Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 317 - Chương 318 - Hà Cẩu Đản (2)

Chương 318 - Hà Cẩu Đản (2)
Chương 318 - Hà Cẩu Đản (2)

“Chỉ có thế này thôi à? Ta còn tưởng rằng đêm nay phải có một trận đại chiến tàn khốc nữa chứ.” Huyết Quang phủi bụi trên người.

Đúng lúc này, có một người đang từ từ bước đến.

“Lại thêm một cái đến chịu chết.” Huyết Quang giãn gân giãn cốt: “Vừa hay, ta còn chưa đánh đủ.”

Người đi vào vung tay lên, rất nhiều người lây nhiễm từ phía sau hắn chạy vào.

“Móa!” Huyết Quang bị dọa đến mức lùi lại vài bước.

Số lượng người lây nhiễm cực kỳ khổng lồ, không thể đếm xuể.

Khi Cố Trường Thanh nhìn thấy người vừa đến thì sắc mặt lập tức lạnh xuống.

“Trường Thanh, ngươi còn nhớ giọng nói của ta không?” Người này mỉm cười nhìn Cố Trường Thanh.

“Trường Thanh!?” Mộc Kiến Bình nheo mắt lại: “Hắn là kẻ thù của ngươi à?”

“Quan chấp chính của Thế Giới Chính Phủ, ngươi không xem tin tức thời sự à?” Cố Trường Thanh nhìn Mộc Kiến Bình: “Đồng thời hắn cũng là kẻ cầm đầu trong việc giam giữ mẹ ta.”

Thật ra Cố Trường Thanh ở trong bụng mẹ 40 năm, nàng có thể cảm nhận được tình huống ở bên ngoài, mà nàng còn nhớ rất rõ giọng nói của vị quan chấp chính này.

“Hà Cẩu Đản?” Mộc Kiến Bình hoảng sợ kêu lên.

Sắc mặt của quân chấp chính đen lại.

Cái ngoại hiệu Hà Cẩu Đản này, chính là một vết nhơ trong kiếp sống chính trị của hắn.

Khi hắn còn đang tại chức, bởi vì thiếu thốn kiến thức thường ngày, cho nên ngộ nhận rằng cho đẻ ra trứng. Trong một lần phỏng vấn thì hắn đã nói rằng nhà mình cũng nuôi một con chó, hắn rất yêu thích con chó này, khi con chó này còn là một quả trứng, thì hắn đã hết lòng chăm sóc cho nó… vân vân và mây mây…

Đây là một sai lầm mà người bình thường cũng không mắc phải, thế nhưng hắn lại mắc phải sai lầm này.

Đây không phải là không có thường thức, mà chính là không có não.

Kể từ đó thì hắn được gọi là Hà Cẩu Đản.( Hà chó trứng)

Chẳng qua là hắn không thích cái danh hiệu này, đồng thời còn coi nó là một sỉ nhục.

Bất cứ ai dám gọi cái tên này ở trước mặt hắn, thì đều phải chết!

Sắc mặt của Hà Cẩu Đản cực kỳ khó coi, đã vặn vẹo đến mức biến dạng.

“Trường Thanh, đi theo ta về thôi.” Hà Cẩu Đản vẫy tay: “Chỉ cần ngươi đi theo ta về, thì ta sẽ bỏ qua cho bọn họ…”

Oanh----

“Hà Cẩu Đản, đừng coi thường người khác.”

Mộc Kiến Bình lập tức nện một quả cầu lửa lên mặt Hà Cẩu Đản.

Vẻ mặt Hà Cẩu Đản đầy lạnh lùng và âm hiểm, ánh mắt nhìn Mộc Kiến Bình tràn đầy sát khí.

Đúng lúc này, sau lưng Hà Cẩu Đản cũng vươn ra rễ cây

Chẳng qua là những sợi rễ này hơn xa đám quái vật rễ cây khác.

Rễ cây ở sau lưng Hà Cẩu Đản lít nha lít nhít, sau khi nhúc nhích một lát thì bao trùm lấy cơ thể của Hà Cẩu Đản, rồi hình thành một lớp vỏ ngoài to lớn.

Chẳng qua là, lớp vỏ ngoài này nhìn trong rất giống Dã thú, chứ không phải là con người.

Đúng lúc này, trên người Hà Cẩu Đản cũng tỏa ra khí tức của ‘Lực lượng tan rã’, khí tức này còn mạnh mẽ hơn cả khí tức của bốn người Hàn thúc cộng lại.

“A Bình, đừng cứng đối cứng với hắn, trước kia hắn đã hấp thu rất nhiều ‘Lực lượng tan rã’ của ta.” Cố Trường Thanh giữ chặt Mộc Kiến Bình nói.

Mộc Kiến Bình cũng cảm nhận được áp lực từ khí thế trên người của Hà Cẩu Đản.

Hà Cẩu Đản giơ tay lên, triệu hoán, Sứ Giả Nguyên Tố!

Đối mặt với loại kẻ địch này, trên người không có trang bị thì không có cảm giác an toàn.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Mộc Kiến Bình lại triệu hoán bộ trang bị Sứ Giả Nguyên Tố một lần nữa.

“Ngươi đang chơi lễ hội hóa trang à?” Hà Cẩu Đản cười nhạo nhìn Mộc Kiến Bình.

“Lần trước, cũng có kẻ nói ta đi chơi lễ hội hóa trang, giờ thì hắn đã bị băm nát cho chó ăn.” Mộc Kiến Bình trả lời.

Hà Cẩu Đản bỗng nhiên phóng về phía Mộc Kiến Bình.

Mộc Kiến Bình giơ gậy ma pháp lên, xung quanh Hà Cẩu Đản xuất hiện những khối tinh thể màu đỏ trôi nổi giữa không trung.

Hà Cẩu Đản lập tức dừng lại, nhìn những khối tinh thể màu đỏ không biết để làm gì này.

Đột nhiên, những khối tinh thể màu đỏ này kết nối lại với nhau bằng những tia sáng màu đỏ, rồi bắt đầu di chuyển về phía Hà Cẩu Đản.

Hà Cẩu Đản nhất thời sơ ý, trong chớp mắt, lớp vỏ ngoài trên cánh tay đã bị cắt xuống.

Hà Cẩu Đản sợ hãi vội vàng lùi lại phía sau, nhờ vậy mà cánh tay của hắn không bị cắt xuống.

Nhưng mà lúc này, những khối tinh thể màu đỏ lại tiếp túc di chuyển về phía Hà Cẩu Đản.

Hà Cẩu Đản cũng không quan tâm đến hình tượng nữa, bắt đầu lăn lộn để né tránh những đòn công kích này.

Tốc độ của Hà Cẩu Đản cực nhanh, sau khi hiểu được cơ chế tấn công của những khối tinh thể màu đỏ này thì hắn không còn hoảng hốt nữa.

Hắn nhanh chóng di chuyển né tránh công kích, đồng thời lao lên bóp nát một khối tinh thể màu đỏ.

Quả nhiên, mấy khối tinh thể còn lại cũng lập tức tiêu tán.

Mộc Kiến Bình thấy thế cũng không hoang mang, hắn cũng không hy vọng ma pháp này có thể giải quyết Hà Cẩu Đản.

Bản thân Mộc Kiến Bình đang chuẩn bị một ma pháp có uy lực to lớn hơn.

Cố Trường Thanh nhìn Mộc Kiến Bình với ánh mắt khẩn trương.

Mặc dù nàng nắm giữ ‘Lực lượng tan rã’, nhưng mà nàng lại hoàn toàn không biết chiến đấu.

Đúng lúc này, ma pháp của Mộc Kiến Bình cũng đã hoàn thành.

Liệt Diễm Phong Bạo!

Bình Luận (0)
Comment