A Vân lại khóa chặt vào một cường giả cấp Nửa Thành.
Tên cường giả cấp Nửa Thành này cảm nhận được ánh mắt của A Vân, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Hắn vừa rồi đã nhìn thấy A Vân đánh cho bốn cường giả cấp Một Thành phun máu.
Hắn không muốn trở thành một bút chiến tích nữa của A Vân.
Nhưng mà, người mà A Vân đã khóa chặt thì có thể chạy được sao?
A Vân chuyên chọn những cường giả có thể tạo thành uy hiếp với quân đoàn Ngự Thú để ra tay.
Một đường giết đến nhà kho vật tư trong đại bản doanh.
Khi vừa đến nơi, A Vân nhìn thấy nơi này đã bừa bộn không chịu nổi.
Trong quân đoàn Ngự Thú có không ít chiến lực cao cấp.
Thực lực của họ đều là cấp Tinh Anh hoặc là cao hơn.
Không đối phó được với cường giả cấp Nửa Thành, nhưng cường giả cấp Nửa Thành trở xuống thì họ lại thừa sức đối phó.
Hơn nữa họ còn có Lão Cừu dẫn đầu, bất kể là cái gì cản đường, Lão Cừu đều sẽ dùng một kiếm để bổ.
Lúc này, Lão Cừu đang chỉ huy quân đoàn Ngự Thú dọn nhà.
Khi thấy A Vân đến thì Lão Cừu lập lức nổi trận lôi đình: “Ta đã biết ngươi không đáng tin cậy rồi mà, bảo ngươi bảo vệ quân đoàn Ngự Thú, thì kết quả ngươi lại đi chơi một mình.”
Ban đầu Lão Cừu chỉ đến để giám sát mà thôi, nhưng bởi vì đám thiếu niên bất lương này chỉ lo ham chơi, nên Lão Cừu đành phải tự mình đi xuống bảo vệ quân đoàn Ngự Thú.
Đúng lúc này, A Vân nhìn thấy hai cường giả cấp Nửa Thành ở phía xa, nàng lập tức xông ra ngoài, ai ngu thì mới ở lại nghe Lão Cừu lải nhải.
“Đám khốn khiếp này!” Lão Cừu tức đến hộc máu.
A Vân cũng chưa quên quy tác ban thưởng lần này.
Cho nên sau khi giải quyết xong hai cường giả cấp Nửa Thành thì lập tức xông vào nhà kho.
Nhưng mà đúng lúc này, đằng sau truyền đến một tiếng phần phật.
Chỉ thấy rất nhiều bộ xương khô bắt đầu tràn vào nhà kho như thủy triều.
“Cút, đều cút đi, tất cả đều là của ta.” La Tâm ngồi trên lưng một bộ xương của một con dị thú cao lớn, ở trên cao nhìn xuống A Vân: “Nha, A Vân, ngươi cũng ở đây à, có muốn ta bảo đám đệ của ta để lại cho ngươi một ít không?”
“Ta đến kho hàng này trước.”
“A…chẳng lẽ Lão Cừu có nói là, ai đến trước thì sẽ thuộc về người đó à?”
Đúng lúc này, nóc nhà kho bỗng nhiên bị hất bay ra.
Một Thạch Cự Nhân thò tay vào, trực tiếp cầm lấy một đống vật tư ra.
An Nam thì đang đứng trên bờ vai của Thạch Cự Nhân này.
“Nha đầu, A Vân, hai người các ngươi đều ở đây à.”
“Khốn nạn…là của ta, tất cả đều là của ta.” La Tâm vội vàng chỉ huy đám xương khô càn quét vật tư.
Lúc này A Vân cũng không phàn nàn lải nhải nữa, nàng không có chút ưu thế nào trong việc cướp đoạt vật tư này cả.
La Tâm và An Nam đều có giúp đỡ, nhưng nàng thì không có.
Đúng lúc này, A Vân bỗng nhiên cảm giác được luồng khí tức khổng lồ trong một cái rương ở góc của nhà kho.
Hồng Tinh! A Vân lập tức xông lên, quơ tay một cái, tất cả rương trong góc đều bị nàng thu vào trong nhẫn không gian.
Có một rương Hồng Tinh này, chiến tích của mình cũng sẽ không quá khó coi.
…..
“A, quân đoàn Ngự Thú trở về rồi.”
“Không đúng, sao chỉ có một người trở về nhỉ?”
“Hay là tiền tuyến thất bại rồi? Chỉ có một người trốn được về?”
Lúc này, con Ma thú này đã hạ xuống Thành Phố Ma Pháp.
Mấy Ngự Thú Sư vội vàng tiến lên hỏi.
“Ngươi là Vệ Trường Không trong Phi đội của quân đoàn Ngự Thú đúng không? Sao ngươi lại trở về một mình?”
“Ta mang tù binh về trước.” Vệ Trường Không nói ra: “Các ngươi đừng chặn đường, ta phải đem bốn người này đến học viện Ma Pháp.”
“Chỉ có bốn người thôi à? Tiền tuyến thì sao rồi?”
“Tất nhiên là thắng rồi, việc này còn phải hỏi à! Mấy người kia ra tay thì làm sao mà thua được.”
Tất cả mọi người thở phào một hơi, vừa rồi còn hại bọn họ lo lắng.
“Tại sao phải đưa bốn người này về trước vậy?”
“Bởi vì bốn người họ là cường giả cấp Một Thành, tất nhiên phải đưa về trước rồi.”
Mọi người lại bắt đầu xôn xao, chẳng trách.
Chẳng qua sau đó mọi người lại bắt đầu hoan hô, bốn cường giả cấp Một Thành đều trở thành tù binh.
Thế thì tình hình chiến đấu ở tiền tuyến còn cần phải lo lắng à!
Bởi vì học viện Ma Pháp cấm bay lượn, cho nên Vệ Trường Không chỉ có thể hạ xuống đất rồi đi bộ qua.
“Tiếc là ta không có Ma thú biết bay, bằng không thì ta cũng gia nhập Phi đội của quân đoàn Ngự Thú.”
“Thôi đi, ngươi không thấy những Ma thú trong Phi đội đều là cấp bậc gì à, với tinh thần lực của ngươi thì chắc chỉ kiếm được con chim nhỏ mà thôi.”
“Chim nhỏ cũng tốt, ít nhất cũng có thể gia nhập phòng Số 0.”
“Ai bảo ngươi chim nhỏ là được? Tiêu chuẩn của Phòng Số 0 còn cao hơn Phi đội nhiều lắm.”
“Dựa vào cái gì mà ta không thể? Lão đầu ở sát vách nhà ta còn gia nhập được kia kìa, thời gian gần đây hắn còn được ban thưởng 1000 Điểm Cống Hiến, nghe nói hắn đã mua một thanh Mâu Dũng Sĩ cho con của hắn rồi.”
“Móa! Mâu Dũng Sĩ? Thanh Mâu Dũng Sĩ cuối cùng đã bị đổi mất rồi à? Con trai của ta cũng đang tích lũy Điểm Cống Hiến để đổi thanh mâu đó, còn chưa để dành được bao nhiêu thì thanh mâu cuối cùng cũng đã không còn.”
“Cũng hết cách, chúng ta chỉ làm những nhiệm vụ bình thường, làm sao kiếm được nhiều điểm bằng những người lên chiến trường chứ.”
Mọi người lại bắt đầu thở ngắn than dài.