Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 329 - Chương 330 - Đội Thiếu Niên Bất Lương!

Chương 330 - Đội thiếu niên bất lương!
Chương 330 - Đội thiếu niên bất lương!

Trận chiến mà Ngũ Thành muốn là thịt và thịt va chạm, cuộc đọ sức giữa máu và lửa.

Chứ không phải thả vài con quái vật ra hoành hành chiến trường.

Ngày xưa hắn cũng đã từng thua trận, nhưng mà trận chiến này là trận thua khó chịu nhất của hắn.

Không biết bị đánh từ lúc nào, sau đó Quan chỉ huy bị giết một cách đơn giản, cuối cùng lại kết thúc chóng vánh.

Số lượng thương vong cũng không nhiều, chỉ khoảng vài trăm người mà thôi.

Nhưng mấu chốt là…chuyện này quá khó chịu.

Ngũ Thành cảm thấy cả đời này của mình sẽ không muốn đến loại chiến trường như này lần thứ hai.

Thư Tiểu Bạch cũng hết sức khó chịu.

Vì sao? Vì sao không có một ai muốn thu hoạch được tự do?

10000 người mà lại không có một người muốn nhận được tự do sao?

Chẳng lẽ đám người này chưa nghe qua câu, tiền tài đáng ngưỡng mộ, tự do giá càng cao à?

Thư Tiểu Bạch rất khó chịu, mình cần nhiều tù binh như thế này để làm gì?

Không ăn được, trái lại phải tốn rất thức ăn nữa.

Mà lương thực của Thành Phố Ma Pháp cũng rất thiếu thốn.

Thư Tiểu Bạch cũng không ý thức được.

Không phải là những binh sĩ này không hướng đến tự do, mà là vì hắn ra giá quá cao.

“Thôi được rồi…” Thư Tiểu Bạch đành phải tạm thời bỏ đi ý nghĩ đòi tiền chuộc.

Chờ khi trận chiến tranh này kết thúc, hắn sẽ đòi vị quan chấp chính của Mặc Thành sau vậy.

Tất nhiên, nếu chỉ nói về kết quả thì Thư Tiểu Bạch vẫn rất hài lòng.

Sau khi kiểm kê chiến lợi phẩm xong thì Thư Tiểu Bạch lại còn mừng rỡ hơn.

Chiến tranh! Chiến tranh! Quả nhiên chiến tranh chính là thứ mà mình thích nhất.

Làm giàu cần phải dựa vào chiến tranh.

“Tiểu Thải, đến đây.”

“Viện trưởng.”

Ánh mắt Ngũ Thành lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tên này lại là viện trưởng của học viện Ma Pháp, lãnh tụ của Thành Phố Ma Pháp sao?

“Ngươi là nhân viên tinh anh của phòng Số 0, sau này, những động tĩnh của kẻ địch phải dựa vào ngươi rồi.”

“Viện trưởng, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

“Nhất là vật tư và tài nguyên của kẻ địch, phải đánh dấu đặc biệt.”

Đúng lúc này, La Tâm tiến lại gần người Thư Tiểu Bạch.

“Tiểu Bạch ca, những vật tư và tài nguyên của các nhánh quân nhỏ này thì có bao nhiêu chứ, tối đa cũng chỉ đủ họ ăn hai tháng.”

“Thế cũng khá nhiều rồi.”

“Nơi đóng quân của bọn quân đoàn bọn họ mới là bảo tàng, cướp một lần, thì trong vài năm Thành Phố Ma Pháp sẽ không bị đói bụng.”

Thư Tiểu Bạch nghe thấy thế thì nhìn không được mà lau nước miếng.

La Tâm, Lâm Tố, A Vân và An Nam cũng lau nước miếng.

Sân khấu! Đó mới thức sự là sân khấu….

……

“Nơi này là doanh trại của quân tiên phong Mặc Thành.”

“Có vẻ như nơi này đã có trận chiến đấu.”

“Xem ra là Thành Phố Ma Pháp đã thắng.”

Hai tên lính trinh sát của thành Tinh Bạch đi vào phế tích của doanh trại.

Nơi này có rất nhiều vết máu, còn có cả một số dấu vết chiến đấu.

“Có vẻ như binh lực của Thành Phố Ma Pháp rất thiếu thốn nhỉ.”

“Sao ngươi biết?”

“Nơi này có rất nhiều vết tích do cường giả để lại, nếu như họ có nhiều người, thì họ sẽ không phái loại cường giả này ra tay với một đám binh lực 10000 người không quan trọng.”

Tên lính trinh sát chỉ vào dấu bàn tay to lớn trên mặt đất.

Chỉ có cường giả cấp Nửa Thành hoặc hơn mới có thể lưu lại vết tích như vậy.

“Chẳng qua nơi này còn có rất nhiều dấu vết rất khó hiểu.”

Hai người này đều là lính trinh sát có kinh nghiệm phong phú, lấy trình độ của họ thì vết tích chiến đấu bình thường chắc chắn họ sẽ nhận ra.

Nhưng mà họ lại không nhận ra một số vết tích kỳ quái ở đây.

Không hiểu là do thứ gì tạo ra vết tích này, hoặc là làm thế nào để tạo ra nó.

Sau khi thu thập đủ tình báo, thì hai người ngồi lên chiếc moto nhỏ, đang định rời đi.

Đột nhiên, có hai con Ma thú xuất hiện ở trên vách núi đá.

Hai con Ma thú này đang leo lên vách núi, có một người đàn ông trung niên đang ngồi trên vai của một trong hai con Ma thú.

Người đàn ông này là nhân viên tình báo của phòng số 0.

Nhân viên tinh báo đều phụ trách điều tra thông tin, lẻn vào lòng địch…

Nhưng cũng sẽ có một hai ngoại lệ.

Người đàn ông trung niên này chính là một trong số đó.

Hai con Ma thú này là song sinh một trứng, vốn hắn định nhặt về ăn.

Kết quả là hắn thả quả trứng vào trong nồi nửa ngày, sau khi sôi thì mở nắp ra, liền phát hiện ra hai thằng nhãi con này đang bơi trong nồi nước sôi sùng sục.

Khi hai thằng nhãi con này nhìn thấy hắn thì trức tiếp nhào vào ngực hắn, trong miệng còn kêu lên bánh bánh thịch thịch…

Sau đó người này liền trở thành vú em.

Hơn nữa còn một đường bật hack, chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi, một người đàn ông trung niên tầm thường, đã trở thành sát thủ tinh anh của phòng Số 0.

Mà hai thằng nhãi còn này cũng trong một tháng, trở thành hai con Ma thú thân dài hơn 10 mét.

Dựa theo công hội Ngự thú thì hai là loại Ma thú mới chưa được phát hiện, hơn nữa chúng còn có khả năng phát triển rất lớn.

Hiện giờ vẫn còn trong thời kỳ ấu niên, mà theo ước đoán của công hội Ngự thú thì chúng thuộc về chủng loại Siêu Ma thú.

Chủng loại Siêu Ma thú là gì, chính là mấy loại như Long tộc, Đại Đầu chính là một ví dụ điển hình nhất.

Tất nhiên, Đại Đầu là loại đỉnh cấp bên trong Siêu Ma thú.

Vị đại thúc này là người phát hiện nên có quyền lợi đặt tên cho chúng.

Hắn đặt cho chúng nó cái tên là thú Ảo Ảnh, bởi vì da lông của chúng có năng lực thay đổi màu sắc giống với tắc kè hoa, đồng thời còn có năng lực khống chế thực vật.

Bình Luận (0)
Comment