Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 352 - Chương 353 - Nghe Ta Nói Hết Đã!

Chương 353 - Nghe ta nói hết đã!
Chương 353 - Nghe ta nói hết đã!

Dư Linh Lung vỗ trán, nàng đã cạn lời.

Thư Tiểu Bạch, cái đám nhà quê này!

Sao không tấn công Mặc Thành luôn đi, rồi đánh ngã cái tên ngu xuẩn Ôn Hầu này luôn.

Mình đã không chịu đủ việc tên ngu xuẩn này suốt ngày chạy đến trước mặt mình khoe khoang đắc ý rồi.

Thư Tiểu Bạch cũng là một tên bại não, tiêu diệt luôn 100 nghìn đại quân kia, thì Mặc Thành chẳng phải sẽ trở thành một cô nương không mặc quần áo rồi sao?

Đến đi khi muốn giết người phóng hỏa thì giết người phòng hỏa, muốn giết người cướp của thì giết người cướp của, thế có phải sướng hơn không.

Có điều lần này Ôn Hầu cũng không chiếm được lợi lộc gì.

Dù sao thì đúng là Mặc Thành đã thua một chiêu.

Ban đầu Ôn Hầu còn định chiếm Thành Phố Ma Pháp trở thành địa bàn tư nhân của mình.

Nhưng bây giờ xem ra, mình nhất định phải dùng đại chiêu rồi.

Phải đem Thành Phố Ma Pháp san thành bình địa mới được.

Kế hoạch của Ôn Hầu là, sẽ cài đặt bom Lam Tinh cao áp trên tất cả máy bay.

Sau đó phối hợp với đại quân 100 nghìn người tập kích Thành Phố Ma Pháp.

Mặc dù Thành Phố Ma Pháp có vài vị cường giả.

Nhưng chung quy số lượng cũng có hạn.

Chỉ cần trên trời và dưới đất tấn công cùng một lúc.

Thì tuyệt đối có thể san bằng Thành Phố Ma Pháp.

Về phần vài vị cường giả kia, chỉ cần sử dụng binh lực để hao mòn bọn họ, vậy thì bọn họ chỉ còn nước chạy trốn, hoặc là bỏ mạng tại chỗ mà thôi.

Ôn Hầu quyết định, lần sau đến tìm Dư Linh Lung, thì hắn sẽ mang đến cho nàng tin tức thắng lợi.

Có lẽ khi đó còn có thể dẫn nàng đi xem bãi phế tích của Thành Phố Ma Pháp.

……

Mộc Kiến Bình cũng nghe ngóng được ý đồ của Mặc Thành.

Việc này khiến cho hắn hơi lo lắng cho Thành Phố Ma Pháp.

Thật ra thì Mặc Thành cũng không che giấu kế hoạch.

Nói chính xác hơn thì là quá rõ ràng.

Trên cơ bản thì chỉ cần không phải đồ đần, thì đều sẽ hiểu Mặc Thành muốn làm gì.

Mộc Kiến Bình rất có lòng tin với thực lực của Thư Tiểu Bạch.

Có điều lần này Mặc Thành đã định liều mạng rồi.

Họ đang điên cuồng chế tạo máy bay.

Kể cả một số máy bay dân sự cũng đã bị họ trưng dụng.

Chỉ sợ họ có đến mấy nghìn cái máy bay rồi cũng nên.

Nếu như không thể ngăn cản những chiếc máy bay này, thì Thành Phố Ma Pháp sẽ gặp phải một nguy cơ rất lớn.

Hiện giờ Mộc Kiến Bình hy vọng có thể chạy về Thành Phố Ma Pháp để báo cho Thư Tiểu Bạch tin tức này.

Chỉ cẩn Thư Tiểu Bạch có thể biết được tin tức này.

Thì việc ngăn cản mấy nghìn cái máy bay này đến gần Thành Phố Ma Pháp là một việc khá đơn giản.

Nhưng mà làm thế nào để quay về Thành Phố Ma Pháp bây giờ?

Tất nhiên là phải đi máy bay rồi.

Mộc Kiến Bình có thể cướp được một cái máy bay.

Có điều ai điều khiển bây giờ?

“Huyết Quang, ngươi biết lái máy bay không?”

“Không biết.”

“Ngươi là sát thủ cơ mà?”

Huyết Quang dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu xuẩn nhìn Mộc Kiến Bình: “Sát thủ còn cần phải đi thi bằng lái máy bay à?”

“Ta biết ngay ngươi chỉ là một tên gà mờ mà.” Mộc Kiến Bình nói rất thẳng thắn.

Huyết Quang liếc mắt nhìn Mộc Kiến Bình: “Ngươi bảo ngươi không lo lắng cho Thành Phố Ma Pháp rồi cơ mà? Sao bây giờ lại cuống lên rồi?”

Huyết Quang cũng là người khôn khéo, không cần hỏi cũng hiểu Mộc Kiến Bình đang định làm gì.

“Thắng thì khẳng định Thành Phố Ma Pháp sẽ thắng, nhưng ta lo Thành Phố Ma Pháp sẽ bị phá hủy, chỉ cần đem tin tức này nói cho lão đại của ta biết thì mọi chuyện đều ổn.”

“Không có người điều khiển thì bắt một phi công là được, có gì khó khăn chứ.” Huyết Quang nói với vẻ khinh thường.

Dù sao thì với thực của Mộc Kiến Bình, bắt một phi công là một chuyện rất đơn giản, chẳng có chút độ khó nào.

“Ah…” Mộc Kiến Bình vỗ trán một cái: “Quả nhiên là loại người cặn bã như ngươi rất giỏi những chuyện này.”

“Ngươi có thể đừng vừa mắng ta, lại vừa tiếp nhận biện pháp của ta không?”

Mộc Kiến Bình và Huyết Quang đi đến gần cảng hàng không, dự định xem có tên phi công nào vừa mắt hay không, sau đó sẽ áp dụng phương pháp bắt cóc.

“Tên kia được không?”

“Không được, lớn tuổi quá, chắc cũng phải tầm 60 70 tuổi rồi, ta sợ hắn đang lái thì lại ngủ luôn.”

“Còn tên này thì sao?”

“Không được, trẻ quá, lại còn cắt đầu đinh nữa, ta sợ hắn sẽ đua xe.”

“Vậy còn tên đó?”

“Ngươi để cho ta bắt cóc phụ nữ?”

“CMN, ngươi lắm chuyện vừa thôi, người này không được người kia cũng không được, thế ngươi muốn người như nào?” Huyết Quang giận dữ.

“Ngươi tưởng ta là kẻ cặn bã giống ngươi à? Coi như ta đi cướp, thì cũng là một tên cướp có nguyên tắc.”

“Nguyên tắc con mịa ngươi.” Huyết Quang tức giận mắng to: “Còn tên kia thì sao?”

Mộc Kiến Bình nhìn qua ngoài cửa sổ xe, thì thấy một vị đại thúc đẹp trai khoảng tầm 50 ruổi.

Mộc Kiến Bình hơi do dự, Huyết Quang trừng mắt nhìn Mộc Kiến Bình nói: “Chính là hắn, nhanh lên, đuổi theo hắn.”

Mộc Kiến Bình thở dài, chỉ đành lái xe đuổi theo sau vị đại thúc đẹp trai này.

Bình Luận (0)
Comment