Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 311 - Chương 312 - Đừng Đánh, Là Người Một Nhà! (2)

Chương 312 - Đừng đánh, là người một nhà! (2)
Chương 312 - Đừng đánh, là người một nhà! (2)

Huyết Quang và Thiết Mãng đều nhìn Mộc Kiến Bình với ánh mắt e ngại.

Hai con quái vật rễ cây này mạnh bao nhiêu, thì bọn họ là người hiểu rõ hơn ai hết.

Thế mà bây giờ lại bị Mộc Kiến Bình đập phát chết luôn một con quái vật rễ cây.

“Nếu đã đến rồi thì đừng đi nữa, ở lại đây đi.” Mộc Kiến Bình lại bắn ra một phát Lôi Bạo.

Tia chớp lập tức bắn thẳng về phía quái vật rễ cây, quái vật rễ cây muốn tránh né, chẳng qua là hắn làm sao mà nhanh bằng tia chớp được.

Nếu như hắn có kinh nghiệm phong phú thì còn đỡ.

Nhưng mấu chốt là hắn chỉ là một đệ tử bình thường của Lâm gia, lấy đâu ra kinh nghiệm phong phú.

Oanh-----

Tia chớp đánh vào nửa thân trên của quái vật rễ cây.

Trong nháy mắt, cơ thể của hắn đã bị cháy đen, bên trái bụng còn bị thủng một lỗ to.

Mộc Kiến Bình cẩn thận tiến lên, hai tay vẫn còn tia điện lập lòe.

Hắn phải xem hai quái vật rễ cây này đã chết hẳn hay chưa.

Dùng chân đá đá hai cái, đúng là đã không còn động đậy.

Mộc Kiến Bình lại đập hai quả cầu lửa.

Mãi cho đến khi hai thi thể bị đốt cháy thành tro thì Mộc Kiến Bình mới xác nhận hai quái vật rễ cây này chết rồi.

Mộc Kiến Bình quay lại về phía Thiết Mãng và Huyết Quang.

“Các ngươi xác định hai con hàng này là cấp Nửa Thành? Ta cảm thấy bọn chúng kém xa Lâm Hoang, đừng có bôi đen cho cấp Nửa Thành.”

“Là do ngươi quá biến thái.”

Huyết Quang và Thiết Mãng đều tán đồng quan điểm này.

Trong chuyện này thì Thiết Mãng có quyền lên tiếng nhất, dù sao thì hắn cũng đã đánh vài chiêu với Lâm Hoang.

Lúc đó hắn bị Lâm Hoang đánh cho tơi bời hoa lá một trận.

Tình cảnh hôm nay thì tốt hơn một chút, nhưng vẫn bị đánh cho chạy trối chết.

“Mộc Kiến Bình, ngươi giải thích rõ ràng cho ta, chuyện này là thế sao?” Mộc Kiến Tân đi đến xách tai Mộc Kiến Bình lên.

Lúc này nàng mới ý thức được, người em trai của mình không hề vô hại như mình tưởng.

Mộc Kiến Bình rất xấu hổ: “Giải thích cái gì nữa? Ta đã nói rồi mà, ta và Huyết Quang, Thiết Mãng rất hợp ý, cho nên quyết định hợp tác với nhau.

“Thực lực của ngươi thì sao? Ta nhớ rằng thể chất của ngươi là áp súc không khí, ngươi thức tỉnh thể chất hệ Lôi từ bao giờ?”

“Đây không phải là thể chất, mà là ma pháp, một loại hệ thống lực lượng hoàn toàn mới.”

Mộc Kiến Tân cảm thấy con hàng này đang nói nhảm.

Ma pháp cái gì, hệ thống lực lượng mới cái gì, đều là nói nhảm.

Công ty của Mộc gia cũng có bộ môn nghiên cứu hệ thống lực lượng mới.

Hàng năm đầu nhập rất nhiều tài nguyên và vật tư.

Cả một đoàn đội vài trăm người, đủ loại học giả và chuyên gia đỉnh tiêm.

Kết quả là, đừng nói hệ thống cơ sở, đến cả lý thuyết cơ sở cũng chưa hoàn thành.

Muốn sáng tạo ra hệ thống lực lượng hoàn toàn mới rất khó, vô cùng khó!

Nhưng mà ai cũng biết, nếu như có thể sáng tạo ra một hệ thống lực lượng mới, thì sẽ đem lại tài sản và lợi ích to lớn đến mức nào.

“Là công ty nào khai thác ra?”

“Không phải công ty nào, là một cá nhân khai thác, người này người cũng biết, là Thư Tiểu Bạch.”

“Tên đó? Làm sao có thể chứ…Hắn chỉ có một cái xưởng nhỏ tư nhân, còn không có nổi một đoàn đội 10 người.”

“Ta lần này về đây là đại diện cho hắn.” Mộc Kiến Bình nói ra: “Chị à, hắn có thể cung cấp vũ lực cho ngươi, ngươi muốn bao nhiêu vũ lực đều được.”

“Ha ha…nếu như ta muốn sức chiến đấu cấp Một Thành thì sao?”

Mộc Kiến Tân thấy em trai mình nghiêm túc như vậy, thì không nhịn được mà trêu chọc.

“Có thể, chỉ cần ngươi trả nổi tiền.”

“Được rồi được rồi, ngươi không muốn nói thì thôi.” Mộc Kiến Tân lắc đầu.

Mộc Kiến Bình hơi cau mày, vì sao lối suy nghĩ của bà chị mình lại bảo thủ như vậy.

Mộc Kiến Bình giơ tay lên, trên bầu trời xuất hiện một cái ma pháp trận có đường kính ba mét.

Mộc Kiến Tân và Lão Ngô đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Đây là cái gì?”

“Đây là hệ thống lực lượng mới, ta đã nói rồi.”

Mộc Kiến Tân nhìn về phía Lão Ngô, giờ phút này Lão Ngô cũng cẩn thận dò xét, hắn cũng muốn xác định xem đây là hệ thống lực lượng nào.

Đáng tiếc, hắn vắt hết óc cũng không nghĩ ra nổi.

Lúc này. Lão Ngô cũng đã hơi nghi ngờ.

“Đây thực sự là hệ thống lực lượng mới sao?”

“Đúng thế, hệ thống lực lượng hoàn toàn mới, loại hệ thống lực lượng này sẽ lật đổ tất cả nhận biết của mọi người, hệ thống này có tên là ma pháp, có thể sử dụng đại đa số năng lực của thể chất đặc biệt.”

“Hệ thống ma pháp này có cường giả cấp Một Thành sinh ra chưa?”

“HIện giờ chỉ có một mình Thư Tiểu Bạch là cấp Một Thành.” Mộc Kiến Bình nói.

“Hắn là cường giả cấp Một Thành?”

“Đúng thế!”

Mộc Kiến Tân hơi hoảng hốt.

Tên tiểu tử có vẻ không thông minh đó, lại là cường giả cấp Một Thành?

Hay là Mộc Kiến Bình đang chém gió?

Không đúng, tiểu tử Thư Tiểu Bạch còn bị Lão Ngô đánh cho một trận.

Thời gian còn chưa được một năm, làm sao có thể trưởng thành nhanh như vậy chứ?

Hơn nữa, Thư Tiểu Bạch không phải là nhà nghiên cứu sao?

Giống như những nhân viên nghiên cứu trong công ty mình vậy.

Nghiên cứu học vấn thì là một cao thủ.

Nhưng nếu như ra tay đánh nhau thì chỉ cần vài phút là nằm ngửa hết.

Mà kỹ thuật chế tạo cường giả cấp Một Thành dường như nằm trong tay Bạch Quỳnh hội.

Nghe nói mấy cường giả cấp Một Thành của Chính Phủ Thế Giới đều có quan hệ với Bạch Quỳnh hội.

Cho nên, trừ khi Thư Tiểu Bạch có thể tiếp xúc v ới Chính Phủ Thế Giới hoặc Bạch Quỳnh hội. Bằng không, thì tuyệt đối không thể trở cường giả cấp Một Thành chân chính được.

“Được rồi, về nghỉ ngơi đi, có gì thì mai nói tiếp.”

Mộc Kiến Bình thấy Mộc Kiến Tân không có hứng thú quá lớn, hắn cũng bỏ đi ý nghĩ giải thích tiếp.

Mọi người đang đi về phía trang viên, bỗng nhiên Mộc Kiến Bình dừng bước: “Vì sao người của Lâm gia lại đến đánh chúng ta? Là kế hoạch của ta bại lộ? Hay là…Lâm gia muốn thanh lý tất cả thế lực ở trên đảo?”

Bình Luận (0)
Comment