Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 334 - Chương 335 - Cướp Đoạt Vật Tư

Chương 335 - Cướp đoạt vật tư
Chương 335 - Cướp đoạt vật tư

“A ha ha…Tử vong! Các ngươi hãy đối diện với tử vong đi!!!”

Tiếng cười của tiểu tiện nhân La Tâm vang vọng khắp bầu trời đêm.

Cực kỳ nhiều thi thể và xương khô lao vào trong doanh trại.

Sắc mặt Lũng Anh, Việt Sơn, Chúc Thiết Hoa và Kền Kền đều lộ ra vài phần ngưng trọng.

Cường giả đến đây không chỉ có một mình A Vân!

Đúng lúc này, năm Thạch Cự Nhân to lớn xuất hiện ở trong doanh trại.

“Nhận lấy cơn phẫn nộ của đại địa đi!”

Oanh-----

Một Thạch Cự Nhân cầm một chiếc xe bọc thép lên, rồi ném ra ngoài vài trăm mét như ném bóng vậy.

Các binh sĩ ở dưới chân Thạch Cự Nhân thì trông không khác gì sâu kiến cả.

Cách đó không xa, mấy đạo ánh sáng màu vàng kim lóe lên, Lâm Tố cũng đang đại sát tứ phương.

“Hãy nhận lấy thẩm phán của Thánh Quang đi.”

Lâm Tố khoác trên người một bộ giáp vàng óng ánh, hai tay còn cầm theo Đại Bảo Kiếm.

Một cường giả cấp Tinh Anh cố gắng đánh lén Lâm Tố từ phía sau.

Đột nhiên, trên đình đầu Lâm Tố xuất hiện một cái ma pháp trận màu bạc, một thanh kiếm ánh sáng phá không lao ra, trực tiếp đóng đinh vị cường giả cấp Tinh Anh này lên mặt đất.

Giờ phút này Lũng Anh và Việt Sơn đã tin tưởng 100%.

Những người này và cả A Vân ở trước mặt, họ đều có năng lực giống với Thư Tiểu Bạch.

Chẳng là qua không kinh khủng như Thư Tiểu Bạch mà thôi.

Dù vậy, hai người Lũng Anh và Việt Sơn vẫn hết sức lo lắng.

Trận chiến này, thắng hay thua đều không phải là chuyện tốt.

Thua, hai người họ sẽ không nhận được tiền lương.

Thắng… hai người họ sẽ phải trực tiếp đối mặt với Thư Tiểu Bạch.

Móa, đánh xong trận này, mình sẽ xin đi ra tiền tuyền ở Khu Nguyên Thủy luôn.

Nơi đấy chỉ có tàn đảng của Chính Phủ Thế Giới và hơn tỷ con dị thú mà thôi, chắc là an toàn hơn ở đây.

“Lũng Anh, Việt Sơn! Ta mặc kệ các ngươi có quan hệ gì với đối phương, nhưng giờ đang trên chiến trường, nghiêm túc lên cho ta.” Chúc Thiết Hoa quát lên.

Tất nhiên Lũng Anh và Việt Sơn cũng hiểu được, trên chiến trường sẽ không có bạn bè gì cả.

Nhưng mà điểm mấu chốt là, hai người họ không muốn chết!

Đây không phải là vấn đề đánh thắng hay thua, mà đây là vấn đề chết như thế nào!

Đám chính khách của Mặc Thành này, rốt cuộc các ngươi đã tạo nghiệt gì?

Đúng lúc này, A Vân di chuyển.

Hai lòng bàn tay giơ lên, chưởng lực liền hóa thành hai con rồng màu xanh.

Vẻ mặt của bốn người Chúc Thiết Hoa, Kền Kền, Lũng Anh và Việt Sơn đều thay đổi.

Đây là cái mịa gì chứ, tại sao ‘Lực lượng tan rã’ lại có loại phương thức công kích như này?

Vì sao ‘Lực lượng tan rã’ lại có thể biến thành hai con quái thú?

Hai con rồng cực kỳ hung mãnh lao thẳng về phía bốn người.

Bốn người đồng thời bùng nổ sức mạnh toàn thân.

Hai con rồng xuyên qua, cả bốn người đều cảm nhận được có một cỗ ‘Lực lượng tan rã’ vô cùng vô tận xông vào trong cơ thể bọn họ.

Chỉ chớp mắt đã quấy cho cơ thể bọn họ lộn tùng phèo.

Bốn người đồng thời phun ra một ngụm máu, rồi ngã nhào ra mặt đất.

A Vân đi lên, ấn ấn vào chỗ đan điền của họ, để phong bế nội lực của bọn họ.

A Vân quay ra gọi một Ngự Thú Sư đến nói: “Mang bốn người này về, bọn họ đều là cường giả cấp Một Thành, để họ trở về đào quáng cho chúng ta.”

Mà lúc này, ba người Lâm Tố, La Tâm và An Nâm cũng bắt đầu thỏa sức chém giết.

Hình như ba người này đã quên mất nhiệm vụ của mình rồi thì phải.

“Đám não tàn này!” A Vân nhếch miệng.

Ba người này bắt nạt đám người bình thường làm gì không biết, làm như vậy có thể để cho người khác biết bọn họ mạnh thế nào sao?

Đúng là đám ngu xuẩn, còn mình chỉ chọn cao thủ để ra tay.

Mình đánh bại bốn cường giả cấp Một Thành, chiến tích này hơn xa bọn họ ức hiếm đám người bình thường nhiều.

Đây mới chính là cách chính xác nhất để vang danh thiên hạ.

Chẳng qua là nhìn ba người này ầm ĩ, A Vân cũng rất nóng mắt.

Nhưng mà khi nàng tập kích doanh trại 10000 người lúc trước thì nàng đã phát hiện ra một vấn đề.

Lực sát thương của hệ thống nội công thì không hề yếu hơn ma pháp.

Nhưng mà thanh thế to lớn và màu sắc sặc sỡ của ma pháp thì nội công lại thể so được.

Cho nên nàng khẳng định không cướp được đầu gió của La Tâm, Lâm Tố và An Nam.

Thế nên nàng đã chế định ra một phương án khác.

Nếu như thanh thế của mình không sánh bằng ba tên não tàn kia.

Thế thì mình chỉ ra tay với cao thủ.

Cho nên khi nàng đến gần doanh trại, đã cố ý tiết lộ khí tức của mình ra, dùng cách này để hấp dẫn cường giả tập trung lại đây.

Hiệu quả đúng là không tệ, có bốn cường giả cấp Một Thành chạy đến.

Nhưng thanh thế vẫn hơi kém một chút.

Nàng cảm thấy vừa rồi mình đại chiến với bốn cao thủ cấp Một Thành mà chẳng hề có ai quan tâm vậy.

A Vân nhớ lại quá trình chiến đấu vừa rồi.

Chắc là mình nên dùng những chiêu thức có thanh thế to lớn hơn mới đúng.

Không nên dùng những chiêu thức như vừa rồi.

Thôi bỏ đi, về nhà rồi tìm người giúp mình tuyên dương chiến tích là được.

A Vân vẫn còn nhớ đến nhiệm vụ của mình.

Bình Luận (0)
Comment