết Quang ra tay?”

Nam Long nghe thấy câu này thì đầu óc choáng váng, suýt nữa thì đứng không vững.

“Ta không hạ lệnh! Đây không phải mệnh lệnh của ta… Huyết Quang đâu? Huyết Quang đâu? Nhanh gọi hắn đến đây.”

“Ông chủ…chúng ta đã mất liên lạc với Huyết Quang ba ngày rồi.”

Nam Long toát mồ hôi lạnh, rốt cuộc thì vấn đề nằm ở đâu?

Vì sao Huyết Quang lại ra tay ám sát Mộc Kiến Bình?

Nếu như Nam Long thật sự muốn khai chiến với Mộc gia, thì hắn sẽ để cho Huyết Quang trực tiếp ra tay với Mộc Kiến Tân, mà không phải là Mộc Kiến Bình.

Ám sát Mộc Kiến Bình thì có thể giải quyết được cái gì chứ?

Ngoài trừ chọc giận Mộc Kiến Tân ra thì chẳng có lợi ích gì cả.

“Lập tức triệu tập nhân thủ, mau triệu tập tất cả nhân thủ, phản kích, chúng ta nhất định phải phản kích!!”

Dù biết tình huống có gì đó rất kỳ lạ, nhưng mà việc Nam Long làm đầu tiên không phải là điều tra vì sao Huyết Quang lại ra tay với Mộc gia, mà là phản kích.

Trong lòng Nam Long cũng rất khổ sở, Mộc gia nhiều tiền hơn hắn, thế lực cũng lớn hơn hắn, căn cơ cũng sâu hơn hắn.

Mặc dù những năm gần đây hắn vẫn nỗ lực đuổi theo.

Nhưng mà giang sơn mà rất nhiều thế hệ của Mộc gia đã đánh xuống, không phải chỉ ngắn ngủi hai mươi năm là hắn có thể đuổi kịp.

Quả thật, từ khi Mộc Kiến Tân tiếp nhận Mộc gia thì cũng đã suy yếu không ít.

Nhưng căn cơ của Mộc gia vẫn còn đó, sau khi sản nghiệp của Mộc gia co vào, trái lại còn khó đối phó hơn.

Khi Nam Long còn đang vội vàng tìm kiếm Huyết Quang.

Thì giờ phút này Huyết Quang đang gọt táo trong một căn phòng ở bệnh viện.

“Ăn không?” Huyết Quang đưa quả táo bị gọt còn một phần năm đưa cho Mộc Kiến Bình.

“Đao pháp của sát thú không phải rất lợi hại sao? Ngươi đang bôi đen cho giới sát thủ đó à?”

“Ta cũng không dùng đao, mà là dùng vào hỏa pháo cao áp. Nếu như hôm nay ta không nhẹ tay, thì người đã nằm trong phòng xác rồi, chứ không phải là nằm trong phòng bệnh này.” Huyết Quang nói.

“Ta đã nói là, sau khi khóa chặt ta thì đếm đến ba mới ra tay cơ mà, vì sao ngươi lại ra tay sớm hơn.” Mộc Kiến Bình rất khó chịu.

“Ta đếm rồi.”

“Đánh rắm, ta mới đếm được 1 thì người đã ra tay rồi.”

“3 2 1, không phải đếm như thế à? Nếu như ngươi muốn ba giây thì nói mịa nó là ba giây cho nhanh, còn đếm ngược, ai mà hiểu được.”

“Thế nên ngươi phải trả tiền thuốc men cho ta.”

“Trả cái beep, lão tử kiếm tiền rất vất vả.”

“Tiền vất vả? Ta đoán là hôm nay ngươi định chơi chết ta đúng không?” Mộc Kiến Bình tức giận mắng.

“Ngươi hiểu lầm, là do ngươi nói khi ra tay thì nên làm cho giống thật một chút.”

Đúng thật là Huyết Quang muốn chơi chết Mộc Kiến Bình.

Đáng tiếc là một kích phải chết của mình lại bị Mộc Kiến Bình chặn lại.

Nhưng mà điều này cũng làm cho Huyết Quang không dám xem nhẹ Mộc Kiến Bình nữa.

Hỏa pháo cao áp của hắn không dám nói 100% sẽ trúng.

Nhưng một khi bị bắn trúng, thì dường như không có khả năng sống.

Vậy mà Mộc Kiến Bình lại có thể chặn lại.

Nhớ lại ngày mà Mộc Kiến Bình tìm đến mình, Huyết Quang vẫn còn cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Thực lực của người này, đáng sợ đến mức không tưởng tượng nổi.

Cho dù phải đối mặt với vài vị cường giả đỉnh cao khác ở đảo Bách Quần, thì Huyết Quang cũng chưa từng kinh hoảng như vậy.

“Ngươi không đi giúp chị gái ngươi à?” Huyết Quang hỏi.

“Thực lực của Nam Long còn chưa uy hiếp được Mộc gia chúng ta.” Mộc Kiến Bình nói ra: “À đúng rồi, gọi Thiết Mãng đến đây.”

Mộc Kiến Bình chẳng qua là đốt dây dẫn nổ, chiến tranh của Mộc gia và Nam Long mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Nam Long chắc chắn sẽ bị hủy diệt.

Mà Mộc gia cũng chắc chắn bị tổn thất.

Những thế lực và gia tộc khắc nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Lúc đó, chính là cơ hội tốt nhất.

Nếu như chỉ là loại trộm vặt móc túi thì đảo Bách Quần sẽ vĩnh viễn không thể yên bình được.

Cho nên mình phải học Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch đã khiến cho thành Thái Dung trùng sinh từ trong khói lửa.

Bình Luận (0)
Comment