“Phản kích, mau phản kích!” Mộc Kiến Bình kêu lên.
Giờ phút này, có mấy chiếc máy bay của Mặc Thành đang đuổi theo sau bọn họ.
“Ngươi câm mồm vào, đây là máy bay dân sự, phản kích được cái rắm.” Dư Linh Lung cũng giận giữ hét lên.
Oanh----
Máy bay xóc nảy một lát, mọi người đều nhìn ra ngoài cửa sổ, thì phát hiện cánh bên trái đang bốc cháy.
“Chúng ta bị đánh trúng rồi, mau đi cách đi.” Mộc Kiến Bình vội vã kêu lên.
Dư Linh Lung nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi bình tĩnh nói: “Không sao, chỉ bị sượt qua mà thôi.”
“Thật sự không sao?” Mộc Kiến Bình vẫn lo lắng.
Dư Linh Lung đột nhiên giận dữ hét lên: “Chỉ cần máy bay không nổ, thì đừng có làm phiền ta.”
Huyết Quang huýt sao: “Mọi người có vẻ táo bạo nhỉ.”
“Mở cửa khoang sau ra, để ta phản kích.” Mộc Kiến Bình nói.
Chỉ là công kích từ xa mà thôi, so sánh công kích từ xa, ma pháp chưa từng sợ ai.
Dư Linh Lung mở cửa khoang sau ra, Mộc Kiến Bình lập tức bật mode Pháo Đài.
Có điều Mộc Kiến Bình phát hiện, hắn không thể nào khóa chặt được những chiếc máy bay ở đằng sau.
Khoảng cách là một chuyện, còn cả những chiếc máy bay này đều là cơ giới, không có tình thần lực, nên không thể dùng tinh thần lực để khóa lại.
Mặc dù người điều khiển ở bên trong có tinh thần lực, nhưng cách xa một hai nghìn mét, còn có cả vỏ ngoài của máy bay cản trở nữa, nên Mộc Kiến Bình không thể khóa chặt mục tiêu được.
Cho nên Mộc Kiến Bình chỉ có thể sử dụng ma pháp khác.
Rầm rầm rầm-----
Mộc Kiến Bình đánh nửa ngày, bầu trời không ngừng nổ tung giống như bắn pháo hoa vậy.
Nhưng mà đến giờ vẫn chưa chạm được vào một sợi lông của đối phương.
“Ngươi có biết lái máy bay hay không, lái vững vàng một chút cho ta.”
“Vững ông nội ngươi, không thấy ta còn phải tránh đạn à?”
Huyết Quang thì rất bình tĩnh, hờ hững nói: “Hôm nay mọi người có vẻ rất tạo bạo nhỉ.”
Lúc này Mộc Kiến Bình cũng đã hối hận vì sử dụng bộ trang bị Sứ Giả Nguyên Tố quá sớm.
Có lẽ là vì hắn cảm thấy không có vấn đề gì, cho nên mang ra biểu diễn một trận.
Kết quả là ma lực của bộ Sứ Giả Nguyên Tố đã bị hắn phung phí hết.
Còn ma lực của bản thân cũng đã tiêu hao mất một nửa.
“Nếu như ngươi có biện pháp, thì mau giúp ta dập lửa ở cái cánh bên trái đi.” Dư Linh Lung nói.
“Ta chỉ biết ma pháp hệ Hỏa…hệ Phong cũng biết một ít…Không biết có tác dụng hay không?”
“Nếu như ngươi muốn chúng ta rơi nhanh hơn, thì ngươi có thể thử một chút.”
“Chúng ta sắp đến Thành Phố Ma Pháp chưa?”
“Còn 20 tiếng nữa.”
20 tiếng, bọn họ tuyệt đối không thể vứt bỏ được đám máy bay đằng sau.
Hơn nữa, máy bay của bọn họ đã bị trục trặc, tốc độ càng ngày càng chậm.
Chơi trò mèo vờn chuột với đám người đằng sau, thì chắc chắn bọn họ sẽ chết.
“Giảm tốc độ đi! Để cho bọn chúng đuổi theo.”
“Ngươi điên rồi à?”
“Nghe ta đi, giảm tốc độ đi.”
Dư Linh Lung quay đầu lại nhìn Mộc Kiến Bình, khi thấy thái độ và ánh mắt kiên định của hắn thì nàng khẽ cắn răng, bắt đầu giảm tốc độ.
Đám máy bay ở phía sao không ngờ Dư Linh Lung lại giảm tốc độ, nhưng chúng vẫn nhanh chóng đuổi theo.
Đúng lúc này, trong tay của Mộc Kiến Bình bắn ra hơn mười phát Đom Đóm!
Những ma pháp này nhanh chóng bay thẳng về phía mấy chiếc máy bay ở đằng sau.
Rầm rầm rầm-----
Tất cả đều trúng, có một chiếc máy bay còn bị nổ tung luôn ở trên bầu trời.
Còn có một chiếc máy bay bị vỡ kính chắn gió ở phía trước.
Áp suất trong khoang lập tức bị mất cân bằng, khiến cho tên phi công này bị choáng váng, đem máy bay rơi thẳng xuống đất.
“Tiếp tục đi thôi!”
……
Thành Tinh Bạch.
“3000 con Hủy Diệt Giả!”
Tiêu Bách Ức lộ ra nụ cười hài lòng nhìn đám Hủy Diệt Giả che khuất bầu trời.
Đây mới là thứ mà hắn cần.
3000 con Hủy Diệt Giả này, có thể hủy diệt tất cả mọi thứ.
Hắn tin tưởng không có bất kỳ ai, hay bất kỳ thế lực nào có thể ngăn cản 3000 con Hủy Diệt Giả này.
Cho dù là Thành Phố Ma Pháp cũng vậy.
Tất cả mọi người đều đang đứng nhìn quân đoàn Hủy Diệt Giả kinh khủng này.
Quân đoàn này mạnh hơn quân đoàn của Mặc Dương nhiều lắm.
Đây chính là một cỗ sức mạnh chỉ có trong mơ mà thôi.
“Lên đường đi, cướp lấy những thứ thuộc về chúng ta.” Giờ phút này Tiêu Bách Ức rất hăng hái.
Hắn vốn chỉ là một thương nhân, nhưng sau khi hắn nắm giữ được cỗ sức mạnh miệt thị chúng sinh này, thì hắn đã bắt đầu thay đổi.
Tất nhiên, thay đổi thế nào cũng không cải biến được việc hắn chỉ là một tên gà mờ không có sức chiến đấu.
Mặc dù hắn muốn đi cùng để tận mắt nhìn thấy thắng lợi, nhưng mà ngay cả đầu của Hủy Diệt Giả hắn cũng không đứng vững được.
……
Từ sau khi Ngũ Thành tiếp nhận quân vụ của học viện Ma Pháp.
Thì hắn bắt đầu nghiêm túc làm việc hắn bắt đầu nghiên cứu ma pháp, nghiên cứu tất cả mọi thứ của Thành Phố Ma Pháp, cũng nghiên cứu về Mặc Thành và Thành Tinh Bạch.
Hắn cần phải chứng minh giá trị của mình.
Mà chỉ có thắng lợi mới có thể chứng minh giá trị của mình.
Cho nên hắn rất muốn mở ra một cuộc chiến tranh.
Mỗi ngày đều có rất nhiều tình báo ở tiền tuyến được đưa đến trên bàn của hắn.
Có thể nói, toàn bộ Thành Phố Ma Pháp thì chỉ có phòng Số 0 là có tính chuyên nghiệp nhất.
Về phần những bộ môn ban ngành khác, thì đúng là cạn lời.