Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 343 - Chương 344 - Thành Tinh Bạch Vẫn Còn Muốn Giãy Dụa

Chương 344 - thành Tinh Bạch vẫn còn muốn giãy dụa
Chương 344 - thành Tinh Bạch vẫn còn muốn giãy dụa

Trao đổi mất nửa ngày, Lão Cừu mới nghe được rõ ràng.

Không phải nổ bay, mà toàn bộ Thành phố Ma Pháp đều bay lên trên bầu trời.

“Đừng khóc nữa, ta mang ngươi bay lên.” Lão Cừu kéo Tiểu Thải đứng lên phi kiếm: “Đứng vững vào.”

Tiểu Thải không phải lần đầu được bay lượn.

Cho nên nàng cũng không quá kinh hoảng.

Lão Cừu mang theo TIểu Thải bay qua cả những đám mây.

Cuối cùng cung thấy được một tòa thành thị đang gột rửa dưới ánh mặt trời.

Giờ phút này Lão Cừu và Tiểu Thải đều bị cảnh tượng trước mặt làm cho khiếp sợ.

Quá đẹp! Cũng quá rung động.

Loại cảm giác này, không thể nào diễn tả bằng lời nói.

Chuyện này giống như những câu chuyện thần thoại trong truyền thuyết vậy.

Lão Cừu và Tiểu Thải còn nhìn thấy có một đám người đang đứng vẫy tay với mình.

Đó chính là nhưng cư dân của Thành phố Ma Pháp.

Bởi vì chiến đấu đã kết thúc, cho nên bọn họ với chạy đến khu rìa để du ngoạn.

Lão Cừu thả Tiểu Thải xuống mặt đất, rồi mới bay về phía của học viện Ma Pháp.

Khi tìm thấy Thư Tiểu Bạch, thì Thư Tiểu Bạch đang đứng ở trong phòng thí nghiệm.

“Tiểu Bạch, tại sao ngươi lại phải đem Thành phố Ma Pháp đưa lên trời?”

Lão Cừu không hỏi Thư Tiểu Bạch làm thế nào.

Dù cho Thư Tiểu Bạch có nói ra nguyên lý thì hắn cũng không hiểu được, cho nên hỏi cũng bằng thừa.

“Thành Tinh Bạch tấn công chúng ta, ta đành phải đưa Thành phố Ma Pháp lên trời, bằng không thì không thể né tránh công kích của kẻ địch.”

Lão Cừu dùng một loại ánh mắt ‘ngươi coi ta là kẻ ngu xuẩn à’ nhìn Thư Tiểu Bạch.

Nếu như ngươi nói Chính phủ Thế Giới hợp tác với Bạch Quỳnh hội để tấn công ngươi, thì ta con tin.

“Được rồi, chỉ là ta cảm thấy thành Thiên Không( tòa thành trên không), mới phù hợp với định vị của Thành phố Ma Pháp.”

“Ngươi không thấy thế này quá kiêu ngạo à?”

Kiêu ngạo, đây đâu phải là kiêu ngạo, đây chinh là ở chỗ cao nên rét vì lạnh.

Loại hành vi điên cuồng này, Lão Cừu cũng chẳng biết nói gì hơn.

Nhân loại đã vô số lần mơ về một tòa thành bay ở trên không.

Cũng đã từng khắc họa ra những tòa thành Thiên Không ở trong những bộ phim truyền hình và điện ảnh.

Nhưng tất cả đều không có chân thực và rung động như giờ phút này.

Bởi vì tất cả những thứ này đều đã tồn tại.

“Chẳng phải vì muốn kiêu ngạo, nên chúng ta mới phát động cuộc chiến tranh này à?”

Nói rất có đạo lý, Lão Cừu không thể nào phản bác được.

“Nhưng mà, như vậy thì giao thông sẽ không tiện lắm thì phải.”

“Ta đang nghiên cứu truyền tống trận, hơn nữa, hình như Mặc Thành có rất nhiều máy bay đúng không?”

“Mặc Thành có vẻ như chưa chịu thua đâu.”

“Còn chưa phục à?” Thư Tiểu Bạch hơi kinh ngạc: “Bọn họ còn người sao?”

“Lần này chúng ta không tiêu diệt quá nhiều binh lực của bọn họ, bận rộn cả một đêm, cũng chưa đến 10000 người.”

“Sao ít thế?”

“Tất cả đều bận cướp đoạt vật tư.” Lão Cừu nói ra.

“Bốn cường giả cấp Một Thành của bọn họ đều bị chúng ta bắt làm tù binh rồi, họ còn định phản kháng à?”

“Bởi vì nói cho cùng thì những cường giả này chỉ được họ thuê đến mà thôi, chứ không thuộc về bọn họ, đối với bọn họ mà nói, thì tổn thất không vượt qua phạm vi chịu đựng thì họ sẽ không cảm thấy e ngại.” Lão Cừu nói.

“Vậy còn thành Tinh Bạch thì sao?”

“Tiếp theo đến lượt ngươi ra tay rồi.”

“Ta? Chẳng phải đã nói là không cần ta ra tay sao?”

“Chuyến này ngươi đi không phải để chiến đấu, mà là để cho bọn chúng hoảng sợ.” Lão Cừu nói ra: “Dù sao họ cũng phải bồi thường chúng ta, nên không cần phá hủy hay gây ra thương vong làm gì, nếu như bởi vì ngươi phá hủy mà bọn họ không còn tiền để bồi thường, thì dự định ban đầu của chúng ta sẽ phá sản.”

“Dự định ban đầu? Dự định ban đầu của chúng ta không phải là kiêu ngạo à?”

“Cái rắm, đó chỉ là một lý do để chúng ta danh chính ngôn thuận mà thôi, còn tất nhiên là vì tiền tài và lợi ích rồi.”

“Ah…ra là thế.”

“Ngươi biết phải làm thế nào chưa?”

“Chưa biết.”

“Phải khiến cho chúng hiểu rõ, học viện Ma Pháp là bất khả chiến bại, bất cứ kẻ nào cũng không thể chiến thắng được chúng ta.”

Thư Tiểu Bạch suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Chính là không tạo ra thương vong và phá hoại, nhưng phải để cho bọn chúng ăn không ngon ngủ không yên đúng không.”

“Nếu như ngươi cảm thấy cần thiết, thì vẫn có thể chế tạo một ít thương vong và phá hủy cũng không sao, ngươi có ý tưởng gì chưa.”

“Hiểu rồi…”

“Thế thì đi đi.”

“Không vội, ta làm thí nghiệm trước đã, có lẽ lúc này bọn họ còn chưa nhận được tin tức người của mình đã bị bắt sạch đâu.”

“Khi nào mới có thể hoàn thành cái truyền tống trận này?”

Thư Tiểu Bạch gãi gãi đầu: “Có vài vấn đề hơi phiền phức.”

“Ngươi phải tăng tốc độ lên, dù sao thì cũng có một đám người đang chờ về nhà, và cả một đống vật tư cũng đang chờ vận chuyển nữa.”

“Biết rồi, ngươi cứ làm việc của ngươi đi.”

Lão Cừu cũng có không ít việc, còn phải đi tìm Lão Vu và Nữ Vương để tìm hiểu quá trình chiến đấu, và cả một đống việc khác nữa.

Bình Luận (0)
Comment