“Huyết Quang tiên sinh, không phải giết người, ta chỉ muốn mời ngươi hộ tống ta và người nhà của ta đi Bắc Lăng.”
“Ngươi muốn ta làm vệ sĩ cho ngươi và người nhà?”
“Đúng thế.”
“Nơi này đến Bắc Lăng chỉ cần bay hai ngày là đến mà?”
Sắc mặt Điền Mậu hơi trầm xuống: “Huyết Quang tiên sinh, ngươi vừa đến Mặc Thành đúng không?”
“Đúng thế, có chuyện gì sao? Có tình huống gì mà ta không biết sao?”
“Mặc Thành phát động chiến tranh, kết quả là thua trận, bây giờ lại chuẩn bị đánh tiếp. Hiện giờ toàn bộ cư dân ở Mặc Thành đã chìm trong khủng hoảng, mà người của chính phủ đã trưng dụng hết tất cả máy bay rồi, cho nên ta và người nhà chỉ có thể dựa vào xe để rời khỏi Mặc Thành thôi.”
“Chẳng phải còn có mấy đường ray à?”
“Đường ray cũng bị phá hủy rồi.” Điền Mậu nói.
“Bị hủy rồi? Kẻ địch của Mặc Thành đã đánh đến đây rồi à?”
“Không, là người của chính phủ Mặc Thành phá hủy.” Điền Mậu nói ra: “Bọn họ muốn tất cả mọi người ở lại chôn cùng với họ.”
“Kẻ địch của Mặc Thành là ai? Chẳng lẽ họ còn đồ thành à?”
“Là một thành thị mới thành lập, tên là Thành Phố Ma Pháp, nghe nói kẻ thống trị của Thành Phố Ma Pháp là một người vô cùng tàn bạo, hắn dùng nhân loại để nuôi dị thú, sau đó khống chế dị thú chiến đấu vì hắn.”
Huyết Quang nhìn về phía Mộc Kiến Bình.
Mộc Kiến Bình cũng ngẩn người ra.
Mặc Thành chiến tranh với Thành Phố Ma Pháp?
Mộc Kiến Bình cũng không ngờ điều này sẽ xảy ra.
Có điều, việc còn khiến hắn bất ngờ hơn chính là, chính phủ của Mặc Thành lại tuyên truyền về Thư Tiểu Bạch như vậy.
Mộc Kiến Bình rất muốn cười, đây chẳng phải là cách mà chính phủ trước của Thành Phố Ma Pháp là thành Thái Dung đã dùng để đối phó Thư Tiểu Bạch sao?
Chẳng qua là chiêu này không có bất cứ tác dụng gì.
Ngươi muốn bôi đen thế nào là chuyện của ngươi.
Thư Tiểu Bạch căn bản không thèm quan tâm những chuyện này.
“Haiz…bây giờ tất cả mọi người đều muốn chạy trốn khỏi đây, nhưng mà còn có mấy địa phương để dung thân đây.”
“Huyết Quang tiên sinh, ngươi có thể tiếp nhận đơn hàng này không?”
Huyết Quang chỉ quải trượng bên cạnh: “Ngươi thấy hai cái quải trượng này không? Nó là của ta.”
“Hả?” Lúc này Điền Mậu mới ý thức được, có vẻ như Huyết Quang đã bị thương.
Trên mặt hắn liền lộ ra vẻ thất vọng, đồng thời hắn còn dùng ánh mắt áy náy nhìn Huyết Quang.
Hắn cũng không bỏ đá xuống giếng.
Dù sao thì hắn cũng là người buôn bán, hắn biết đắc tội với một sát thủ sẽ phải trả giá lớn như nào.
Không chừng người ta khỏi bệnh, thì sẽ đem cả hộ khẩu nhà ngươi hốt đi.
Điền Mậu cũng không ở lại, nói một câu xin lỗi rồi liền rời đi.
Huyết Quang nhìn về phía Mộc Kiến Bình hỏi: “Ngươi không lo lắng à?”
“Lo lắng cái gì? Ngươi không nghe thấy vị Điền tiên sinh kia vừa nói à, Thành Phố Ma Pháp thắng.”
“Nhưng mà dù sao cũng đang có chiến tranh mà.”
“Ngươi chưa thấy thực lực của lão đại ta à?”
Huyết Quang thấy Mộc Kiến Bình không lo lắng chút nào, thì cũng yên tâm.
“Lão đại của ngươi nuôi dị thú bằng người sống thật à?”
“Loại chuyện này mà ngươi cũng tin?”
“Ta không biết đây là chuyện bôi đen hay không, nhưng đã có vài tòa thành thị phát sinh loại hành vi này.”
……
“Ôn Hầu, ngươi đến rồi à.” Hai ngày nay, tâm trạng Dư Linh Lung rất tốt.
Mặc dù nàng bị giảm lỏng ở đây, có điều nàng vẫn nghe được vài tin tức khi các nhân viên ở đây nói chuyện với nhau.
Sắc mặt của Ôn Hầu vẫn rất bình thường, hắn ngồi xuống trước mặt Dư Linh Lung.
“Linh Lung, sắc mặt của ngươi rất khá, có vẻ như hai ngày này ngủ rất tốt nhỉ.”
“Còn ngươi thì có vẻ như không được tốt lắm nhỉ, công việc rất bận rộn à?” Dư Linh Lung trêu chọc.
Hai người đều đang mỉa mai đối phương.
Chẳng qua là hôm nay, rõ ràng Dư Linh Lung đã hơn một bậc.
“À đúng rồi, ngươi thích hoàn cảnh như nào, để sau này ta sẽ sắp xếp cho ngươi.”
“Linh Lung, Mặc Thành vẫn chưa thua, Thành Phố Ma Pháp cũng chưa thắng đâu.”
“Bốn cường giả cấp Một Thành bị bắt làm tù binh, thế mà ngươi vẫn cảm thấy rằng mình chưa thua? Ngươi có thể điều động nhiều binh lính hơn sao? Hay là ngươi có thể mời nhiều cường giả hơn nữa?”
“Ngươi quên Mặc Thành dựa vào cái gì để lập nghiệp rồi à? Là máy bay! Mặc Thành là nơi có nhiều máy bay nhất trên thế giới, hơn nữa còn có dây chuyền sản xuất ở đây, mỗi ngày đều có thể làm ra 300 cái máy bay.”
“Ôn Hầu, con người phải biết chấp nhận sự thật, biết nhận thua thì mới có thể đứng lên một lần nữa, người đã thua, đừng đem Mặc Thành kéo xuống địa ngục với ngươi.”
“Mặc Thành còn chưa thua, ta cũng không thua.”
“Ngươi đã thua.”
“Mặc dù đại bản doanh của Mặc Thành bị đánh lén, nhưng cũng chỉ tổn thất một ít vật tư mà thôi, điều này không đáng nhắc đến. Hơn nữa, cố vấn quân sự của ta đã phát hiện ra nhược điểm của Thành Phố Ma Pháp.”
“Nhược điểm của Thành Phố Ma Pháp?” Dư Linh Lung là cố vấn tài chính của Thành Phố Ma Pháp, nàng cũng không biết nhược điểm của Thành Phố Ma Pháp là gì.
“Mặc dù Thành Phố Ma Pháp có chiến lực rất cao cấp, nhưng mà bọn họ không có lực sát thương quy mô lớn, nếu không thì họ đã không để 100 nghìn binh lính hoàn chỉnh lại cho ta.”
Dư Linh Lung nhìn Ôn Hầu với ánh mắt đầu cổ quái: “Ngươi nghiêm túc?”
“Tất nhiên, như vậy mới phù hợp với lẽ thường.”
“Ngươi có nghĩ đến chuyện này không, có lẽ bọn họ vì muốn cướp đoạt nhiều tài nguyên và vật tư hơn nữa, cho nên họ mới buông tha cho đại quân 100 nghìn người của ngươi?”
“Linh Lung, đến nước này rồi mà ngươi còn muốn yểm trợ cho bọn họ à? Người bình thường cũng hiểu được, việc tiêu diệt 100 nghìn đại quân và cướp đoạt vật tư của 100 nghìn đại quân là khác nhau! Bất kỳ ai có năng lực, đều sẽ tiêu diệt kẻ địch, chứ không phải lựa chọn vật tư.”