Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 338 - Chương 339 - Giao Phong (2)

Chương 339 - Giao phong (2)
Chương 339 - Giao phong (2)

Thân Thần lôi kéo Tiểu Duyệt chạy ra ngoài.

Tài chính đại thần, A Nhà và Lữ Lương theo sát ngay phía sau.

Khi bọn họ chạy ra khỏi từng. vừa hay nhìn thấy Đại Đầu đang tàn phá bừa bãi trên cánh rừng nơi họ vừa đứng.

Lúc này cũng có không ít người đã xuyên qua cánh rừng.

Người dẫn đầu lại phất tay: “Tiếp tục tiến lên!”

Đúng lúc này, Lão Vu dẫn theo 300 người trong quân đoàn Ngự Thú ngăn cản đường đi của bọn họ.

Hai bên còn cách nhau tầm 200 mét, Lão Vu trực tiếp ra lệnh cho đám Ngự Thú Sư công kích từ xa.

Đồng thời Băng Hoàng và Hoàng Kim Long cũng ở trên bầu trời quấy rối đám người xâm nhập này.

“Có cường giả nào có thể bay lượn không? Mau đánh gục hai con quái vật nhỏ trên kia.” Người dẫn đầu kêu lên.

Lúc này Tiểu Duyệt đang định bay lên, cả nhà chỉ có nàng có thể bay.

Kết quả nàng bị Thân Thần mạnh mẽ kéo xuống.

“Ngươi muốn chết đúng không?”

“Ta muốn chiến đấu, ta muốn đánh nhau…”

Đúng lúc này, có một nửa thi thể rơi xuống bên cạnh bọn họ.

Đó là nửa thi thể của một cường giả vừa bay lên, khi hắn vừa bay lên thì đã bị Băng Hoàng cắn mất một nửa người trên.

Bầu trời, là khu vực của bọn chúng.

Thân Thần trừng mắt nhìn Tiểu Duyệt, Tiểu Duyệt không dám lên tiếng nữa.

Tất nhiên, khi có mười mấy cường giả bay lên trời, Băng Hoàng và Hoàng Kim Long đều đã quấn lấy.

“Tản ra tản ra! Đừng tập trung lại một chỗ, tiếp tục tiến lên!” Người dẫn đầu lại kêu lên: “Chỉ cần chúng ta có thể tiến vào, thì bọn chúng sẽ là cừu non đợi làm thịt.”

Sắc mặt Thân Thần lạnh xuống, nơi này có rất nhiều Dã thú kỳ lạ.

Chúng không phải dị thú, nhưng lại có thể phóng ra Băng, Hỏa, Phong…

Thân Thần có cảm giác…hình như đám Dã thú này có năng lực giống với Thư Tiểu Bạch thì phải, có điều năng lực của chúng yếu hơn rất nhiều mà thôi.

Tất nhiên, năng lực này của chúng nó vẫn mang đến khá nhiều phiền phức cho bên phía của Thân Thần.

Chẳng qua là sực sát thương của chúng có hạn, một đợt tấn công của đám Ma thú này còn không giết được nhiều người bằng một hơi thở của Đại Đầu.

Cũng có vài con Ma thú có thực lực mạnh mẽ, đòn công kích của chúng khiến cho vài người của thành Tinh Bạch bị trọng thương.

Lão Vu lắc đầu, mặc kệ là Ngự Thú Sư hay là Ngự Sủng đều cần phải đề cao sức chiến đấu.

Lão Vu không hề hài lòng với chiến tích lần này.

“Tất cả mọi người rút lui thôi.” Lão Vu hạ lệnh.

Nhóm Ngự Thú Sư đều cảm thấy không nỡ, dù sao lần này họ cũng không kiếm được bao nhiêu Điểm Cống Hiến.

Đa số người chỉ nhận được điểm xuất chiến mà thôi.

Chỉ có một vài Ngự Thú Sư mới nhận được điểm đánh giết.

“Giết!” Người dẫn đầu quát lên, khu vực kiến trúc của Thành Phố Ma Pháp đã gần ngay trước mắt.

Chỉ cần đi vào khu kiến trúc này, thì mặc kệ là đám Ma thú vừa rồi hay mấy con hàng trên bầu trời kia, đều sẽ không dám tùy tiện tấn công bọn họ.

Mà trái lại, họ lại có thể tùy tiện phản kích và phá hủy.

Thân Thần kéo chặt Tiểu Duyệt, rồi quay ra nói với mấy người trong nhà: “Tất cả các ngươi đi theo ta! Đừng có chạy lung tung!”

“Còn muốn kiếm tiền hay không…”

Thân Thần đột nhiên che miệng Tài chính đại thần: “Muốn tiền, hay muốn mạng!?”

Tài chính đại thần thấy Thân Thần quát lên như vậy, cũng không dám cãi lại, chỉ nhỏ giọng lẩm bẩm: “Kẻ địch cũng có lợi hại gì đâu cơ chứ.”

A Nhà và Lư Lương cũng cảm thấy phản ứng của Thân Thần có vẻ như hơi quá.

Trong suy nghĩ của hai người họ, Thân Thần luôn là một người rất bình tĩnh, dù cho phải đối mặt với bất cứ tình huống nào thì Thân Thần cũng rất tỉnh táo.

Chẳng lẽ là vì lần bị chém đứt hai tay?

Cho nên giờ mới nhát gan sợ chết?

“Cha, không cần khẩn trương như vậy? Con không cảm giác ra được có kẻ địch nào khó đối phó…chúng ta có nhiều người như vậy, coi như là con quái thú khổng lồ trên trời kia, chúng ta cũng có thể đối phó.”

“Nguy hiểm chân chính không phải là con quái thú trên trời kia.” Sắc mặt Thân Thần lạnh lùng nói: “Những người vừa khống chế đám Dã thú kia, khiến cho ta nhớ đến một người.”

“Là kẻ địch à?”

“Ta hy vọng không phải là kẻ địch.” Thân Thần nói ra.

Đúng lúc này, đa số người đã tiến vào khu kiến trúc bên rìa của Thành Phố Ma Pháp.

“Ha ha…đến đây thì chúng đã hết cách rồi!”

Một vị cường giả cấp Nửa Thành có dáng người to lớn bỗng nhiên nhảy lên, nện một quyền vào kiến trúc ở bên cạnh.

Nhưng ngay sau đó, cái kiến trúc này lại không hề bị hư hỏng một chút nào.

Trái lại vị cường giả cấp Nửa Thành này đột nhiên biến mất, phía trên kiến trúc thì hiện lên một gợn sóng giống như màn nước vậy.

“Chuyện gì vậy? Người đâu rồi, hắn đâu rồi?”

Đúng lúc này, có người hét lên đầy kinh ngạc: “Giả…đây là giả…Đây là kỹ thuật gì? Mà có thể chế tạo ra hình ảnh lập thể chân thực như vậy…”

Đúng lúc này, không biết từ chỗ nào bắn ra rất nhiều ma pháp.

“Không xong… mau trốn đi…mau tìm nơi ẩn nấp.”

“Đáng chết…mấy kiến trúc này đều là giả…”

Hiện trường lập tức loạn cào cào lên.

Bởi vì bọn họ cản bản không tìm ra được người công kích đang ở nơi nào.

Trên thực tế, giờ phút này đại đa số học viên của học viện Ma Pháp đang ở cách chỗ họ không xa.

Chẳng qua là bọn họ bị ảnh hưởng bới ảo ảnh nên mới không nhìn thấy mà thôi.

Nữ Vương phất tay ra hiệu cho mọi người ngừng công kích.

Làm hội trưởng hội học sinh, Nữ Vương rất có tiếng nói ở trong học viện.

“Chúng ta đổi chỗ khác, bọn chúng có không ít người có lực cảm giác khá mạnh, chúng ta không nên dừng ở một chỗ quá lâu, vậy sẽ khiến cho chúng nhận ra.”

Không chỉ là lực cảm giác, mà còn cả vị trí tấn công nữa, một số người kinh phong phú có thể dựa vào đường bay của chiêu thức để suy đoán ra vị trí của họ.

Bình Luận (0)
Comment