Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 330 - Chương 331 - Đội Thiếu Niên Bất Lương! (2)

Chương 331 - Đội thiếu niên bất lương! (2)
Chương 331 - Đội thiếu niên bất lương! (2)

“Thịch thịch…thịch thịch…”

Đứa con lớn chỉ vào hai tên lính trinh sát.

Còn đứa con nhỏ thì đã bày ra tư thế chuẩn bị xuất kích.

Chỉ cần đại thúc ra lệnh một tiếng, thì chúng sẽ không do dự gì mà lao thẳng về phía kẻ địch.

“Lên đi.” Đại thúc ra lệnh một tiếng, đưa con lớn liền nhảy từ vách núi ra ngoài.

Ầm ầm----

“Phía sau có gì thế?”

“Quai vật…chờ đã…Còn có một người đang ngồi trên người của hai con quái vật này nữa.”

“Không xong rồi, chúng ta bị phát hiện rồi…”

Đúng lúc này, đứa con nhỏ bỗng nhiên ẩn thân.

“Có một con quái vật ẩn thân rồi.”

“Có thứ gì đó đang tiến đến gần chúng ta…”

Tên lính trinh sát vừa dứt lời, thì chiếc moto nhỏ bọn họ đang ngồi đã bị đánh bay.

Hai người bay giữa không trung mới nhìn thấy động tác của con quái vật này.

“Chạy!”

Hai tên lính trinh sát ngã xuống đất, rồi vội vàng đứng lên chạy trốn.

Loại quái vật này, bọn họ không thể đối phó nổi.

Hai người lập tức chia ra chạy về hai phía ngược nhau.

“Thằng hai, ngươi đuổi theo tên kia.”

Đại thúc chỉ huy đứa con nhỏ, rồi hắn và đứa con lớn đuổi theo tên còn lại.

Không lâu sau, hắn đã thành công đánh chết tên lính trinh sát này.

Nhưng mà đứa con nhỏ lại thất bại.

Tuy rằng sức chiến đấu của đứa con nhỏ này rất kinh người, nhưng không có sự chỉ huy của hắn thì nó không thể đối phó được với tên lính trinh sát có kinh nghiệm phong phú kia, nên để tên lính trinh sát chạy mất.

Đại thúc chỉ có thể vừa an ủi đứa con nhỏ, vừa nghĩ biện pháp đem tin tức nhanh chóng truyền về.

…….

Doanh trại quân sự của thành Tinh Bạch.

Tiêu Bách Ức sẽ tự mình chỉ huy cuộc chiến tranh này.

Khi hắn đang nghiên cứu kế hoạch tác chiến với mấy nghị viên khác thì có một tên lính liên lạc chạy vào.

“Quan chỉ huy, lính trinh sát của chúng ta chỉ có một người trở về.”

“Chỉ có một người trở về thôi à?”

“Đúng thế tiên sinh, chẳng qua là hắn mang về một tin tình báo rất quan trọng.”

Tiêu Bách Ức vội vàng gọi tên lính trinh sát đó vào.

Khi tên lính trinh sát này đi vào, thì Tiêu Bách Ức phát hiện người này bị thương rất nghiêm trọng.

Nhưng mà hắn vẫn nhanh chóng hỏi thăm tình báo

Tên lính trinh sát này cũng bắt đầu nói ra những tình báo mà mình đã thăm dò được.

“Đối phó vơi 10000 người mà đã phải sử dụng cường giả đỉnh cấp rồi à.” Tiêu Bách Ức sờ lên cằm suy nghĩ: “Có thể xác định là cấp bậc nào không?”

“Ít nhất là cấp Nửa Thành, có vài vết tích có thể là cấp Một Thành, chỉ là binh lực 10000 người, nên chắc là không cần sử dụng nhiều hơn một cường giả cấp Một Thành, cho nên dự đoán là hai hoặc ba cường giả cấp Nửa Thành.” Lính trinh sát nói ra.

“Rất tốt, ngươi đi trị liệu đi.”

Tiêu Bách Ức gật đầu, thông tin này cũng khá quan trọng với bọn họ.

……

“Các ngươi có quá đáng quá rồi không? Một người là Thánh Ma Đạo Sư, hai người tiếp cận với Thánh Ma Đạo Sư, một người thì là võ đạo Đại Tông Sư. Thế mà chỉ vì 10000 người mà suýt nữa thì đánh nhau, các ngươi làm cho Thành Phố Ma Pháp mất sạch mặt mũi rồi.”

Lão Cừu đang mắng chửi bốn con hàng này.

Mà trên mặt mấy con hàng này vẫn treo cái biểu cảm, ta không sai, sai là cái thế giới này.

Lão Cừu cảm thấy hết sức đau đầu với đám thiếu niên bất lương này.

“Vì sao chỉ để cho một mình nha đầu La Tâm ra tay? Tại sao không phải là ta?” Lâm Tố nói với giọng rất khó chịu.

“Ngươi có nhiệm vụ của ngươi, lúc này chưa phải là lúc để ngươi ra sân.”

Sau khi La Tâm đổi một khối Hông Tinh thì ma lực đã tăng lên vài lần, bây giờ ma lực của nàng đã lên đến 100 nghìn, đã đột phá trình độ của Thánh Ma Đạo Sư.

Mà An Nam cũng được Thư Tiểu Bạch chế tạo cho một bộ trang bị ma pháp, thực lực của hắn đã tiếp cận với Thánh Ma Đạo Sư.

Còn Lâm Tố thì mặc một bộ giáp Quang Minh, thực lực cũng không hề tầm thường.

Về phần A Vân, thì thực lực của nàng cũng phải cùng cấp bậc với La Tâm.

Kế hoạch ban đầu của Lão Cừu là, chỉ để cho một mình La Tâm ra tay, bởi vì thực lực của La Tâm đủ mạnh.

Đồng thời những vết tích nàng để lại trên chiến trường, sẽ làm cho kẻ địch không thể suy đoán ra kết quả gì.

Dù sao thì trừ người của Thành Phố Ma Pháp ra, thì người bên ngoài không ai biết ma pháp Vong Linh là gì.

An Nam am hiểu ma pháp hệ Thỏ, ma pháp của hắn cũng khiến cho người khác rất khó suy đoán.

Mà phương thức chiến đấu của A Vân và Lâm Tố thì có thể bị kẻ địch phân tích ra thực lực và khuynh hướng năng lực.

Cho nên Lão Cừu chưa muốn cho hai người ra tay sớm như vậy.

Kết quả là không ai nghe lời Lão Cừu.

Rõ ràng La Tâm có thể triệu hoán ra mấy trăm hoặc mấy ngàn bộ xương khô, lao thẳng vào doanh trại kẻ địch, thế mà nàng lại nhất định phải đi đóng phim.

“Đó là của ta! Tất cả là của ta!” La Tâm phát điên kêu to.

“Được rồi được rồi, bọn chúng đều là trẻ con.” Thư Tiểu Bạch ở bên cạnh bắt đầu hòa giải.

Lão Cừu quay ra trừng mắt với Thư Tiểu Bạch, tất cả đều tại ngươi dung túng cho chúng.

Hiện giờ ta làm kẻ xấu, còn ngươi lại đóng vai người tốt rồi?

Bình Luận (0)
Comment