Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 342 - Chương 343 - Xã Ngưu Plus

Chương 343 - Xã Ngưu Plus
Chương 343 - Xã Ngưu Plus

Lúc này Tài chính đại thần nhà Thân Thần cũng đã lại gần.

“Ngươi là Tiểu Bạch đúng không, Lão Thân nhà ta thường xuyên kể về ngươi.”

“Thế sao? Hắn đã nói gì?”

“Hắn nói ngươi rất giỏi, tính cách cũng rất tốt, năng lực xuất chúng, lớn lên còn rất đẹp trai nữa.”

Thư Tiểu Bạch nhìn Thân Thần: “Chắc chắn hắn sẽ không nói như vậy, có điều chị dâu đúng là rất có mắt nhìn người.”

“Lần này ta và Lão Thân bị thành Tinh Bạch lừa, may mà thực lực của Tiểu Bạch mạnh mẽ, bằng không thì âm mưu của thành Tinh Bạch sẽ thành công mất.”

“May mắn, tất cả đều là may mắn mà thôi, ha ha…”

“May mắn cũng là một phần của thực lực, có thực lực lại có may mắn, hơn nữa còn rất đẹp trai.” Tài chính đại thần lộ ra một nụ cười, rồi móc một tấm ảnh ở trong ngực ra nói: “Đây là mấy đệ tử của ta, ngươi xem thử một chút.”

Lại là chiêu này? Không hổ danh là vợ chồng.

Các ngươi cho rằng ta sẽ mắc mưu lần nữa sao?

“Là ai?” Thư Tiểu Bạch nhìn vào tấm ảnh rồi hỏi.

“Tất cả đều là đệ tử của ta, năm ngoài vừa mới tốt nghiệp.” Tài chính đại thần nói ra: “Họ đều là cô nương tốt, thực lực, điều kiện gia đình, tướng mạo đều khá xuất chúng, ngươi thích người nào thì chị dâu sẽ giới thiệu cho ngươi.”

Tài chính đại thần yên lặng cất tấm ảnh đi: “Tỷ, chuyện này không vội, không vội, ha ha…”

“Đúng là không vội, ngươi từ từ chọn lựa đi.” Tài chính đại thần ngầm hiểu.

Thân Thần luôn biết vợ mình là Xã Ngưu(*).

Hôm nay hắn mới phát hiện, đây đâu chỉ là Xã Ngưu, đơn giản chính là Xã Ngưu Plus.

(*) theo mình hiểu thì là người khả năng giao tiếp rất lợi hại, còn Plus thì là phiên bản nâng cấp rồi.

“Thế thì chuyện bồi thường…”

“Ta và Thân Thần là huynh đệ nhiều năm rồi, sao có thể lấy tiền của hắn chứ, ta chỉ đùa với hắn thôi, tỷ đừng tưởng thật.”

“Ha ha… tất nhiên tất nhiên, tỷ biết Tiểu Bạch là người tốt, tâm địa lại rất thiện lương, hơn nữa còn rất có khiếu hài hước.”

“Có điều mọi người mới đến đây thì cũng nên ở lại vài hôm, để ta còn có thể chiêu đãi mọi người nữa, ngươi nói có đúng không.”

Lần này một tay giao tiền một tay giao hàng.

Đừng hòng thả bồ câu ta lần nữa.

“Đúng đúng, ta cũng đang muốn ở lại Thành phố Ma Pháp chơi đùa vài hôm.”

Thư Tiểu Bạch bỗng nhiên dừng lại rồi giơ tay lên.

Tất cả mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Thì ma pháp trận trên bầu trời đột nhiên biến thành màu xanh lam.

Trong chớp mắt sấm sét bắt đầu vang dội, mười mấy giây sau thì trời đổ mưa xối xả.

Mặt mũi của tất cả mọi người ở đây đều trắng bệch.

Cuối cùng thì bọn họ đã hiểu, lần này mình đã nhận nhiệm vụ gì.

Đồng thời họ đều cảm thấy may mắn, còn sống, thật tốt.

……

Lão Cừu dẫn theo đội ngũ trở lại, chuyến đi lần này quá đáng giá.

Ra ngoài một chuyến, của cải của Thành phố Ma Pháp đang tăng gấp 10 lần.

Hiện giờ trong đầu của Lão Cừu đang suy nghĩ, làm sao để vận dụng những vật tư này một cách tốt nhất.

Ầm ầm----

“Sao lại mưa rồi?” Lão Cừu ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

“Lão Cừu, không thể đi tiếp, rất nhiều Ma thú của chúng ta không thể dính mưa được.” La Tâm đứng trên người của một con chim zombie đuổi theo rồi nói.

“Cơn mưa này có vẻ hơi to… có phải là anh của ngươi làm ra không?” Lão Cừu nhìn cơn mưa rào này rồi nói.

Vùng này chưa từng có cơn mưa nào to như vậy.

Cho nên Lão Cừu mới nghi ngờ cơn mưa này chính là kiệt tác của Thư Tiểu Bạch.

“Nha đầu, ngươi ở lại đây, để cho Phi đội bay lượn nghỉ ngơi tại chỗ, ta chạy trở về xem thử.” Lão Cừu nói ra.

Lão Cừu vứa dứt lời thì phi kiếm dưới chân đã tăng tốc, trong nháy mắt đã bay ra hơn mười mét.

Lão Cừu bay tầm mười phút, nhưng không biết có phải là do bay nhầm đường hay không, mà tìm mãi cũng không thấy Thành phố Ma Pháp ở đâu.

Chỉ có một hồ nước rộng lớn và xa lạ.

“Quái lạ, mình bay đến đâu rồi thế này?” Lão Cừu nghĩ mãi không ra.

Lại bay đi bay lại vài chục cây số, bay tới bay lui, đối chiếu với các tiêu chí núi sông… Không sai mà nhỉ?

Nhưng mà… Thành phố Ma Pháp đâu rồi?

Lão Cừu lại bay về mảnh hồ rộng lớn này.

Nhìn cái hồ xa lạ này, suy nghĩ nửa ngày.

CMN! Chẳng lẽ Thư Tiểu Bạch làm một phát, khiến cho Thành phố Ma Pháp hóa thành tro bụi rồi?

Lão Cừu đã từng nghe Thư Tiểu Bạch nói qua, hắn đã biến thành phố Tùng Sơn thành một cái hồ.

Lão Cừu lập tức mở miệng mắng to, nếu thằng nhãi này làm như vậy, thì khi mình gặp hắn phải cho hắn một kiếm mới được.

Giờ phút này trong lòng Lão Cừu rất hoảng hốt.

Đú loại dấu hiệu đều cho thấy, Thư Tiểu Bạch thực sự đánh nổ quê quán rồi.

Đến cùng thì Thư Tiểu Bạch gặp phải kẻ địch gì, mà phải sử dụng đến chiêu thức kinh khủng như vậy?

Còn cư dân của Thành phố Ma Pháp nữa, đâu hết rồi?

Những cư dân vất vả lắm mới giữ lại được, mất bao nhiêu công sức bồi dưỡng tình cảm, cũng bị tên này thả pháo hoa rồi à?

Đúng lúc này, Lão Cừu nhìn thấy ở phía ven hồ có một người, mà lại còn là người quen nữa.

Lão Cừu lập tức bay xuống hỏi: “Tiểu Thải, sao ngươi lại ở chỗ này?”

Tiểu Thải ngước lên nhìn lão Cừu nói: “Cừu thúc thúc, Thành phố Ma Pháp bay mất rồi.”

“WT*!”

“Bay rồi, chính mắt ta nhìn thấy…toàn bộ Thành phố Ma Pháp đều đã bay lên trời rồi, ta đã không còn nhà nữa rồi.” Tiểu Thải đột nhiên khóc lên: “Hu hu…có phải ta sẽ không bao giờ được trở về nhà nữa rồi đúng không?”

“Khoan đã…đừng khóc, ngươi nói rõ cho ta biết, bay mất là sao? Chẳng lẽ là nổ bay à?”

Bình Luận (0)
Comment