Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 345 - Chương 346 - Có Chút Phần Thắng Rồi (2)

Chương 346 - Có chút phần thắng rồi (2)
Chương 346 - Có chút phần thắng rồi (2)

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, bọn họ không ngờ rằng mồm của Tiêu Bách Ức lại rộng đến mức này.

Có điều khi suy nghĩ cẩn thận, thì bọn họ cũng tán đồng lời nói này của Tiêu Bách Ức.

Xác thực, nếu như bọn họ coi Hủy Diệt Giả là một vụ buôn bán, thì đúng là sẽ kiếm được rất nhiều.

“Thế chúng ta có thể chế tạo ra nhiều Hủy Diệt Giả hơn nữa không?”

Lúc này không có ai phản đối chế tạo Hủy Diệt Giả, trái lại họ còn họ vọng Tiêu Bách Ức sẽ chế tạo nhiều Hủy Diệt Giả hơn.

“Chúng ta cần phải mở nguồn tiêu thụ đã.” Tiêu Bách Ức bĩnh tĩnh nói.

“Mở kiểu gì?”

“Tất nhiên là dùng chiến tranh rồi, bằng không thì dựa vào cái gì. Chúng ta dùng một trận chiến tranh thắng lợi để nói cho những người mua tiềm ẩn kia biết giá trị của Hủy Diệt Giả, bằng không thì dựa vào cái gì mà đám người kia sẽ mua mấy cái đồ chơi đắt tiền lại ăn rất nhiều này?”

3000 con Hủy Diệt Giả, việc này khiến cho tâm thần vừa lạnh xuống của mọi người lại bắt đầu nóng lên.

……

“Lão Cừu, ngươi đứng lên trên ma pháp trận đi.”

“Ngươi xác định không có nguy hiểm chứ?”

“Ta đã lấy Tiểu Tiểu Bạch và Tiểu Tiểu Hắc thử nghiệm rồi.” Thư Tiểu Bạch thúc giục: “Mau đứng vào đó đi.”

Sau khi Lão Cừu đứng vào ma pháp trận, Thư Tiểu Bạch bắt đầu rót ma lực vào trong ma pháp trận.

Một lát sau, ma pháp trận dưới chân Lão Cừu liền phát sáng.

Ngay sau đó Lão Cừu liền biến mất, rồi một cái ma pháp trận ở cách đó hơn 100 mét cũng sáng lên, Lão Cừu bỗng nhiên xuất hiện ở trên cái ma pháp trận cách xa hơn 100 mét đó.

“Thành công rồi à?” Lão Cừu thấy vị trí của mình.

Có điều khi nhìn xuống.

Thì thấy quần áo trên người mình bị xé rách như kiểu cái bang.

Sắc mặt Thư Tiểu Bạch không tốt lắm.

“Tiểu Bạch, thành công rồi còn gì? Ta đã bình an truyền tống, còn có chuyện gì không vui sao?”

“Đúng là truyền tống thành công, nhưng mà người bình thường lại không thể truyền tống được.”

“Vì sao? Vừa rồi vẫn còn thành công mà?”

“Lực Lượng Không Gian sẽ gây tổn thương cho người sử dụng ma pháp trận, ngươi không cảm giác được là vì do tố chất thân thể của ngươi mạnh hơn người thường rất nhiều, dù sao ngươi cũng có tu vi Luyện khí tầng mười, với lại khoảng cách truyền tóng cũng gần nữa. Cho nên chỉ khiến quần áo của ngươi bị xé rách còn cơ thể thì không bị làm sao, nhưng nếu vừa rồi là một người bình thường làm thí nghiệm, thì giờ phút này kẻ đó đã chết rồi.”

“Thế thì thất bại rồi à?”

“Cũng không tính là thất bại, ít nhất thì truyền tống cũng thành công.”

“Để ta thử lại xem, gia tăng thêm một cái ma pháp trận phòng ngự nữa, khi kích hoạt truyền tống trận thì sẽ đồng thời kích hoạt ma pháp trận phòng ngự này.”

Cải tiến nửa ngày, Thư Tiểu Bạch lại để Lão Cừu đứng vào trong truyền tống trận.

Lần này Lão Cừu vẫn thành công truyền tống đến ma pháp trận ở cách đó hơn 100 mét, hơn nữa quần áo vẫn còn hoàn chỉnh.

“Tiểu Bạch, lần này thành công rồi đúng không?”

Vẻ mặt Thư Tiểu Bạch vẫn không hài lòng.

“Sao thế? Chẳng lẽ truyền tống trận và ma pháp trận phòng ngự có gì đó sơ sót à?”

“Thành công thì đúng là thành công, có điều lại không phải thành công 100%”

“Vấn đề ở chỗ nào?”

“Túi tiền.” Thư Tiểu Bạch nói ra: “Vừa rồi ta đã sử dụng Lam Tinh để kích hoạt ma pháp trận phòng ngự.”

“Cho nên phải tiêu hao Lam Tinh à? Phí tổn ra sao?”

“Còn chưa tính toán chính xác được, chẳng qua là chuyện này rất bất lợi.” Thư Tiểu Bạch nói ra: “Nếu như dựa theo số liệu trước mắt, thì truyền tống mười tấn vật tư từ dưới đất lên đây sẽ cần 200 bạch tinh tệ, như vậy sẽ khiến cho những thương phẩm bình thường của chúng ta không có sức cạnh tranh.”

Thử nghĩ một chút thì hiểu, nếu như mỗi 10 tấn thương phẩm của Thành phố Ma Pháp đều cần thêm 200 bạch tinh tệ chi phí vận chuyển, thì rất khó cạnh tranh.

Nếu như là sản phẩm như đạo cụ ma pháp độc nhất vô nhị thì không sao.

Đây là sản phẩm lũng đoạn thị trường, cản bản không tồn tại cạnh tranh.

Nhưng mà không phải tất cả mọi người đều sản xuất đạo cụ ma pháp được.

Hoặc là thương phẩm ở bên ngoài chuyển đến Thành phố Ma Pháp, cũng sẽ phải tăng thêm chi phí vận chuyển để bán cho cư dân Thành phố Ma Pháp, việc này sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn.

Đồng thời cũng sẽ gia tăng phí tổn đi lại của các cư dân khi ra ngoài.

“Có biện pháp nào để giảm tiêu hao không?”

“Ta phải tiến hành cái tiến đã.” Thư Tiểu Bạch nói.

Trên phương diện nghiên cứu, Lão Cừu không giúp được gì.

Cho nên Lão Cừu chỉ có thể suy nghĩ cách cải tiến trên phương diện quản lý và chế độ. Thử xem có cách nào giải quyết tình huống giao thông không thuận lợi hay không.

“À đúng rồi, ở trong ngục giam tạm thời, đang có người muốn vượt ngục.” Lão Cừu nhắc nhở.

“Vượt ngục? Coi như họ chạy ra ngoài ngục giam thì sao, chạy xuống mặt đất kiểu gì?”

“Bọn họ không biết Thành phố Ma Pháp đã bay lên trên trời.”

“Vậy thì kệ bọn họ đi.”

“Trong số đó còn có cả Lục Sinh.”

“Là ai?”

“Chính là con của đội trưởng.”

“Ai?”

“Song Tiêu Cẩu, nhớ ra chưa?”

Bình Luận (0)
Comment